• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhị Hạ nhìn về phía Dịch Thiên, sau đó quay lại nhìn Dịch Phong với vẻ mặt thương hại.

" Có phải là nhà ngươi hết gạo ăn rồi không"?

" Nói bừa! Đại nhân nhà ta xuất thân từ xanh gia vọng tộc, tiền tài dùng cả đời không hết. Sao lại vì một bữa cơm mà đến ăn chực nhà người khác."

Nhị Hạ chỉ tay về phía bàn cơm sạch bóng.

" Nhìn xem! Bàn cơm ta vất vả làm vừa ăn được hai đũa, Dịch đại nhân của các người đã dọn sạch sẽ không còn sót dù chỉ một cọng rau. Có phải các người đã mấy ngày rồi không ăn cơm không"?

" Nói bừa! Ta..."



" Ta ăn xong rồi, dọn dẹp đi!" Dịch Thiên ngồi trên ghế, lấy khăn lau miệng, còn dở giọng điệu hách dịch.

Nhị Hạ nhìn đống chén đĩa, sau đó lại liếc nhìn Dịch Thiên.

" Dịch đại nhân, chân tay ngài vẫn còn nhanh nhẹn chứ"?

Dịch Thiên khó hiểu nhìn Nhị Hạ, sau đó gật đầu một cái.

" Ừm!"

Nhị Hạ bất ngờ đập bàn khiến mọi người giật mình.

" Tay chân còn nhanh nhẹn thì dọn dẹp đi, còn muốn sai bảo ai"?

Dịch Thiên trừng mắt nhìn Nhị Hạ

" Đừng quên ta là cấp trên của ngươi, ta nói gì phải nghe nấy."



" Dịch đại nhân nói sai rồi, ở Võ Thành ti ngài là cấp trên. Nhưng đây là nhà của ta, ngài lại không phải là khách, tự tiện xông vào nhà làm gãy cửa ta còn chưa tính sổ. Ngài ăn hết cả phần cơm của ta, ta cũng cho qua. Nhưng ăn xong còn hách dịch bảo ta rửa bát, đây là thái độ gì"?

" Ta đường đường là chủ của Võ Thành ti, sao có thể làm mấy công việc như rửa bát. Chuyện đó phải dành cho tên thư sinh ẻo lả như ngươi mới đúng."

" Hừ! Ẻo lả đúng không?"

Nhị Hạ bất ngờ nhảy lên nắm lấy tai Dịch Thiên nhéo mạnh, đám thuộc hạ đều rút kiếm ra trong trạng thái sẵn sàng chiến đấu. Nhị Hạ lại chẳng có chút gì sợ hãi, còn cùng với Dịch Thiên đấu qua vài chiêu. Cuối cùng tai hắn bị cào đến chảy máu, không dám động thủ nữa, mặc cho Nhị Hạ tùy ý kéo đi.

Nhị Hạ bắt hắn dọn hết bát đũa trên bàn hắn liền dọn, bắt hắn múc nước rửa bát hắn liền rửa. Đám thuộc hạ không dám tin vào mắt mình, đây là lần đầu tiên thấy Dịch Thiên động tay vào mấy việc nhà.

Xem ra Nhị Hạ này quả là cao tay, đáng tiếc hắn ta là nam nhân. Nếu là nữ, họ sẽ tìm một bà mai đến cưới Nhị hạ về, để cô ta trừng trị Dịch Thiên.

Dịch Thiên cầm bát ném vào trong chậu nước, còn làm vỡ liên tiếp mấy chiếc đĩa, bị Nhị Hạ mắng cho 1 trận. Hắn phải vật vã rất lâu mới có thể học được cách rửa bát.

Sau khi làm xong việc, Dịch Thiên thở hổn hển đứng dậy, nhìn Nhị Hạ với ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống, hận không thể lập tức giết chết tên ẻo lả này.

" Dịch đại nhân nhìn ta như vậy làm gì, ta chẳng qua chỉ muốn giúp ngài biết làm thêm vài việc nhà. Để sau này khi có phu nhân, ngài có thể phụ giúp nàng ta vài chuyện, từ đó tình cảm phu thê khắng khít thêm "

" Chuyện của ta không cần ngươi quản."

Giữa lúc hai người đang căng thẳng, Dịch Phong đột nhiên lên tiếng.

" Đại nhân! Nếu còn không đến sẽ không kịp đâu."

Dịch Thiên rửa sạch mùi dầu ăn bám trên tay, sau đó phất áo rời đi. Dịch Phong ra lệnh cho hai tên thị vệ bắt ép Nhị Hạ theo mình.

Vừa đến Giả phủ, nơi đây đã biến thành một mớ hỗn loạn, khách khứa chạy tán loạn. Bên trong sảnh chính, một đám sát thủ đang giao đấu với họ Giả, 5 người liên thủ giao đấu với Giả Kim miễn cưỡng mới có thể chiếm thế thượng phong.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK