Lúc này,trong đầu cô chỉ có một ý nghĩ đó là phải quay về hỏi Hoàng Thiên Long đầu đuôi chuyện này. Cô muốn biết tất cả sự thật !Không ai có quyền giấu cô bất cứ chuyện gì về gia đình của mình cả.
Nghĩ đến đây,cô liền quay người đi về hướng củatào điện ngầm.Cô muốn trở về nhà !
....Phân cách......
"Chú..".Hoàng Thái Trân nhìn người đàn ông đang nhàn nhã uống rà trước mắt ,nhẹ nhàng nói.
"Con về rồi...".Hoàng Thiên Long vẫn không quay lại nhìn cô mà chỉ nhàn nhạt hỏi.
"Con có chuyện muốn hỏi".Cô không thể tiếp tục nhẫn nại mà trực tiếp vào thẳng vấn đề. Sự tò mò cùng nghi hoặc làm cô mất hết bình tĩnh.
"Ta biết con định hỏi gì".Đối với sự hối hả của cô,ông chỉ nhàn nhạt nói.
"Chú đã biết trước được con sẽ quay về sao?".Hoàng Thái Trân dường như khó tin nhìn ông hỏi.Vậy ra tất cả mọi chuyện điều nằm sẵn trong lòng bàn tay của ông hết rồi sao?
"Ừ".
"....".Hoàng Thái Trân trầm mặt nhìn ông,như đang muốn nhìn thấu suy nghĩ lúc này của ông vậy.
"Ba mẹ con trước kia thật sự là bị người ta hại chết".Hoàng Thiên Long buông tách trà trong tay xuống,nhìn cô nhàn nhạt nói.
"Vậy tại sao chú lại nói dối con chứ?".Hoàng Thái Trân tứcgiậnhỏi.Chuyện quan trong như vậy mà ông sao lại có thể không nói cho cô biết chứ?
"Ta là có nổi khỗ riêng".Người nào đó thở dài nói.Suy nghĩ muột lúc lâu sau đó chậm rãi lên tiếng :"Trước đây,con bị mất trí nhớ,ta vì không muốn ảnh hưởng tới sứ khỏe của con nên mới không nói cho con biết".
"Chuyện năm xưa...ba con cùng Ngạo gia..".Hoàng Thái Trân ấp úng nhìn ông hỏi.Cô đang chờ điều gì? Chờ sự phủ nhận của ông hay sao?
"Hai người họ là đối thủ".Hoàng Thiên Long ngắn gọn đáp.Ánh mắt hiện lên sự thăng trầm,tiếp tục bổ sung thêm :"Và cũng là bạn thân nhất của nhau"
Hoàng Thái Trân sửng sốt .Bạn thân? Đối thủ?!Cái quan hệ rối rắm này là thế nào ?Cô thật sự không hiểu.
"Tai nạn của ba con..."Có liên quan gì tới Ngạo gia không?Cô thật sự rất muốn hỏi như vậy,nhưng không hiểu tại sao lại nghẹn họng,thốt không nên lời.
"Trong vụ tai nạn đó Ngạo Thế Duy ..ông ta là người khả nghi nhất".Hoàng Thiên Long lạnh lùng nói.Trong suốt mười mấy năm qua ông thật nghĩ không ra ngoại trừ Ngạo Thế Duy ra thì còn kẻ nào có thể có thù với anh trai của ông.
"Ngạo Thế Duy ?".Người này...ba của Ngạo Lâm Phong?!
"Phải"
"Thế còn Ngạo Lâm Phong ?".Hắn là ai ?Tại sao...lại nhận cô làmemgái!
"Ta nghĩ Lâm Phong,hắn biết chuyện gì đó!".Hoàng Thiên Long có chút suy tư nói.
"Cho nên...?".
"Cho nên,ta muốn cho con ở bên cạnh hắn là để con giúp ta điều tra".Hoàng Thiên Long lạnh nhạt nói.Lúc đầu,ông cho cô đến sống ở nhà hắn là muốn cho Ngạo gia gạt bỏ sự đề phòng.Đồng thời, cũng muốn từ thằng nhóc đó lấy một số thông tin...
"....".Người nào đó trầm mặt không nói tiếng nào .Chuyện đến nước này rồi cô còn có thể nói gì đây?
"Bây giờ,con đã biết tất cả mọi chuyện rồi,thì ta cũng không cần giấu con điều gì nữa.Ta sẽ nói cho con biết hết mọi kế hoạch của mình".
"Kế hoạch gì?".Hoàng Thái Trân khó hiểu hỏi.
"Kế hoạch trả thù cho ba mẹ con...".Hoàng Thiên Long nhàn nhạt nói.
"Làm cách nào ?".Cô không biết giờ phải làm sao?
"Ta hỏi con phải nói thật.."Hoàng Thiên Long nhìn cô nói.
" Chú hỏi đi..."
"Con có thích Ngạo Lâm Phong hay không?".Đây chính là vấn đề e ngại lớn nhất của ông. Ông rất sợ cô sẽ có tình cảm với con trai của kẻ thù mình...
"Không có".Cô vô ý thức trả lời.
"Vậy thì tốt rồi".Hoàng Thiên Long hài lòng gật đầu một cái.Vốn không hề nhận ra tia bối rối trong mắt của cô.
"Ta muốn con đến Anh du học,chắccon không có ý gì kiến chứ?".Người nào đó nhìn cô nhành nhạt đưa ra đề nghị.
'Tại sao ?".Tự nhiên sao phải tới nơi xa như vậy để học chứ?
"Con cũng biết thực lực của Ngạo gia và tài năng của Ngạo Lâm Phong rồi đấy".Hoàng Thiên Long nhàn nhạt nói.
"...".Hoàng Thái Trân trầm mặt.Ngạo gia là một gia tộc lớn ,còn vấn đề tài năng cùa Ngạo Lâm Phong chắc là khỏi bàn cãi rồi...hắn nhận mình là kẻ bất tài chắc không ai dám nhận mình là người thắng cuộc đâu.
"Ta muốn con đi mở mang kiến thức,và cũng muốn cho con chính tay lật đỗ sự nghiệp của kẻ thù".
"Làm cách nào?".Nếu so về quyền thế họ không thể nào sánh bằng Ngạo gia,so về tài năng cô chắc chắn cũng không theo kịp Ngạo Lâm Phong!
"Để cho cha con họ nếm trải cảm giác bị người mình tin tưởng nhất phản bội".Hoàng Thiên Long cơ hồ nghiến răng nghiến lợi nói.
"Nhưng nếu là con....họ sẽ nghi ngờ".Ai lại tin tưởng congáicủa kẻ thù chứ ?Đừng nói chi đến việc bị lợi dụng...
"Ta đâu nói con phải trực tiếplấy thân phận của mình ra để lừa họ".Hoàng Thiên Long lạnh nhạt nói.Ông cũng chưa có ngu ngốc tới mức như vậy,kế hoạch này đã được ông chuẩn bị từ rất lâu rồi.
'Ý của chú là...?".HoàngThái Trân có chút mờ mịt hỏi.Cô vẫn chưa hiểu lắm về những điều mà ông nói .Kếhoạch của ông rốt cục là như thế nào.
"Muốn cho Ngạo Thế Duy loại bỏ sự đề phòng chỉ có một cách duy nhất".Hắn nhàn nhạt nói.
"Cách gì?".
"Loại trừ cái gai trong mắt của hắn".Hắn lạnh lùng phun ra mấy chữ.
"Cái gay trong mắt hắn?"Chắc không phải là...
"Để cho Hoàng Thái Trân vĩnh viễn biến mất là được".
"...."