• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Chúng ta vì sao cũng phải hưởng tuần trăng mật?”

“Vì ngăn chặn hậu hoạn, thuận tiện bồi dưỡng ăn ý.”

“Bồi dưỡng ăn ý còn có thể chấp nhận, về phần ngăn chặn hậu hoạn……” Thương Hải Tình nghiêng đầu liếc anh, ánh mắt nghi ngờ.

“Không cần có thời gian nghỉ ngơi, chẳng lẽ em muốn về nhà cùng mẹ bồi dưỡng cảm tình? Mẹ anh rất khôn khéo, khuyên em có thể tránh được thì nên tránh, ngăn chặn việc kết hôn giả của chúng ta bị mẹ biết được. Thừa dịp xuất ngoại hưởng tuần trăng mật mấy ngày nay, chúng ta có thể tranh thủ khoảng thời gian này, cố gắng bồi dưỡng một chút ăn ý, em không biết rằng anh đã cố gắng tính toán hợp lý sao?”

“Nhìn không ra anh còn là người cẩn thận như vậy.”

” Anh lại cho rằng biểu hiện hôm qua của anh có thể cho em thấy được trình độ cẩn thận của anh rồi chứ?” Khôi phục nụ cười, Hàn Quang Lỗi tràn đầy tự tin nói.

Lấy lòng con gái thật không dễ dàng, muốn cho các cô không còn tâm phòng bị, lại làm cho cô khoái hoạt, đàn ông không cẩn thận quan tâm là không được. Tối hôm qua, có thể làm cho cô gái trong lòng chẳng những không khóc, cũng không khiếp sợ, có thể nói anh thật sự rất thành công, không thể chê. (sặc, phải anh không đó?)

Ầm ầm một cái nhiệt khí đột kích, khuôn mặt trắng nõn của cô nhất thời bị nhiễm hồng, ngay cả hai lỗ tai cũng không thoát khỏi, cô vươn tay bịt lại cái miệng đáng giận,“Đủ, Hàn Quang Lỗi, từ giờ trở đi, tôi không cho phép anh nhắc lại chuyện đêm qua!”

Thong dong kéo cánh tay của cô xuống, anh xấu xa chỉ trích cô đã suy nghĩ lung tung ”Em đang nghĩ đi đâu đấy? Anh là đang muốn nói đến đêm qua nhờ sự cẩn thận của anh mới có thể phát hiện phòng tổng thống có người mai phục, nhờ vậy mới có thể thuận lợi mang em trốn về, trong đầu của em rốt cuộc lại suy nghĩ lung tung đến cái gì hả?”

“Anh…” Phát hiện mình bị chơi xỏ, Thương Hải Tình chỉ biết cúi đầu nhìn xuống ngực áo khoác, miễn phải nhìn thái độ dương dương tự đắc của anh làm bản thân tức giận đến hộc máu.

Đôi mắt dò xét bộ dáng tức giận xấu hổ của cô, Hàn Quang Lỗi khẽ lộ một chút tươi cười, kéo chiếc kính râm phía dưới lên, thích ý chợp mắt.

Trải qua hơn ba giờ bay, Thái Lan sáng lạn ánh mặt trời hiện ra, từ máy bay có thể cảm nhận được bầu không khí nóng bỏng.

Vốn dĩ mọi chuyện đều hết sức thuận lợi, thời điểm có thể thông quan lại xảy ra tranh chấp.

Một nhân viên hải quan dùng ánh mắt mê đắm của mình, đem Thương Hải Tình từ đầu đến chân nhìn chằm chằm, tiếp theo mày sáng mắt đen, lấy việc công làm việc tư tiếp cận cô.

Thật khéo không khéo,Hàn Quang Lỗi ngày hôm qua mới vừa bộc lộ tài năng ở ghen giới lúc này nhận thấy toàn bộ quá trình.

Anh chưa bao giờ dã man keo kiệt, nhưng là anh thống hận những tên đàn ông dùng ánh mắt vượt quá mức bình thường để nhìn Thương Hải Tình.

Chết tiệt xú nam nhân, công tác không lo tiếp thu, còn dám không kiêng nể gì đánh giá cô gái của anh, hắn tốt nhất là có mười cái mạng chờ tùy thời mà dùng! Hàn Quang Lỗi trong lòng giận dữ mắng đến ngập trời.

Thương Hải Tình chưa từng gặp nhân viên hải quan nào lại nói chuyện nhiệt tình như vậy, ngay cả trước đây ở nước Pháp lãng mạn cũng chưa từng gặp chuyện như vậy.

Tuy rằng cô không được phong tình vạn chủng như chị hai, bất quá sống ở nước Pháp vài năm, ngẫu nhiên cũng gặp trường hợp này nhiều lần, cô đương nhiên biết vị hải quan này là muốn nhân cơ hội trò chuyện cùng cô, xem có thể hay không nhận thức một chút, mới có thể kéo dài câu chuyện hỏi han tuổi tác, nghề nghiệp không dứt.

Lòng nghĩ rằng giữ thái độ lễ phép xa cách sẽ làm hắn buông tha, không nghĩ tới thấy trên hộ chiếu của cô biết cô đã từng sống ở Pháp, lời nói khó khăn lắm mới tạm dừng lại bắt đầu mở loa không ngừng nghỉ.

Nhìn ra thấy đối phương hoàn toàn say mê bộc lộ, hắn bởi vì mặt mày hớn hở, có lẽ đã quên cả một hàng dài các hành khách đang đợi thông quan đằng sau.

Xuất môn bên ngoài nên coi trọng dĩ hòa vi quý nên Thương Hải Tình có kiên nhẫn, vấn đề là, người ở sau lại không thể a.

Lưng của cô cảm thấy một trận áp lực. Nóng rực, lợi hại ánh mắt, không ngừng biến ảo, xuyên thấu lưng cô, bắn về phía cái tên lắm điều kia, ý đồ cho hắn một đao mất mạng.

Có thể bức ra khí thế uy hiếp người như vậy, thật ra không cần quay đầu cũng biết sát khí kinh khủng như vậy xuất phát từ người nào a.

Quả nhiên, Hàn Quang Lỗi không thể nhịn được nữa.

Anh tháo chiếc kính râm trên mũi xuống, thong dong cất bước tiến lên.

Đưa cánh tay ra vẻ vô ý, giữ lấy vòng eo nhỏ nhắn kiều mị của Thương Hải Tình, đem cô hoàn toàn nép vào lòng anh, ánh mắt ngạo nghễ ẩn chứa sự tức giận nhìn thẳng đối phương, dùng giọng nói điềm đạm không tỏ ý bất lễ, miệng lạnh lẽo nói một tràn tiếng Anh lưu loát.

“Có vấn đề gì sao? Cô gái xinh đẹp mà anh đang muốn tán tỉnh này là vợ mới cưới của tôi từ hôm qua, về những vấn đề anh muốn biết tôi rất rõ ràng, cũng rất vui lòng cung cấp thông tin, đừng ngại, như thế nào?”

Ý định tiếp cận lại bị chồng của người ta bắt gặp, lại còn bị dằn mặt, cái này thật là quá xui mà.

Biểu tình cứng đờ, tên nhân viên hải quan tự biết đuối lý nên ngoan ngoãn ngậm miệng, thức thời đem hai người nhanh chóng cho đi.

Chợt khuôn mặt nãy giờ cứng ngắt, nhớ lại biểu thị công khai chủ quyền của mình lúc nãy, quả thực thích thú, trên môi bất giác cong lên một chút đắc ý, không quên dùng đôi mắt thâm thuý tối sầm, hung hăng ra oai phủ đầu, lúc này mới nắm bàn tay nhỏ bé của vợ, tình nồng ý mật song song rời đi.

Sau khi thuận lợi thông quan, trong khi chờ đợi mọi người tập hợp, Thương Hải Tình nhịn không được nhíu mày nhìn anh nói:“Khẩu khí vừa rồi của anh quá mức khiêu khích.”

“Anh chỉ là muốn bảo hộ vợ của mình, miễn cho bị tên đàn ông nhàm chán ấy quấy rầy.” Hàn Quang Lỗi lấy lý do hoàn toàn hợp lý.

“Hắn là bởi vì nhìn trên hộ chiếu biết tôi từng sống ở nước Pháp, mới có thể nói nhiều một chút với em.” Cô có ý nói nhẹ đi sự việc, không muốn làm to chuyện.

“Phải không? Cá nhân anh cho rằng ánh mắt của hắn nhìn em không thuần khiết, cố ý dâm hiềm nghi.” Anh biểu tình buộc chặt, có vẻ không vui.

Gì? Xem anh nói thật khoa trương.“Dung mạo của tôi hẳn là không đến mức khiến người phạm tội đi?”

Thương Hải Tình chưa bao giờ cho rằng sắc đẹp của chính mình có năng lực làm cho người ta phạm tội, cô biết chính mình thực bình thường, nhưng là Hàn Quang Lỗi mấy độ tần lâm bùng nổ tính tình, thật sự làm cho cô nhịn không được tâm sinh buồn bực, sức quyến rũ của mình thật sự lớn như vậy sao? Vẫn là người đàn ông này căn bản cố ý tìm phiền toái?!

“Em xinh đẹp hay không không phải là vấn đề trọng điểm.”

Xinh đẹp hay không xinh đẹp đều là vợ của Hàn Quang Lỗi anh, tóm lại, anh chính là chán ghét cô bị những người khác nhòm ngó!

Nếu nói có chút sắc đẹp khiến người kinh diễm, như vậy sắc đẹp của Thương Hải Tình chính là thuộc loại ý vị sâu xa, cảm giác cùng cô ở chung thực thoải mái, mà cô luôn có chút bướng bỉnh, không biết gây cho anh bao nhiêu kinh hỉ, cứ nhìn vào việc bọn họ ở chung không lâu.

Hàn Quang Lỗi cũng không nói gì, là vì khiếp đảm, anh nghĩ chính mình có thể lý tính đối đãi cuộc hôn nhân này, nhưng là không biết từ khi nào thì bắt đầu, anh phát hiện chính mình có tình huống tẩu hỏa nhập ma, tùy thời đều muốn hôn môi cô, thích được nhìn cô, nhưng là anh nghiêm cấm có người nhìn cô! Điều này sẽ làm anh tức giận.

“Người ta là hải quan, vạn nhất hắn gây phiền toái làm sao bây giờ?”

“Hắn tốt nhất dám! Trước mặt anh còn dám tiếp cận em, anh không hung hăng giáo huấn hắn đã là khách khí lắm rồi.”

“Nhưng là……”

“Không có gì nhưng là.” Hàn Quang Lỗi tâm buồn, phản ứng của cô làm cho anh cảm giác giống như toàn bộ sự kiện này đều là anh cố tình chuyện bé xé ra to.“Em nói, em hiện tại có phải hay không trong tim đang đập loạn?”

Anh nhìn cô chằm chằm. Thương Hải Tình lặng lẽ thở dài một tiếng,“Ngực của tôi cũng không có hùng vĩ đến nỗi có thể tuỳ ý đập loạn với tất cả đàn ông được.”

“Bằng không em sao vẫn giúp hắn nói chuyện? Vẫn là nói, em cũng cảm thấy hắn không sai?”

Nghe được anh lên án, cô bỗng nhiên không biết nên khóc hay cười.

Anh ta có uống lộn thuốc hay không? Thế nhưng lại đi nghi ngờ cô.

Hế hế, xì poi nha các tình iu:

Chân cọ, tay vỗ về, một bên hô hấp càng ngày càng trầm trọng……

Đột nhiên, tay nhỏ bé không biết như thế nào khẽ mò mẫm, mò đến nơi có nguồn nhiệt nóng bỏng, mê ly bóp nhẹ vài cái, muốn xác nhận đó là cái gì, khẽ nâng lên, cảm giác nhiệt liệt bành trướng tràn đầy tay cô.

Cô đột nhiên mở mắt ra nhìn lên, nhìn thấy biểu hiện trên người nào đó bừng bừng phấn chấn, khiến cô sợ hãi hét lên.

(codai: chương sau chị Tình lộ dáng sắc nữ nhá, hố hố)

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK