Lôi Triệt trầm ngâm một chút, ánh mắt hắn nheo lại như đang toan tính một điều gì, và ngay giây sau, bàn tay đi găng của hắn với về phía chiếc điện thoại bàn, ấn số nội bộ.
Có tiếng tín hiệu trả lời rất nhanh, giọng nói ồm ồm vang lên vọng qua loa ngoài điện thoại.
_ Phòng bảo vệ xin nghe!
_ Phiền cậu kiểm tra cho tôi cô Giai Kỳ đã ra khỏi công ty chưa?
_ Xin hỏi ai vậy?
Người bảo vệ tò mò hỏi lại, giọng nói có chút hồ nghi.
Lôi Triệt cau mày, thanh âm lạnh lẽo vang lên.
_ Tôi là Lôi Triệt!
_ Lôi…Lôi….Lôi….tổng!
Vừa nghe thấy giọng nói của hắn, người ở đầu dây bên kia giống như bị dọa sợ đến choáng váng đầu óc, thanh ấp lắp ba lắp bắp nói không ra câu, như thể cậu ta có nắm mơ cũng không nghĩ được có ngày sẽ trực tiếp nhận được điện thoại từ Tổng giám đốc.
_ Thưa Lôi tổng! Cô Giai Kỳ vừa mới ra khỏi công ty cách đây 5 phút! Tôi vẫn thấy cô ấy đứng ngoài sảnh công ty để chờ xe!
_ Giữ cô ấy lại!
Lôi Triệt nói rất đơn giản và tắt máy.
Bàn tay hắn nhấc nhanh chiếc áo choàng đang vắt sau vai ghế, khoác vội vào người, ngón tay hắn gấp gáp bấm nút số 0 của điện thoại, tiếng chuông đều đều vang lên hai hồi thì có tiếng nhấc máy.
_ Lôi Tổng! Tôi là Quách Vương, ngài có gì phân phó?
_ Cô Quách! Tìm một người thiết kế văn phòng Tổng giám đốc lại cho tôi! Ngày mai gửi cho tôi bản thiết kế 3D!
_ Vâng! Thưa ngài!
_ Từ nay về sau, công ty áp dụng quy định riêng cho cô Giai Kỳ, tất cả lịch trình hoạt động lẫn giờ giấc ra vào công ty hàng ngày đều phải mail báo cáo đến cho phòng Tổng giám đốc! Trong ngày cô ấy gặp ai, tham gia phỏng vấn ở đâu, luyện tập ở phòng tập nào đều phải báo cáo lại, chi tiết cụ thể! Rõ chưa?
_ Vâng! Thưa ngài!
Đương nhiên Quách Vương cũng cảm thấy yêu cầu của Lôi Triệt quá mức kì quặc.
Bao nhiêu năm tháng làm việc va chạm đủ chuyện trong cuộc đời, kinh nghiệm cho bà biết Lôi tổng hoàn toàn không thể chỉ đơn giản là một người anh họ thay cho Hà thiếu gia quản lý bạn gái của cậu ta, mà chắc chắn phải có ẩn ý khác!Nhưng kinh nghiệm cũng dậy cho bà rằng, tốt nhất với những chuyện được cấp trên giao phó, bà chỉ biết phụng mệnh làm theo, không nên tò mò nhiều.
Lôi Triệt là một nhân vật vô cùng đáng sợ.
Chỉ trong một vài ngày ngắn ngủi mà đá được thẳng Tổng giám đốc cũ của CHARM, mua thẳng giang sơn mà ông ta đã dày công sức gây dựng bao nhiêu năm mà không cần ra mặt lấy một lần, đủ biết rằng thế lực của hắn lớn tới mức nào.
Hơn nữa vừa mới nhận vị trí Tổng giám đốc, Lôi Triệt đã thay toàn bộ nội các cũ của công ty, chỉ duy nhất giữ lại một mình bà, còn thăng chức cho bà từ trợ lý lên thành Giám đốc quản lý, điều này khiến cho bà vừa cảm động, vừa sợ hãi.
Cảm động là vì Lôi Triệt không hất đổ bát cơm của bà, còn tiếp tục giữ cho bà ở lại công ty làm việc, còn sợ hãi là vì, bà cảm thấy dường như vị Tổng giám đốc cũ này đã điều tra gọn gàng tất cả mọi chuyện trước khi tới CHARM.
Những người cán bộ cấp cao bị đào thải lần này, tất cả đều là những người có mối quan hệ thân thiết mật thiết với cựu Tổng giám đốc kia, duy nhất chỉ có bà là phản đối cách làm việc và cả cách ứng xử của hắn.
Bà biết hắn đều làm những việc rất không đứng đắn với những thực tập sinh cùng những nghệ sĩ thuộc quản lý của CHARM.
Vì thế bà luôn là cái gai trong mắt hắn, và là người duy nhất không nằm trong vòng quyền lực của CHARM.
Khi Lôi Triệt tiếp quản CHARM, hắn một bước loại bỏ toàn bộ bộ máy cũ dưới thời của tay cựu Tổng kia, chỉ giữ lại duy nhất Quách Vương bà, người cũng trùng hợp, duy nhất đối đầu với tên cựu Tổng kia tại CHARM.
Điều này cho thấy, cho dù bề ngoài Lôi Triệt là người rất điềm đạm, lạnh nhạt.
Nhưng thật sự dưới sự lạnh nhạt điềm đạm đó là cả một trí não suy tính rất thâm sâu và sắc bén, hơn nữa khả năng nắm bắt mọi việc của hắn cũng không thể coi thường được.
Vậy nên với những người như Lôi Triệt, nếu như muốn làm việc và học hỏi từ hắn, chỉ có cách là im lặng làm theo.
_ Tề tổng! Ngài còn gì phân phó không ạ?
Quách Vương nhẹ giọng khẽ hỏi, Lôi Triệt im lặng một chút, rồi thanh âm xào xạc vang lên qua điện thoại.
_ Thay cho phòng bảo vệ một chiếc điện thoại hiện số, trang bị bộ đàm, kết nối cam trong công ty với CCTV trong phòng bảo vệ.
Sau đó, hắn gác máy!
*****
Công việc hôm nay của Giai Kỳ cũng không có gì quan trọng, lịch trình đã được Lyly chuyển lại vào chiếc điện thoại dự phòng của mình.
Chỉ có điều là tối ngày hôm nay nàng sẽ có một cuộc hẹn đi chơi với Quân Tường, Quân Tường cũng đã hứa rằng hôm nay sẽ gặp Lôi Triệt để lấy lại điện thoại cho nàng, sau đó trong buổi đi chơi tối sẽ đưa lại cho nàng,
Thật ra Giai Kỳ cũng có thể lên lấy lại điện thoại nếu như nghe lời Lam Nghi, chịu đi theo cô cùng lên gặp Lôi Triệt.
Nhưng Giai Kỳ lại không muốn gặp riêng hắn, nhất là khi bây giờ hắn lại đang là Tổng giám đốc mới của công ty CHARM, công ty quản lý của nàng.
Nàng không muốn bị mọi người trong công ty dị nghị, là Tổng giám đốc vừa mới về tiếp quản đã gặp riêng nàng.
Hơn nữa giữa nàng và Lôi Triệt bây giờ còn đang bị mọi người hiểu lầm về quan hệ vì mấy bài báo giật tít sáng nay....Thật ra nàng không sợ mang tiếng, vì bản thân nàng không làm, thì nàng cũng không ngại bị đặt điều....Nhưng cái nàng không muốn, đó là khiến cho Quân Tường hiểu lầm!
Nàng không muốn để cho anh phải lo lắng hay suy nghĩ gì về những chuyện không đâu.
Chỉ có những nghệ sĩ hạng A của CHARM mới được sử dụng xe riêng, còn những nghệ sĩ nhỏ như nàng, về phương tiện đi lại phải tự túc.
Giai Kỳ đã gọi taxi, giờ chắc là xe cũng sắp tới rồi!
_ Cô Giai Kỳ!
Tiếng gọi giật lại phía sau khiến cho nàng giật mình, Giai Kỳ quay lại, ngạc nhiên khi thấy bảo vệ của CHARM đuổi theo nàng đến tận bên ngoài.
_ Cô không thể rời khỏi CHARM được!
Người bảo vệ nói với Giai Kỳ, khiến cho cô há hốc miệng ngạc nhiên.
Sao đột nhiên lại có chuyện vô lý như vậy?
_ Sao lại như thế ạ?
Giai Kỳ cau mày khó hiểu, ánh mắt kì quặc nhìn về phía người bảo vệ, khi người này chìa tay ra muốn mời cô quay trở lại vào trong.
_ Chỉ thị từ cấp trên! Cô Giai Kỳ! Cô vui lòng quay trở lại vào công ty!
Người bảo vệ nửa mời, nửa cưỡng chế nàng quay trở lại.
Giai Kỳ cảm thấy rất khó hiểu, rồi đột nhiên....một suy nghĩ bật ra khiến cho nàng tỉnh táo.
Giai Kỳ hoảng hốt nhìn người bảo vệ, thanh âm lắp bắp vang lên.
_ Khoan đã...Người ra chỉ thị này có phải là....!
_ Là tôi!
Thanh âm như ướp hương rượu mạnh vang lên mang theo sự quyến rũ ngập tràn, thậm chí Giai Kỳ còn ngửi thấy mùi xạ hương sang trọng thoảng trong không khí trước khi nhìn thấy hình bóng cao lớn mạnh mẽ ấy xuất hiện.
Đôi mắt phượng của cô lộ ra sợ hãi khi nhìn thấy Lôi Triệt xuất hiện, thong thả từng bước từng bước xuống cầu thang cẩm thạch bên ngoài sảnh lớn của CHARM.
Dáng người cao lớn, bờ vai rộng, khuôn ngực vạm vỡ với cặp chân thon dài, tỷ lệ cơ thể tam giác vàng hoàn hảo đến từng đường nét, khuôn mặt cao ngạo phảng phất nét phong tình gợi cảm, đôi mắt chim ưng sắc bén và nụ cười hiện trên khóe môi bạc tình ấy thu hút đến mức khiến cho trái tim Giai Kỳ cũng phải đập mạnh.
Lôi Triệt từ trên cao bước xuống, như một hiệp sĩ đền Thánh cao ngạo mạnh mẽ, uy lực từ từng bước chân của hắn khiến cho người đối diện cảm thấy áp lực.
Bộ trang phục sang trọng hoàn hảo đến từng mũi kim đường chỉ, tấm áo choàng phất phơ trong gió lộng, từ từ tiến về phía nàng.
Gương mặt kiều diễm của nàng hiện lên sự ngại ngần, đôi mắt phượng sắc sảo đẹp đẽ không thể nổi nét sợ hãi, hàng lông mi dài rợp bóng, đôi môi căng mọng quyến rũ hé mở để lộ hàm răng trắng tinh.
Mái tóc xoăn nhẹ xoãn tung ôm lấy gương mặt, Lôi Triệt thật sự không thể phủ nhận, nét đẹp của Giai Kỳ quả thật rất hợp với gu phụ nữ của hắn!
_ Cậu đi được rồi!
Lôi Triệt nói với người bảo vệ và anh ta nhanh chóng rảo chân chạy mất, để mình Giai Kỳ ở lại đối diện với ánh mắt sắc lạnh như muốn lột trần nàng ra kia....!
_ Lôi tiên sinh....À không....Lôi tổng!
Giai Kỳ nhẹ giọng chào hắn, nhìn vào nụ cười không tắt trên khoé môi mỏng bạc tình của hắn, có chút e dè.
Lôi Triệt nhìn Giai Kỳ, một trận gió thổi qua làm mùi hương thơm ngát trên cơ thể nàng dội vào trong hắn.
Lôi Triệt chớp mắt, chầm chậm hít cằn lồng ngực hương thơm ngát của nàng.
Đúng là một mùi thơm dễ chịu.
_ Tại sao em không tới gặp tôi theo yêu cầu? Em không muốn lấy lại đồ của mình sao?
Giai Kỳ giật mình trước câu hỏi quá ư thẳng thắn của Lôi Triệt.
Lúc này nàng chợt nhận ra, Lôi Triệt dường như là người vô cùng thẳng thắn, mỗi lời hắn nói ra đều tìm rất đúng trọng điểm, những người thế này thường rất tự tin.
Nàng cười cười, đưa tay vuốt tóc một cách bối rối, tráng ánh mắt của hắn nhẹ giọng trả lời.
_ Lôi tổng! Tôi có chút chuyện gấp phải giải quyết.
Hơn nữa tôi cũng nhờ Quân Tường qua gặp ngài để nhận đồ giúp tôi! Thật phiền ngài quá, hôm qua là do tôi đãng trí!
_ Là việc gấp hay là em cố tình tráng né tôi?
Giai Kỳ cứng họng trước câu hỏi quá mức thẳng thắn đó, nàng cắn môi không thốt được ra lời....Người đàn ông trước mặt như thể nhìn thấu tâm tư của nàng!
_ Sợ người ngoài đánh giá? Hay sợ em họ tôi hiểu lầm?1
Lôi Triệt nhẹ giọng hỏi, thanh âm vang lên có chút trào phúng bông đùa mà làm Giai Lỳ toát hết mồ hôi.
Nàng gượng cười, vụng về lắc đầu.
_ Dạ....không phải đâu ạ!
_ Em là người làm nghệ thuật! Tôi tưởng em phải biết cách đạp lên búa rừu dư luận rồi chứ?
Lôi Triệt dường như chẳng đếm xỉa đến sự phản đối yếu ớt của nàng, nheo mắt lạnh giọng hỏi, khiến cho Giai Kỳ nuốt khan trong cổ.
Thế này....quá áp lực rồi!
Lôi Triệt bật cười trước vẻ mặt bị hắn bắt thóp tái mét của nàng, đủng đỉnh nói.
_ Quân Tường có gọi cho tôi, nhưng tôi nói sẽ tự tay giao cho em! Xe của tôi sắp tới, em cũng nên mời tôi một ly cà phê vì tôi đã trả lại đồ cho em chứ? Nhân tiện tôi cũng muốn tìm hiểu một chút về CHARM!
_ Nhưng.....Lôi tổng....tôi thật sự có chút việc gấp! Ngài cho tôi xin lại đồ, khi khác tôi sẽ cảm ơn ngài! Được không ạ?
Giai Kỳ nhẹ giọng nói, nhưng ánh mắt kia đột nhiên sắc lại khiến nàng câm bặt.
Rồi thanh âm lạnh lùng vang lên, không khó để nhận ra mười phần thì tám phần đe doạ.
_ Giai Kỳ! Có lẽ em đang hiểu lầm! Tôi không phải đang hỏi ý kiến em! Mà đang yêu cầu em!
Lời nói ra như một mệnh lệnh, mà người đối diện chỉ có thể phục tùng! Giai Kỳ sợ hãi nhìn người đàn ông khí thế áp bức ấy, bàn tay nhỏ bé siết chặt lại.
Chiếc Bentley chói mắt của hắn chàm chạm lăn bánh tới.
Trước một dàng xe sang đỗ tại sảnh của CHARM, xe của hắn vẫn nổi bật một cách chói mắt.
Người lái xe quen thuộc nhanh chóng mở cửa bước xuống, cung kính chào nàng.
_ Giai Kỳ tiểu thư!
_ Quân Tường cũng muốn tôi và em dâu của mình thân thiết hơn, vì sau này chúng ta sẽ là người một nhà!
Từ " người một nhà " thốt ra từ miệng hắn khiến Giai Kỳ rùng mình, nàng nhìn Lôi Triệt, ánh mắt dịu dàng mà tràn đầy đe doạ ấy như trói gô nàng lại, nếu như nàng dám phản kháng, hắn sẽ tóm nàng mà nhét lên xe!
_ Lên xe đi!
Lôi Triệt nhẹ giọng nói, biểu cảm không để cho nàng chút đường lui....Giai Kỳ thở dài, tính toán hơn thiệt, cuối cùng phải lẳng lặng đồng ý!
Nhìn vẻ mặt đáng sợ của Lôi Triệt, nàng cũng không dám phản kháng!
Hôm nay nàng vẫn chưa muốn chết!!!
*****
Tiếc gì 1 LIKE và 1 VOTE cho Kỳ Kỳ nhỉ ☺️
Đừng quên ấn FOLLOW TÀI KHOẢN của Kỳ Kỳ để nhận chap mới và truyện mới hàng ngày sớm nhất nha ❤️
Yêu thương ~ Thư Kỳ????.
Danh Sách Chương: