"Lão Ngưu, đến lúc đó chúng ta đổi một tuyết phong rồi làm một cái phòng nhỏ trên mây đi.." Trần Tầm cười nhạt, cặp mắt mê ly nhìn biển mây trắng tinh không đang trôi nổi gần trong tầm tay. Bọn chúng vừa mới gió êm sóng lặng, chớp mắt liền trở thành gió nổi mây phun, sóng lớn cuồn cuộn. "Ọ ò…" Đại Hắc Ngưu sảng khoái kêu một tiếng, bọn hắn hoàn toàn không dám tưởng tượng đến phong cảnh tráng lệ, vẫn là tu tiên tốt hơn. Khi bọn hắn còn là người phàm, làm sao dám trèo lên núi
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.