• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Vừa mới về tới nhà thôi mà Mặc Khả Niệm đã nghe được tiếng hò reo đầy vui mừng của mẹ con Lý Nguyệt.

Cô có chút khó hiểu quay sang hỏi vú nuôi:
- Nhà mình có chuyện gì sao vú?
Vú nuôi liền trả lời cô:
- Tôi cũng không rõ nữa, chắc là có tin tốt gì đó.

- Tất nhiên là phải có tin tốt thì mới vui mừng rồi, còn phải thắc mắc sao?
Từ đằng sau, giọng nói chảnh choẹ của Mặc Mộc Lan vang lên.

Cô ta vừa đi vừa vênh váo, lúc đi qua người Mặc Tiểu Niệm, cô ta còn không quên huých vào vai cô một cái đầy khiêu khích.

- Mày cứ chuẩn bị gọi tao là Giang phu nhân đi là vừa.

Giang gia vừa gọi điện báo sẽ tổ chức hôn lễ sớm cho tao và Giang Hạ Thần, đợi khi vào được Giang gia rồi mày sẽ chẳng là cái quái gì trong mắt tao cả, lúc đó gặp tao mày phải chào tao lấy một tiếng biết chưa?
Nhìn vẻ mặt đắc ý của Mặc Mộc Lan, Mặc Khả Niệm khẽ cười khẩy.

Nếu để cô chị gái thân yêu của cô biết chuyện nhờ có cô mà cô ta mới được vào Giang gia thì không biết thế nào đây.

- Ồ...Vậy thì phải chúc mừng chị rồi.

Nói xong, mặc kệ cho Mặc Mộc Lan đang đứng tự mãn ở đấy, cô đi thẳng vê phòng mình.

Vừa bước vào trong, Mặc Khả Niệm đã nhận được tin nhắn của Giang Hạ Thần.


"Tôi vừa về đến nhà, em đã ăn gì chưa?"
Mặc Khả Niệm có chút ngạc nhiên, từ nhà cô về đến Giang gia cũng phải mất cả tiếng đồng hồ chứ sao anh lại đi về nhanh như vậy? Chẳng lẽ anh bay sao?
"Đi về nhanh như vậy có gây tai nạn gì không?" -Cô nhắn trả lời lại anh.

Chỉ vài giây sau cô đã nhận được tin nhắn hồi âm.

"Tôi lái xe mà em sợ gì chứ? Mau tắm rửa, ăn uống rồi nghỉ ngơi đi, cũng muộn lắm rồi đấy."
"Ừm, tôi biết rồi!"
Sau khi gửi tin nhắn cô cứ nghĩ anh sẽ không trả lời nữa, nhưng anh lại gửi cho cô một nhãn dán hình con mèo dơ chữ OK, khiến cô ngạc nhiên vô cùng.

Cái hành động này của anh chẳng giống vị chủ tịch lạnh lùng, đáng sợ như ở trong truyện tổng tài một chút nào.

Mà xét cho cùng mọi hành động của anh cũng đều không hề giống.

Bất giác cô nở một nụ cười rồi đi vào trong phòng tắm.

Sau khi trở về nhà, Giang Hạ Thần ngồi ở trong xe nhắn tin cho cô.

Nhắn xong anh bước xuống xe, đi vào nhà.

Mới chỉ đặt chân vào nhà thôi mà anh đã nghe tiếng quát mắng của Giang Quân.

- Tên tiểu tử này, sao con lại đồng ý kết hôn hả? Lại còn thông bao cho Mặc gia trước khi báo cho ta nữa chứ.

Chả phải con nói muốn kết hôn cùng Mặc Khả Niệm sao? Bây giờ đổi ý là có ý gì hả?
- Ba! Ba bình tĩnh nghe con giải thích được không? Con làm vậy là có lý do, với lại con tính toán cả rồi ba lo gì nữa?
Nghe đến sự tính toán của Giang Hạ Thần, Giang Quân tỏ vẻ nghi ngờ hỏi lại:
- Có chắc là đã tính toán?
Giang Hạ Thần khẽ gật đầu khẳng định.

- Lần này có thể làm cô gái Mặc Mộc Lan kia huỷ bỏ hôn ước hay không phải phụ thuộc vào ba và người làm trong nhà mình rồi.

Giang Quân còn chưa kịp hiểu chuyện gì đã thấy anh tung tăng đi lên phòng.

Ông vò đầu gãi tai, vắt óc suy nghĩ mãi cũng không thể đoán được thẳng con trai của ông sẽ làm chuyện gì.

Một buổi gặp mặt giữa hai bên gia đình lại tiếp tục diễn ra.

Lần này khuôn mặt Mặc Hàm có vẻ tươi tỉnh hơn hẳn những lần trước, Lý Nguyệt cũng ăn mặc sang trọng hơn.

Thì tất nhiên rồi, buổi gặp mặt hôm nay họ sẽ bàn về địa điểm tổ chức lễ cưới của con gái yêu quý của họ với một nhà hào môn có tiếng mà.

Ngày hôm nay, Giang Hạ Thần cũng không đến muộn như lần trước mà ngồi đợi sẵn cùng Giang Quân.


Khi Mặc gia vừa bước vào, ánh mắt Giang Hạ Thần ngay lập tức chú ý đến Mặc Khả Niệm.

Hôm nay cô trang điểm sao? Xinh đẹp thật đấy.

Cả bộ váy trắng kia đã khoe được tất cả đường cong cơ thể của cô.

Chỉ với hai từ thôi "tiên nữ", nói không ngoa chứ giờ đây cô thật sự xinh đẹp như một tiên nữ vậy.

Lần này, người ngồi bên cạnh Giang Hạ Thần không còn là Mặc Khả Niệm nữa, thay vào đó chính là Mặc Mộc Lan.

Cô ta giờ đây vô cùng khoái chí và hớn hở.

Trong lúc dùng bữa, Mặc Mộc Lan cố tình gắp thức ăn vào bát của Giang Hạ Thần:
- Anh ăn nhiều vào.

Món này ngon lắm đó.

Nhìn miếng thức ăn ở trong bát, Giang Hạ Thần liền buông đũa xuống không thèm động vào cũng không có ý sẽ trả lời câu nói của cô ta.

Nhìn thái độ của anh nhưng không một ai dám lên tiếng ý kiến khiến cho Mặc Mộc Lan cảm thấy vô cùng xấu hổ.

Sau khi dùng bữa xong, Giang Quân chủ động noi đến hôn lễ của Giang Hạ Thần và Mặc Mộc Lan:
- Chuyện của hai đứa nhỏ....!
Chưa để Giang Quân nói xong, Mặc Hàm đã lên tiếng:
- Ông cứ yên tâm chúng tôi đã thu xếp cả rồi, cuối tháng này mà tổ chức hôn lễ thì quả là tuyệt vời luôn ấy.

Ngồi nghe thôi mà cả Mặc Khả Niệm và Giang Hạ Thần đều nhếch mép cười thầm.

Đúng là vội vàng quá rồi, thèm khát cái chức Giang phu nhân lắm sao?
Giang Quân có chút ngập ngừng, thấy ông như vậy, Giang Hạ Thần liền lên tiếng:

- Mặc tổng đây hình như lại hiểu nhầm nữa rồi.

Tôi chỉ muốn đính hôn trước thôi, còn hôn lễ thì cứ từ từ.

Một câu nói như sét đánh ngang tai nhà họ Mặc, nhưng biết làm sao được.

Thà đính hôn còn hơn không.

Che giấu đi sự thẹn thùng, Mặc Hàm bèn nói:
- Vậy được rồi.

Cuối tháng này ngày tốt, đính hôn trước cũng được.

- Vậy được.

Quyết định thế nha.

Sau lễ đính hôn, mời Mặc tiểu thư đây về nhà chúng tôi ở để làm quen với môi trường mới được chứ?
Giang Quân hí hửng nói.

Trái với sự vui mừng ấy, dù rất tức giận và không thể chấp nhận được chuyện này vì sau khi đính hôn cô ta vẫn chưa chính thức trở thành Giang phu nhân.

Nhưng cô ta vẫn phải nở nụ cười, đáp:
- Vâng ạ!.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK