• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Phu nhân thật sự mang nữ nhi long phượng thai của Tiểu Thần Toán trở về? Năm đó Tiểu Thần Toán rất cao ngạo, các thiên kim quyền quý trong kinh thành đều không chọn, lại chạy tới nông thôn cưới nữ nhi quan Huyện lệnh thất phẩm, các phu nhân nói nhỏ với nhau lần này Tiểu Thần Toán làm chuyện này thật không cân nhắc. Sau lại nói nữ nhi quan Huyện lệnh thất phẩm kia sinh long phượng thai cho Tiểu Thần Toán, long phượng thai lớn lên giống Tiểu Thần Toán như đúc, thần thái thông minh kia cũng không kém Tiểu Thần Toán năm đó. Nay quay về kinh rồi, thật ra các phu nhân đến Hạ phủ là muốn nhìn xem cái vị phu nhân mà Tiểu Thần Toán đã chọn kia, đều cười nói cũng không phải ba đầu sáu tay gì, càng không tính là tuyệt sắc, chỉ là cười rộ lên mặt mày cong cong, làm người ta nhìn thuận mắt thôi. Có điều long phượng thai thực làm cho người người thích. Nói ra, có thể sinh ra một đôi long phượng thai như vậy, cho dù cưới một cô nương nông thôn cũng xem như đáng giá.”
“Nói ra ngươi cũng không tin, phu nhân vừa mới mang Viên cô nương kia về, lúc hạ kiệu ta có liếc mắt thăm dò một chút, chỉ hơn ba tuổi, thật sự là một hài tử trắng trẻo mượt mà, lộ ra gương mặt thủy tú không nói, đôi mắt như được tô vẽ, thần thái tràn đầy thông minh. Người lớn nói ra lời gì..., toàn bộ đều nghe hiểu được! Phu nhân nói hôm nay dẫn tới nghỉ ngơi qua một đêm, giờ dần sáng mai sẽ bế trong miếu cầu phúc, mang Phượng đèn trở về, đợi ba ngày sau mới đưa nàng trở về.”
Hai nha đầu nhị đẳng đang xì xào bàn tán, lại gặp phải Mạc ma ma đi ra chuẩn bị mấy thùng sữa ấm, không nhịn được hỏi: “Sáng sớm phu nhân mới tắm rửa qua, bây giờ Hầu gia vẫn chưa trở về, còn ai phải tắm rửa nữa chứ?”
“Là mang cho Viên cô nương tắm rửa đấy!” Mạc ma ma nở nụ cười nói: “Viên cô nương kia màu da trắng sáng nõn nà, nàng không dùng sữa tắm ai vào đây?”
“Bảo bối, chúng ta tắm rửa nha!” Hôm nay Hầu phu nhân đến Hạ phủ mang Hạ Viên về, thấy nàng không khóc không khó dễ, rất như thuận, nhìn càng yêu thêm mấy phần, còn lâu lâu lại hôn một cái nói: “Tự ta sẽ tắm cho con!” Nói xong ngồi xuống, bế Hạ Viên đi vào phòng tắm.
Cái này dùng để tắm rửa cho ta sao? Hạ Viên nhìn một bồn tắm thật to tràn đầy sữa, hơi ngạc nhiên. Đây, chẳng phải là quá lãng phí rồi sao?
Hầu phu nhân lấy tay thử độ ấm của sữa, gật đầu nói: “Đã vừa vặn!” Nói xong giúp Hạ Viên thoát y phục, thật cẩn thận ôm vào trong bồn tắm, lại tinh tế hỏi ý, “Có nóng không?”
“Không nóng!” Sữa tắm trong truyền thuyết là đây, giờ đã được trải nghiệm. Hạ Viên ngâm mình trong sữa, nghe được hương sữa tự nhiên, giội một ít lên mặt, còn lè lưỡi liếm, cười hì hì nói: “Sao sữa này không chút mùi vị nào?”
“Ha ha...” Hầu phu nhân thấy Hạ Viên ngồi trong bồn tắm, da trắng nõn nà thật quá đáng yêu, nhịn không được sờ sờ lên mặt nàng cười nói: “Sữa này chỉ dùng để tắm rửa, nên không cho đường vào, tự nhiên sẽ không có vị gì! Sữa này cũng có thể làm thành sữa pho mát, đợi lát nữa sẽ cho thư nhi nếm thử có được không?” Nói xong giúp Hạ Viên chà lau thân mình, rửa đến nách Hạ Viên thì Hạ Viên cười “khanh khách” trốn tránh, Hầu phu nhân đành phải dừng tay, mặt mày đều là ý cười.
“Nương, nghe nói có một tiểu muội muội đến đây!” Tấm rèm ngăn giữa phòng tắm được đẩy ra, ba nam hài một trước một sau đi vào, đều đứng sát bên hồ tắm nhìn xem Hạ Viên, đều kêu lên: “Tiểu muội muội thật đáng yêu!”
“A!” Hạ Viên hét lên, nhanh tay giật khăn con Hầu phu nhân đang cầm trong tay vây lấy bụng mình. Kêu lên, “Không được nhìn ta, không được nhìn ta, ta rất xấu hổ!”
“Ha ha...” Hầu phu nhân không nhịn được cười, một bên an ủi: “Đừng sợ, đừng sợ, con ngâm mình trong sữa, chúng nó không thấy rõ đâu!” Lại vừa mắng mấy nhi tử: “Mau đi ra, nhìn làm muội muội hoảng sợ rồi đấy!” Made by diendanlequydon.com
Đợi ba nam hài tử rời khỏi, Mạc ma ma đi vào giúp Hạ Viên mặc y phục, vừa cười nói: “Lúc theo phu nhân đón Trưởng công chúa đến phủ xem lễ, cũng từng gặp mặt tiểu nữ nhi của nàng, nay chợt nhìn, thư nhi cũng có chút giống với tiểu nữ nhi của Trưởng công chúa!”
“Hừm, lời này không nên nói trước mặt những người khác!” Hầu phu nhân liếc mắt nhìn Mạc ma ma, nhỏ giọng nói: “Trưởng công chúa cũng vì chuyện này mà đau buồn đến tận bây giờ, khó khăn lắm mới có chút bình tĩnh, nếu nghe được nửa câu, cũng không được.”
Mạc ma ma im lặng, không dám nói nữa.
Vì Hạ Viên nhu thuận, ngày hôm sau thuận lợi giúp Hầu phu nhân cầm Phượng đèn về phủ, mọi người trong Hầu phủ đều khen ngợi, đến ngày hôm sau, Hầu phu nhân tự mình kiểm tra các loại món ăn và đồ chơi này nọ rồi tống lên trên xe, xong đâu đấy mới tự mình bế Hạ Viên lên xe ngựa, đưa trở về Hạ phủ.
Đến Hạ phủ, Hầu phu nhân tỏ ra rất trịnh trọng nói với Hạ lão thái thái và Quý Thư: “Cũng chỉ hơn ba tuổi thôi, thế mà mọi chuyện đều nghe hiểu được, đi chỗ nào tìm được một người thông minh như thế? Chỉ ở với chúng ta ba ngày, những người trong phủ chúng ta cũng không muốn buông tay để nàng trở về, Hầu gia nhà ta đã xem nàng như đích nữ nhà mình.” Nói xong ngừng một chút, “Có điều ở trong miếu gặp phải Trưởng công chúa, lại được Trưởng công chúa coi trọng...”
“Trưởng công chúa muốn nhận Tiểu Viên Cầu làm nghĩa nữ (con gái nuôi)?” Hạ Niên nghe được lời này, thật hoảng sợ. “Chỉ đến An Bình Hầu phủ ở ba ngày, thế nào lại kéo tới Trưởng công chúa rồi?”
“Hầu phu nhân mang Tiểu Viên Cầu đến miếu Tử Mẫu cầu phúc, trùng hợp lại gặp Trưởng công chúa đã ở đấy, Tiểu Viên Cầu rất nhu thuận, hướng Trưởng công chúa thỉnh an. Sau đó Trưởng công chúa nói muốn nhận Tiểu Viên Câu làm nghĩa nữ, bây giờ để phu nhân Hầu gia đến nói trước một tiếng.” Quý Thư xoa xoa mi tâm, không biết chuyện này là tốt hay xấu, một lúc lâu sau nói: “Nghe nói sau khi Trưởng công chúa sinh ra ba nhi tử, lại sinh ra một nữ hài, nữ hài kia chưa được một tuổi đã chết non. Trưởng công chúa cũng vì chuyện này đau buồn một thời gian dài, mấy ngày nay đến miếu Tử Mẫu cũng là làm pháp sự cho nữ hài kia. Bà tử đã từng nhìn thấy tiểu nữ nhi của Trưởng công chúa nói, hình dáng Tiểu Viên Cầu hơi giống tiểu nữ nhi kia của Trưởng công chúa.”
Mấy ngày qua, trước cửa viện Quý Thư bỗng nhiên thật náo nhiệt, mấy phòng khác thường thay phiên nhau đến đây nhàn thoại giải trí. Xuân Oanh thì thầm: “Nghe Trưởng công chúa muốn nhận Viên nhi nhà chúng ta làm nghĩa nữ, những người này liền thay đổi sắc mặt, nhanh chóng muốn thân thiết. Lúc đầu đều dung túng những hạ nhân nói thiếu phu nhân chúng ta là cô nương nông thôn, khinh thường giao tiếp cùng thiếu phu nhân chúng ta!”
Các phu nhân trong kinh thành đều giao lưu xoay quanh một vòng nhỏ hẹp, lão nương mới đến, căn cơ chẳng có, muốn du nhập vào vòng lẩn quẩn này đương nhiên khó khăn. Các thiếu phu nhân trong phủ đều là mắt cao hơn đầu, tất nhiên sẽ chướng mắt lão nương là nữ nhi thất phẩm Huyện lệnh, chuyện này cũng chẳng kỳ lạ gì. May là lão nương bình tĩnh, cũng không vội vàng đi đút lót các nàng, bây giờ tốt rồi, các nàng lại vội tới nịnh bợ lão nương, tin tưởng rất nhanh lão nương sẽ dung nhập vào vòng lẩn quẩn trong kinh thành. Hạ Viên thấy Quý Thư đắt khách đến, âm thầm cao hứng thay nàng, vừa quay đầu lại thấy Lý Thiện đến đây, vội đi lên gọi bá nương. Truỵện chỉ đăng duy nhất trên diễn:’ đàn “Lê ``Quý```Đôn”
“Ôi, Viên nhi, cái miệng nhỏ càng ngày càng ngọt rồi!” Lý Thiện cười tủm tỉm ôm lấy Hạ Viên, nói đùa với nàng mấy câu, thế này mới buông xuống nói chuyện với Quý Thư: “Mai phu nhân gả nữ nhi, vừa phát thiệp cho nhóm chúng ta, chúng ta cùng đi xem lễ thôi!”
“Đang muốn đi hỏi đại tẩu một chút đây, đi qua xem lễ thì phải chuẩn bị bao nhiêu tiền biếu mới thích hợp?” Thời gian gần đây Quý Thư nhận rất nhiều thiếp mời, lúc này liền mời Lý Thiện đi vào hỏi.
Đợi tiễn Lý Thiện đi, Hạ Viên lại nghe được Quý Thư nhỏ giọng nói với Xuân Oanh: “Lúc này cũng là nhờ phúc phận của Tiểu Viên Cầu, làm mọi người đều chạy đến chỗ chúng ta. Các nàng nghĩ Trưởng công chúa chọn ngày lành nhận Tiểu Viên Cầu làm nghĩa nữ, chúng ta cũng tính là có chút dính dấp cùng hoàng thân quốc thích rồi, sợ chạy chậm chút, chúng ta sẽ không chịu gặp các nàng, nhiều ngày qua tất cả đều vội vàng, làm ta ứng phó không kịp.” Nói xong lại thở dài một hơi, lẩm bẩm: “Nhận mấy trương hỉ thiếp, dù có đi hay không, tiền biếu cũng không thể thiếu. Giờ còn thêm phí tiêu về việc này, tìm bạc chỗ nào đây?”
Mặc dù Hạ Niên đã ở Khâm Thiên Giám lĩnh một chức quan nhàn tản, nhưng bổng lộc rất ít, tự nhiên không thể dựa vào. Chính mình dựa vào bạc tiêu hàng tháng tiêu xài, dùng cần kiệm cũng đủ, nhưng mấy ngày gần đây cần phải gặp khách, mới làm mấy bộ xiêm y mới, người đến người đi, lại thêm những quà cáp này nọ, thấy bạc cứ tuôn ra như nước chảy, đầu óc càng ngày càng căng ra, lại không thể làm gì được. Cùng Phương Văn Phượng và Tôn Tiểu Tư hùn vốn mở cửa hàng son phấn, mặc dù hàng tháng cũng có kiếm chút tiền, Phương Văn Phượng cũng âm thầm nhờ người mang bạc đưa vào phủ, tình thế bây giờ, lại như muối bỏ biển.
Quý Thư đang ở nơi này suy tính, Thu Yến đi vào nói: “Thiếu phu nhân, Đường phu nhân đến đây!”
“Ai là Đường phu nhân?” Nhất thời Quý Thư không phản ứng kịp.
“Là Nhị phu nhân Đường phủ! Vị đại phu kia!”
“À, là Tiểu Tư, mau mau mời vào!” Quý Thư vội vàng đứng dậy ra tiếp đón, đây là lần đầu tiên Tôn Tiểu Tư đến trong phủ tìm mình, chắc là có chuyện gì không quyết định được đây!
“Tiểu Tư!” Vẫn chưa đến trong viện, đã thấy Tôn Tiểu Tư hạ nhuyễn kiệu, Quý Thư gọi khuê danh của nàng, cười nói: “Hôm nay rảnh rỗi đến gặp ta sao? Không cần trông nom Dịch ca ca.”
Tôm Tiểu Tư đỏ mặt, hờn giận: “Khó khăn mới gặp được ngươi, chưa gì ngươi đã giễu cợt ta.”
“Được rồi, được rồi, không cười ngươi, nhanh đi vào rồi nói.” Quý Thư đón Tôn Tiểu Tư vào phòng, nhỏ giọng hỏi: “Nhưng là có chuyện gì hả?”
Tôn Tiểu Tư gật đầu nói: “Tướng công đến Tây Sơn thư viện học rồi, ta ngược lại rất rảnh. Đã nhiều ngày đều dạo lòng vòng khắp phố xá, nhìn thấy có một y quán sinh ý vô cùng tốt, đi vào không phải bệnh nhân, thấy thật kỳ lạ. Sau đó lại đi vào nhìn xem, thì ra cái y quán kia cũng không phải giúp người xem bệnh, mà là giúp người giảm eo.”
“Y quán giúp người giảm eo, giảm thế nào?” Quý Thư để nha đầu dâng trà lên, đợi Tôn Tiểu Tư hớp một hơi, lúc này mới hỏi: “Không lẽ là châm cứu giảm béo?”
“Đúng là châm cứu giảm béo!” Tôn Tiểu Tư bưng trà, nửa ngày mới uống một ngụm, ngẩng đầu lên nói: “Ta cũng làm châm cứu, chính là không nghĩ dùng biện pháp châm cứu cũng có thể giảm béo mà thôi! Bây giờ cửa hàng son phấn chúng ta chỉ tiếp đãi nữ quyến, đa số là quý phụ nhân, những người này sau khi sinh dục qua, vòng eo rất to, có điều khổ công giảm được eo kia thì trên người lại ra một ít thịt. Nếu chúng ta treo bài tử lên, người mua son, cũng có thể đi vào châm cứu giảm vòng eo, ngươi nói xem, có thể dẫn những người đó đều đến mua son không?”
Quý Thư nghe Tôn Tiểu Tư nói xong, nhãn tình sáng lên nói: “Đây là một biện pháp tốt! Có điều ngươi không thể cứ mãi trông nom ở cửa hàng son phấn nha!”
“Không còn cách nào, ta có một tiểu nha đầu, vẫn theo bên người, thuật châm cứu này, nàng học cũng không kém hơn ta là bao, nếu ta không ở trong cửa hàng son phấn, thì bảo nàng thay ta châm cứu giúp người thôi. Rồi lại chọn cho nàng một tướng công đại phu, hai người trấn thủ trong cửa hàng, không tin những người đó lại không đổ xô vào.”
Hai người thương lượng một lúc lâu, đều cảm thấy biện pháp này có thể thử xem sao.Đọc nhanh tại Vietwriter.com

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK