Mục lục
Mối Tình Danh Môn: Cục Cưng Trăm Tỷ Của Đế Thiếu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: Quỳnh Nguyễn

" Nha Nha, không phải mỗi người đều đã thích nịnh nọt đi bám quan hệ." Danh Khả nhéo nhéo tay nhỏ Nha Nha, nhẹ thở dài một hơi, có phần bất đắc dĩ: "Có chút thời điểm, là bất đắc dĩ."

" Đêm nay chị muốn đi tham gia party kẻ có tiền? Có con gái người khác sinh nhật sao? Cho nên chị muốn đưa quà?"

Danh Khả gật gật đầu: "Thực ra chị không biết cô gái kia, chỉ là nghĩ muốn xin anh trai cô đáp ứng chút chuyện, nói ra chính là cái loại em nói này, chỉ vì lấy niềm vui người nhà cô, chị có phải rất xấu hay không?"

Nha Nha không nói gì, chỉ là liếc cô một cái, ánh mắt có phần quái dị, thấy không rõ giờ khắc này cô suy nghĩ cái gì.

Danh Khả cũng chú ý tới vẻ mặt không bình thường của cô bé, thời điểm cô bé cúi đầu cô không có biện pháp thấy biểu tình của cô bé.

Từ máy ATM đem tiền bạc lấy ra, bỗng nhiên nhớ tới cái gì, Danh Khả cúi đầu nhìn cô bé: "Em nói, hôm nay sinh nhật em?"

Sắc mặt Nha Nha càng thay đổi, đón nhận ánh mắt của cô, thanh âm trở nên có phần rầu rĩ: "Vâng, như thế nào?"

"Đi, mua quà sinh nhật cho em đi." Danh Khả lôi kéo tay nhỏ của cô, nhìn nhìn điện thoại di động, mới đúng hai giờ buổi chiều, lại vẫn có thời gian tiếp tục đi một chút: "Bất quá nói rõ trước, không cho muốn đắt tiền, chị còn phải chừa chút tiền bạc mua quà tặng cho tiểu công chúa đêm nay."

Nha Nha ngơ ngẩn nhìn cô, nhìn một hồi, mới ấp úng hỏi: "Đêm nay chị muốn đi sinh nhật tiểu công chúa nhà kia?"

"Em không biết, anh trai cô là siêu sao quốc tế, chị có bộ phim muốn mời anh làm vai nam chủ, nhưng người ta không muốn, đành phải lại nghĩ biện pháp chút quan hệ rồi. Không cho nói chị hư hỏng, thật sự là không có biện pháp...." Không muốn nhớ tới những cái chuyện phiền não này, cô lại nhéo nhéo tay Nha Nha, "Đi mau, phía trước có cái cửa hàng quà tặng, đi xem."

Nha Nha bị cô nắm, nhìn mặt của cô, hơi hơi thất thần.

Khuôn mặt này dưới sự soi sáng của ánh mặt trời phiếm sáng bóng, không tính là khuynh quốc khuynh thành nhưng càng xem càng đẹp, càng xem càng tinh xảo, sau một lúc lâu cô mới kéo khóe môi, nhợt nhạt cười cười: "Chị, em giúp chị chọn quà tặng, đưa cho cái tiểu công chúa kia đi."

Nửa giờ sau, các cô từ cửa hàng quà tặng ra ngoài, chọn hai cái búp bê lớn, một người tên là An An, một người tên là Tâm Tâm, tụ cùng một chỗ chính là An Tâm, rõ ràng cho thấy một đôi búp bê vải.

" Giao Tâm Tâm cho vị tiểu công chúa kia." Cô giao Tâm Tâm nhét vào trong lòng Danh Khả, chính mình đem An An ôm: "Cô nhất định sẽ thích."

" Không phải em nói nhà người ta đưa quà tặng cho những tiểu công chúa đó không phải nạm vàng chính là xe hàng hiệu sao?" Danh Khả có phần thật không dám xác định, cứ một cái búp bê vải như vậy, Nam Cung Tuyết Nhi thật sự sẽ thích sao?

"Lúc này mới có vẻ chị không giống người thường." Nha Nha đảo cặp mắt trắng dã, không cho là đúng nói: "Kia đều là những người đó đưa, cũng không phải tiểu công chúa thích, chị như vậy cũng không có khả năng cùng người khác so, phải hay không?"

Danh Khả quẫn, nhất thời đưa tay gõ một cái trên đỉnh đầu của cô bé: "Nha đầu hư hỏng, dám nói chị như vậy."

"Chị chính là nghèo nàn." Nha Nha hì hì cười, buông tay cô hướng phía trước chạy đi, vẫn còn không quên quay đầu nhìn cô, phẫn mặt quỷ đùa cợt nói: "Mời người ta ăn bữa cơm liền kêu khóc om sòm, còn không không thừa nhận là quỷ nghèo nàn."

" Nha đầu hư hỏng..." Danh Khả muốn đuổi theo, lại chợt thấy hai cái người đàn ông mặc áo sơmi màu đen nhìn chằm chằm Nha Nha, lại đi nhanh đi về phía cô, cô hoảng sợ, không biết vì cái gì, theo bản năng liền kinh hô: "Nha Nha, trở về."

"Trở về bị ngươi đánh sao? Em mới không..."

Nha Nha còn không có nói xong, hai cái người đàn ông áo sơmi đen đã đem cô chắn.

Sắc mặt Danh Khả đại biến, tưởng rằng gặp được người xấu, thời điểm đuổi theo lại nghe đến một người nam nhân trong đó cung kính nói: "Tiểu Tiểu Tỷ, cần phải trở về, thiếu gia một mực tìm cô."

Nha Nha mặt trầm tiếp xuống, thấy Danh Khả muốn tới đây, cô lắc lắc đầu ngăn cản, ý cười bên môi đã không thấy nữa, ánh mắt rơi vào trong lòng Danh Khả.

Cuối cùng Danh Khả hiểu là chuyện gì xảy ra, quả nhiên là cái tiểu nha đầu rời nhà trốn đi, hiện tại bị trong nhà tìm đến, muốn mang về nhà rồi.

Thấy cô bé đi theo hai nam nhân kia rời khỏi, còn quay đầu nhìn Tâm Tâm trong ngực cô, trong lòng cô khó chịu, lập tức truy đuổi qua đi, lớn tiếng nói: "Nha Nha, Tâm Tâm em cũng mang về đi, An Tâm vốn là một đôi, cũng tặng cho em."

Từ cái cục diện này cô liền có thể thấy được, Nha Nha nhất định là hậu nhân của danh môn, bối cảnh chỉ sợ là cường hãn cô không thể tưởng tượng, đời này cô không nhất định còn có thể có cơ hội nhìn thấy cô bé.

Nha Nha nhìn Tâm Tâm trong ngực cô, ánh mắt hơi hơi lóe ra, nhưng cuối cùng cô bé vẫn lại là lắc lắc đầu, miễn cưỡng ngăn một chút cười: "Đây là chúng ta cùng nhau chọn cho cái tiểu công chúa kia, chị đưa cho cô coi như em cũng tiễn tặng, bên trong này có tâm huyết hai chúng ta, cô nhất định sẽ thích."

Dứt lời, quay đầu lại không xem cô, cùng hai nam nhân kia hướng xe một góc đường cái đi đến.

Thì ra nơi đó ngừng một chiếc xe xa hoa, chờ Nha Nha đến gần, một người nam nhân trong đó mở ra cửa sau cho cô.

Danh Khả giương mắt nhìn lên, rõ ràng thấy phía sau bên trong còn có người đàn ông ngồi ở chỗ kia, chỉ là cự ly này xa quá, thấy không rõ anh có dáng dấp như thế nào, hẳn là người nhà Nha Nha.

Chờ Nha Nha đi vào, hai cái người đàn ông mặc áo sơmi màu đen thối lui đến một bên chờ xe chậm rãi chạy tới trước bọn họ mới trở lại xe cách đó không xa chui đi vào.

Hai chiếc xe cứ như vậy biến mất trong tầm mắt Danh Khả.

Mãi đến rốt cuộc nhìn không tới bóng dáng xe Danh Khả mới thu hồi ánh mắt có phần cô đơn, có phần chẳng có mục đích đi xuống trên đường.

Cô là thật thích Nha Nha, mặc dù nhìn sinh ra rất cao quý nhưng một chút đều không có tính tình ngang ngược thiên kim đại tiểu thư, bộ dáng xinh đẹp như vậy, tính cách cũng được, trừ bỏ ngẫu nhiên có phần bướng bỉnh.

Nhìn ra được cô cực kỳ không thích về nhà, không biết cái nhà này cấp cho cô cái cảm giác xấu gì mới có thể làm cho cô như vậy.

Hi vọng sau khi cô trở về có thể an tâm đến trường, không nên náo loạn nữa, cô luôn luôn tin tưởng, mặc kệ người trong nhà nghiêm khắc với đứa nhỏ, vậy trái tim cũng là tốt, cũng chỉ là bởi vì quan tâm.

Thật hy vọng Nha Nha có thể suy nghĩ cẩn thận điểm này.

Ôm Tâm Tâm, cô có phần phân vân đi trên đường, không biết có phải nên nghe Nha Nha hay không, đêm nay liền đem búp bê vải này đưa qua đi, lại thủy chung cảm thấy được tựa hồ thật sự quá rẻ chút.

Bất quá, búp bê này cũng có một phần tâm ý Nha Nha, cô cũng không nỡ cứ buông tha như vậy, nói không chừng vị tiểu công chúa Nam Cung Tuyết Nhi kia thật sự sẽ thích a.

Không quá bao lâu điện thoại Tiếu Tương đến đây, giống như cô ấy căn bản tìm không thấy bất luận cái thích hợp gì.

Vốn Tiếu Tương tính toán cùng cô đem trang sức trân quý đưa đi, nhưng khi trở về thấy Danh Khả ôm cái búp bê vải to đứng ở góc đường chờ cô, bỗng nhiên lại cảm thấy được búp bê vải này xem ra cũng thuận mắt.

Hai người đều đã không nghĩ tới càng tốt hơn, đành phải ôm Tâm Tâm trở về trường học.

Thời điểm gần tối Danh Khả vội vàng ăn chút gì, bảy giờ vừa đến, điện thoại Mộ Tử Khâm liền tới rồi.

....

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK