Khoé mắt cô nhập nhoè, đưa bàn tay lên không trung vô thức nói trong nghẹn ngào:
- Liệu anh có còn nhớ em không?
Hệ thống nhìn thấy vô cùng muốn an ủi ký chủ ngu ngốc, nhưng hắn thật không biết xuất hiện sao nữa, đành ghi lại cảnh đó gửi lên đại nhân.
Trong bóng tối đột nhiên hiện lên trước một người. Trong đó có một cô gái với đôi mắt buồn...
- Ồ, tiểu thư đây có phải là người với được Hạo đại ca mời khiêu vũ không?
Một giọng chanh chua vang lên, cô quay lại nhìn giọng nói đó là một cô gái xinh đẹp đang nắm lấy tay Lăng Oa Oa đang ỷ ôi khóc.
Ngữ Kỳ hơi nghiêng đầu, cảnh này khá quen thuộc thì phải? Cô từng trải qua một lần trước khi chết rồi
- Tiểu thư đây là tìm tôi có việc gì? - Cô dùng kính ngữ tối thiểu nhất nói với cô gái kia
Huyền Lâm hừ một tiếng, nắm chắc tay Lăng Oa Oa đang có ý kéo mình đi, cô ta quay ra lườm Lăng Oa Oa
- Xem ra có chút lễ nghĩa, không quá bần hàn như mấy bọn nhà nghèo hám tiền trèo lên giường người đã có người yêu.
Ngữ Kỳ thở dài, cô còn chưa mất mà? Đó là tự nữ chủ suy đoán mà? Oan cô quá...!
- Ý tiểu thư đây là gì? Mời tiểu thư nói thẳng vào vấn đề. - Cô cười nhạt một tiếng ánh mắt đầy trào phúng nhìn Huyền Lâm một lượt đánh giá.
Với tính cách cao ngạo của cô tiểu thư được nuông chiều từ bé đâu thể để một đứa con gái mồ côi bần nghèo đánh giá mình, Huyền Lâm dùng móng tay đã được mài kỹ lưỡng chỉ về phía cô nói to thu hút sự chú ý của mọi người vây vào:
- Đừng có giả vờ giả vịt như cô không biết vậy, đứa con gái ti tiện. Ngủ với bạn trai người ta lại còn đi với Bạch đại ca, cô không thấy xấu hổ thì tôi cũng thấy xấu hổ thay cho bố mẹ cô đấy.
- A~? Tiểu thư à, cô nói thật là khó nghe quá đi? Tôi thực sự ngủ với bạn trai của ai vậy? Có bằng chứng sao? - Ngữ Kỳ cười cợt trào phúng. Trong đầu đã có dữ liệu về cô gái này do Hệ Thống cung cấp.
[ Nữ phụ số 2: Huyền Lâm
Thích: Lưu Hạ Bạch
Ghét: Vương Ngữ Kỳ
Độ hảo cảm với nguyên chủ: -50%
Độ nguy hiểm với nguyên chủ: 10%]
Hả? -50% cơ á? Đùa tôi à? Ngữ Kỳ gãi gãi đầu nhìn mọi người đang chăm chú xem, Huyền Lâm tức giận chỉ vào Lăng Oa Oa đang khóc nói:
- Cô còn chối cãi? Đồ mặt trơ mày tráo! Bố mẹ của Oa Nhi nhận cô về làm bạn với Oa Nhi cho cô đi học ở trường tử tế. Oa Nhi cũng làm bạn tốt với cô luôn vì cô, vậy mà cô dám leo lên giường Hạo đại ca cướp người yêu của Oa Nhi, lại còn đeo bám Bạch đại ca. Cô có biết đó là loại đàn bà gì không? Đó là loại đàn bà trơ trẽn lẳng lơ như cô đấy!
Ngữ Kỳ giật mình cái, làm gì mắng cô cay nghiệt quá vậy? Cô rõ ràng rất oan uổng mà?
Hệ thống đang ở góc khuất nào đó xem kịch bỗng cảm nhận được dòng suy nghĩ thoáng qua, giật giật khoé miệng...
Độ điên của ký chủ càng lúc càng có xu hướng mãnh liệt đó nhé...!
- Sao? Cô im lặng rồi à? Hết thứ để chối cãi sao? - Huyền Lâm đắc ý vênh mặt lên còn Lăng Oa Oa khẽ cười trộm, cô ta thừa biết Vương Ngữ Kỳ nhút nhát không có khả năng phản kháng....
Có vài người nhìn về phía cô ánh mắt khinh bỉ, lại có người ánh mắt đánh giá không hề tốt lành, Ngữ Kỳ đều làm như không thấy
Cơ mà tiếc quá nữ chủ, mỗ nữ này không phải nguyên chủ!
Ngữ Kỳ lấy khăn tay khẽ bịt miệng nhăn mày như thể hít phải được mùi gì đó rất ghê:
- Tiểu thư, cô là con nhà gia giáo đàng hoàng sao lại có thể nói những lời lẽ khó ngửi vậy, thật mất mặt mà...!
- Mày...! -Huyền Lâm cáu ầm lên quát Ngữ Kỳ, cô tỏ vẻ sợ hãi lui về phía sau nhưng giọng nói thập phần trào phúng
- Tiểu thư đây nói tôi ngủ với người có người yêu rồi? Ai da, tiểu thư có cần cùng tôi đi xem tôi có còn... A~ mắc cỡ lắm nha... Còn có nói người có người yêu rồi? Hạo tiên sinh và tôi vốn là người yêu của nhau! Cho tới khi tôi nhìn thấy Lăng Oa Oa tiểu thư lương thiện thuần khiết đây đang ngồi trên người của người yêu tôi. Lăng Oa Oa tiểu thư lương thiện thuần khiết đây nói Hạo tiên sinh là người yêu của cô ấy và tôi cướp? Thì chúng ta cùng mời Hạo tiên sinh đối thoại xem sao? À quên, còn có Lưu Hạ Bạch và tôi là bạn tốt, chúng tôi đi cùng nhau đến bữa tiệc của Hạo tiên sinh mời cả hai là sai sao? Tôi có ôm anh ta hay hôn anh ta tỏ ra tôi đang đu bám người anh ta hay không thưa tiểu thư Huyên Lâm và tiểu thư Lăng Oa Oa lương thiện thuần khiết?
Sắc mặt Lăng Oa Oa trắng bệch ra, cô ta thích từ lương thiện thuần khiết để ám chỉ cô ta nhưng từ miệng Ngữ Kỳ nói thì hoàn toàn một nghĩa khác.
- Mày nói láo! Oa Nhi chưa từng nói dối tao! Phải không Oa Nhi? - Huyền Lâm xoay người cô ta nhìn vào đôi mắt đầy mong chờ.
Lăng Oa Oa rối bời không biết trả lời sao, mọi người xung quanh đã bắt đầu bàn tán ầm ĩ, lời lẽ không hay bắt đầu lọt vào tai Lăng Oa Oa làm cô ta tím mặt.
Ngữ Kỳ cười nhạt một tiếng, cô muốn chơi tôi liền chiều. Mà cô muốn rút liền không có chuyện có thể rút đâu Lăng Oa Oa!
( ốm quá mà mãi không thấy khỏi, cứ liệt giường mãi không dậy được...)