• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phần 13

Ngày nào Trương Dương cũng rất mệt mỏi, và “mệt mỏi” dường như đã trở thành cảm xúc và cảm giác lớn nhất của cô trong thời gian này.

Mỗi ngày cô đều phải dành ra ba giờ để đi đến công ty rồi về nhà và ngược lại. Để tiết kiệm tiền, cô đã hạ tiêu chuẩn từ chuỗi siêu thị xuống siêu thị địa phương, rồi từ siêu thị địa phương đến chợ bán lẻ, cô không dám gọi đồ ăn ngoài vào buổi trưa nữa mà đàng hoàng ăn đồ ăn đã sớm phát ngấy trong canteen công ty. Một số chi phí cố định trước đây như mỹ phẩm, quần áo, liên hoan, phim ảnh, giờ có thể tiết kiệm thì phải cắn răng chịu đựng để tiết kiệm. Để tránh cho Kha Nghiêu phải ăn mì gói vào buổi trưa mỗi ngày, đôi khi cô phải chuẩn bị bữa sáng và bữa trưa từ hôm trước, về đến nhà cô còn phải làm việc nhà và dạy học cho Kha Nghiêu.

Kha Nghiêu quả thật đã tiến bộ mỗi ngày, nhưng vẫn còn rất xa để trở thành một người bình thường, không, cho dù là thành một người như Kha Vũ thôi cũng là rất xa xôi.

Hắn đã học được cách nấu mì, nấu cơm, dùng lò vi sóng và nấu một vài món đơn giản, cũng có thể quét nhà rửa bát, còn biết xem tivi, nhưng hắn vẫn như một con robot chỉ có thể nhận lệnh từ chủ nhân, là một đứa trẻ lớn xác, Trương Dương dạy hắn cái gì thì hắn nhớ cái đó, không có phản hồi, không có tính linh hoạt, không có học một suy ra ba. Trương Dương thường xuyên quá tức giận mà không có chỗ trút.

Trương Dương hoàn toàn làm theo hướng dẫn và từng bước chỉ dạy, nhưng là quá chậm, thực sự quá chậm. Cô không thể hiểu nổi, dạy dỗ khổ cực như dạy một đứa trẻ như vậy mà tại sao vẫn có người muốn chủ động mang họ về Trọng Trí? Nhưng cô nhanh chóng nghĩ thông suốt rằng những người đó, chẳng hạn như Mina, đều chỉ muốn dùng họ như một món đồ chơi thôi, còn cô là muốn một người bạn đời.

Tuy nhiên cho đến bây giờ, cho dù có làm đồ chơi thì Kha Nghiêu cũng vẫn chưa đủ tiêu chuẩn. Cô coi như là một tay mới, còn Kha Nghiêu chính là không có một tí ti kinh nghiệm nào cả, chỉ có bản năng, điều này thường làm cho cô rất đau. Sau khi cơn hưng phấn vì được lên giường với “Thịnh Thế” biến mất, tất cả những gì còn lại chỉ là sự thất vọng, có chỗ nào sẽ làm hài lòng, sẽ lấy lòng, sẽ tán tỉnh giống như Kha Vũ đâu chứ.

Bất lực hơn nữa là cô không thể giao tiếp được với Kha Nghiêu. Xấu hổ về tình dục chỉ là một khía cạnh thôi, còn sự kém hiểu biết của Kha Nghiêu mới chính là trở ngại lớn nhất.

Đôi khi cô rất muốn gọi cho Mina để xin chút kinh nghiệm ‘dạy dỗ’ từ cô nàng.

Tất nhiên, cô cũng chỉ dám nghĩ đến mà thôi. Mặc dù thỉnh thoảng có than thở cùng không hài lòng, nhưng dù mệt mỏi dù thất vọng đến đâu, chỉ cần nhìn vẻ mặt của Kha Nghiêu, nhìn đôi mắt ngây thơ vô tội cùng tin tưởng đối với cô, thì sẽ khiến cô bình tĩnh lại.

Cô luôn tự an ủi mình, ít nhất bây giờ mình không còn áp lực nợ nần nữa, tất cả mọi thứ rồi sẽ tốt dần lên thôi.

Cuộc sống thành ra như vậy, dĩ nhiên là tinh lực để lang thang trên mạng cũng ít đi. Một ngày nọ, Trương Dương đột nhiên phát hiện ra rằng cô đã lâu không viết những mẩu truyện hài ngắn, chế ảnh hay edit video, cô có được sự nổi tiếng trong fandom đều là đến từ những điều này. Tất nhiên điều này cũng có liên quan đến cơn bão gây quỹ vừa rồi, Nấm yêu cầu cô giữ thái độ im lặng trong thời gian này và đợi đến khi sinh nhật của Ca Ca kết thúc.

Hơn nữa, mặc dù Trương Dương không muốn, nhưng cô vẫn phải thừa nhận rằng kể từ khi có Kha Nghiêu thì nhiệt huyết của cô đối với Thịnh Thế thực sự đã nguội đi một chút, suy cho cùng thì ‘cầu mà không được’ mới chính là nguồn động lực đầu tiên để theo đuổi thần tượng.

Nghĩ như vậy, Trương Dương không khỏi sinh ra áy náy, sinh nhật của Thịnh Thế đã sắp đến rồi, cô phải toàn tâm toàn lực tiếp ứng, ngay cả lúc làm việc trên công ty cũng lén lút hỗ trợ tiếp ứng.

Vào ngày sinh nhật của Thịnh Thế, từ khóa chứa ‘sinh nhật Thịnh Thế’ cùng các từ khóa liên quan nhanh chóng leo lên vị trí số một trong top seach của Weibo. Bắt đầu từ 0h, cứ cách mỗi giờ sẽ công bố một tiếp ứng của fan, vốn là ngày bình thường lại bị giao cho thành một ngày đáng nhớ, phàm là các mạng xã hội nơi có fan tụ tập đều được spam ngày sinh nhật lớn trước đây chưa từng có này.

Đưa đĩa đơn lên đứng đầu bảng doanh thu bán chạy nhất, doanh số đại ngôn mỹ phẩm trang điểm vượt quá một triệu NDT*, lời chúc mừng từ 27 phương tiện truyền thông báo chí, chạy video chúc mừng sinh nhật trên Quảng trường Thời đại – New York, tập hợp các lời chúc mừng từ đông đảo tiền bối cùng bạn bè trong nghề, chạy chữ trên 27 tòa nhà chọc trời tại 27 thành phố, gần chục triệu lượt quyên góp từ thiện,… cùng đủ những thứ kinh thiên động địa khác, tất cả những thứ được đổ vào đó đều là tình cảm và tiền bạc của người hâm mộ, cùng với công lao thực hiện của vô số người đứng sau.

*NDT: nhân dân tệ, viết tắt cho nhanh:v

Ngoài sự đóng góp của fan ra thì các doanh nghiệp hợp tác khác nhau đương nhiên cũng sẽ không bỏ qua nhiệt độ như vậy, mỗi doanh nghiệp đều có những chiêu trò riêng, chúng tinh phủng nguyệt*.

*Chúng tinh phủng nguyệt – 众星捧月 – phủng có nghĩa là bưng, nâng, bế, ôm; đại loại là một đám sao tôn lên ánh trăng, giống như một đám người vây quanh ủng hộ một ai đó mà họ tôn kính quý trọng.

Tiếp ứng trong dịp sinh nhật này đã khoa trương đến mức khiến những người qua đường cũng cảm thấy điên cuồng, khí phách hào hùng đến mức fan nhà khác cũng thấy GATO. Trong lịch sử, việc gây quỹ từ 30 đến 40 triệu gần như có thể được ghi vào sách kỷ lục Guinness rồi. Các cô thân là một fan của Thịnh Thế, trên mặt tự nhiên đều sẽ có ánh sáng, như đứng từ trên đỉnh núi nhìn xuống, mỗi một tế bào đều toát lên vẻ kiêu hãnh.

Bởi vì phải ở lại đoàn phim quay phim nên Thịnh Thế đã không tổ chức tiệc sinh nhật, nhưng anh ta đã gửi video cảm ơn vào buổi tối.

Người đàn ông trong video vô cùng đẹp trai, lông mày đuôi mắt đều mang theo thần thái sáng ngời. Đúng vậy, anh ta có lẽ là đã có một ngày sinh nhật xa xỉ nhất trên thế giới này, theo lý nên xuân phong đắc ý như vậy, anh đắc ý, Trương Dương cũng đắc ý, cũng vô cùng vinh dự, vô cùng nhiệt huyết.

Nhìn xem, người đàn ông này kiêu ngạo như thế nào, anh ấy có tất cả mọi thứ, cái gì anh ấy cũng hoàn mỹ, còn có rất nhiều người yêu thương anh ấy như vậy, anh ấy có thể có tất cả những thứ này bởi vì anh ấy đáng giá, và vì họ nguyện ý, anh ấy được bọn họ ôm tôn lên thành Thần mà cúng lễ quỳ lạy, trong mắt anh không dính chút bụi trần nào và mắt bọn họ cũng cao hơn đầu, những người yêu anh ấy là những người có phẩm vị nhất và danh giá nhất trên thế giới này.

Đang lúc Trương Dương kích động dùng ánh mắt theo dõi miêu tả nụ cười của Thịnh Thế, sau lưng đột nhiên vang lên tiếng động, kéo cảm xúc của cô ra khỏi điện thoại, cô quay đầu nhìn lại, cả người cứng đờ.

Kha Nghiêu đang ngồi trên ghế sofa và bật TV lên. Hắn mặc một bộ đồ ngủ mà Trương Dương mua ở siêu thị với giá 69 tệ, giặt xong một lần liền co lại nhắn nhúm, khi hắn đưa một chân dài đặt lên sô pha, ống quần bên kia trực tiếp kéo lên tận bắp chân, cổ áo sơ mi biến dạng bị bung ra, tóc cũng mềm oặt mà rũ xuống trên trán.

Nếu chỉ nhìn riêng Kha Nghiêu thì rõ ràng hắn là một anh chàng đẹp trai mang vẻ đẹp lười biếng, nhưng khi ánh mắt Trương Dương vừa mới chuyển từ trên người Thịnh Thế sang Kha Nghiêu, đột nhiên cô lại cảm thấy có chút khó chịu.

Rõ ràng là họ có khuôn mặt giống hệt nhau, cùng một dáng người, nhưng, nhưng họ lại khác nhau, một người thì rạng rỡ một người thì lại mờ mịt.

Trong lòng Trương Dương ngạnh một chút.

Đáng lẽ cô phải vui mừng mới đúng chứ, cô không thể chân chính ở bên Thịnh Thế trong ngày sinh nhật của anh, nhưng cô đã có Kha Nghiêu, cô may mắn hơn bất kỳ người phụ nữ yêu Thịnh Thế nào trên thế gian này, thậm chí cô còn chuẩn bị một cái bánh kem, định cùng Kha Nghiêu ăn mừng trong ngày trọng đại này.

Nhưng lúc này trong lòng cô lại không nói ra được là có tư vị gì.

Trương Dương xua đi cảm xúc khó tả này, kêu một tiếng: “Ca Ca.”

“Ừ.” Kha Nghiêu không nhìn cô, mà vẫn dán mắt vào bộ phim hoạt hình dành cho người thiểu năng trên TV, xem một cách say mê.

“Anh đi thay quần áo đi.”

“Ừ.”

Trương Dương cau mày: “Ca Ca!”

Kha Nghiêu lúc này mới quay mặt lại: “Hả?”

“Anh lại đây.”

Trương Dương vào phòng, lấy bộ quần áo do công ty tặng từ trong tủ ra – bộ quần áo của bộ phim thần tượng.

Kha Nghiêu ngoan ngoãn thay quần áo.

Trương Dương nhìn Kha Nghiêu, vẫn cảm thấy chưa hài lòng, quần áo đã mặc vào nhưng kiểu tóc thì lại sai sai, bởi vì không thể đưa Kha Nghiêu đến tiệm cắt tóc nên cô chỉ có thể tự mình cắt, đường cắt tự nhiên không ra hình dạng gì, lộn xà lộn xộn, cô kéo Thịnh Thế vào phòng tắm, dùng keo xịt tóc tạo kiểu cho hắn, kiểu tóc nào xuất hiện cũng có thể nói là đều nhờ khuôn mặt đẹp trai kia chống đỡ.

Trương Dương cũng không có cách nào yêu cầu quá nhiều, cô nắm lấy tay Kha Nghiêu, cười nói: “Hôm nay là sinh nhật Ca Ca, chúng ta cùng nhau ăn mừng nhé?”

Kha Nghiêu nghi ngờ nói: “Hôm nay không phải là sinh nhật của anh.”

Trương Dương sững sốt một chút.

“Sinh nhật của anh là ngày 12 tháng 7.”

Trương Dương không muốn hắn làm hỏng bầu không khí: “Em bảo hôm nay thì chính là hôm nay.”

Kha Nghiêu do dự một chút, ngoan ngoãn gật đầu: “Được.”

Trương Dương lấy ra bánh sinh nhật, thắp nến, hưng phấn nói: “Khi em tắt đèn thì anh ước nhé.”

“Ước là gì?”

“Chính là nói ra ba điều mà anh mong muốn ý.”

Kha Nghiêu gật đầu, ngồi ở trên ghế.

Trương Dương ra cửa tắt đèn, lúc đèn vừa tắt, cô nhìn thấy vòng eo của Kha Nghiêu lộ ra vì tư thế ngồi, cô ngây người tự hỏi, Kha Nghiêu béo lên sao?

Kha Nghiêu nhìn chằm chằm vào bánh ngọt, chân thành nói: “Thứ nhất, tôi hy vọng có thể gặp được em trai. Thứ hai, tôi hy vọng có thể được ăn khoai tây chiên. Thứ ba, tôi hy vọng có thể được đi siêu thị.”

Ba điều ước này được nói ra khiến Trương Dương vừa đau lòng vừa buồn cười.

Kha Nghiêu quay đầu lại nhìn cô: “Có được không?”

“… Được, thổi tắt nến đi.”

Trương Dương bật đèn, sờ sờ đầu của Kha Nghiêu, dịu dàng nói: “Ca Ca rất muốn đi siêu thị sao?”

Kha Nghiêu gật đầu: “Có thể đi ra ngoài.”

“Sau này em sẽ cố gắng đưa anh ra ngoài, nhưng anh cũng biết là mặt của anh không thể cho người khác thấy được.”

“Anh biết.”

Trương Dương cảm thấy khó chịu, có lẽ so với Kha Nghiêu thì cô càng mong hắn có thể được đứng dưới ánh mặt trời nhiều hơn, cô ảo tưởng, nếu hôm nay là ngày mà cả thế giới đang chăm chú ngắm nhìn Thịnh Thế, thì cô sẽ đăng một bức ảnh chụp chính mình cùng “Thịnh Thế” thân mật ôm hôn, như thế cô cũng sẽ trở thành tâm điểm của thế giới và là tâm điểm của dư luận. Nhưng cô cũng chỉ dám nghĩ đến điều đó mà thôi.

Thực sự bực bội quá, giống như cô có tài sản, có địa vị và nhan sắc đỉnh cao, nhưng lại không ai biết, cô chỉ có thể tự ngưỡng mộ bản thân mình, vậy thì có ý nghĩa gì?

Trương Dương đột nhiên cảm thấy tẻ nhạt vô vị, qua loa ăn bánh ngọt rồi đưa Kha Nghiêu đi ngủ, cô vùi mình vào sofa, cầm lấy điện thoại di động nhìn vào sự náo nhiệt trong chiếc hộp nhỏ này, sự náo nhiệt của Thịnh Thế giống như ánh sáng chiếu vào lòng cô.

Đột nhiên, cô thấy được một bình luận trên Weibo của Thịnh Thế, đã được đẩy lên đầu do có rất nhiều lượt trả lời, đó là bình luận của Nhạc Thần Quang: Ca, sinh nhật vui vẻ!

Trương Dương trợn tròn mắt, khi mở nhóm WeChat ra, phát hiện mọi người đang điên cuồng chửi bới.

“Keo chó lại đến cọ nhiệt.”

“Đ*t mẹ nó tởm vl, nó đúng là không cọ nhiệt sẽ chết chắc, Ca Ca đã cố gắng tránh nó hết mức có thể rồi mà, nó đúng là một năm nay cũng đéo khoét được thêm cái mỏ đồng nào.”

“Chính vì Ca Ca tránh nó nên nó mới mò lên bợ đít đó, nếu không đã sớm mất xác rồi”

“Muốn đi khống bình* không?”

*Khống bình: là khống chế, kiểm soát bình luận, đẩy comment tốt lên đầu.

“Hôm nay đừng làm vậy. Hôm nay sinh nhật Ca Ca, đừng để người qua đường có cái nhìn không tốt về chúng ta, mọi người hãy kiềm chế một chút.”

“Nghe lời chị Nấm.”

“Ha ha các chị nghĩ coi có phải là trong lúc nó soạn bình luận này thì một bên vừa giả vờ bình tĩnh thờ ơ, một bên lại ghen tị đến hộc máu không? Tám trăm năm nữa nó cũng đéo có cửa được thể diện như này đâu.”

“Yeap, hơn nữa cũng sắp tới sinh nhật nó rồi đó, đúng là không có so sánh thì không có đau thương mà.”

“Em thì hy vọng dù là sinh nhật Ca Ca hay là sinh nhật nó, thì bọn fan CP cũng đừng có mà múa may trước mặt em, không thì em thật sự sẽ phát điên mất.”

“Mấy bình luận trả lời lại bình luận kia cũng đều đang kêu phát đường kìa, mấy bà tốt nhất đừng mở ra xem.”

“Mẹ cái bọn fan CP có mắt như mù này, người qua đường đều có thể thấy được là Ca Ca không muốn bị keo chó dính lấy kia kìa, thế mà chúng nó vẫn còn muốn phát?”

Phía dưới một hàng phụ họa.

Nhưng cũng không được bao lâu, cả nhóm liền im bặt, Trương Dương cũng im lặng, bởi vì cô thấy Thịnh Thế đã trả lời lại bình luận của Nhạc Thần Quang.

Chưa đầy một giờ sau khi Nhạc Thần Quang bình luận, anh ấy đã trả lời.

Mặc dù chỉ có ba chữ ngắn ngủi: Cảm ơn ha.

Trương Dương trong nháy mắt trên mặt ứ máu, cảm giác như bị người ta tát một bạt tai vang dội.

Trong nhóm chat có người nói: “Tại sao phải trả lời nó…”

Lập tức có người giảng hòa: “Nhiều minh tinh khác chúc mừng, Ca Ca cũng đều trả lời lại mà, chỉ là lễ phép xã giao bình thường thôi.”

“Nhưng cũng không cần trả lời nhanh như vậy chứ…”

Nấm cũng đứng ra nói: “Chỉ là lễ phép xã giao mà thôi, không trả lời lại mang tai tiếng.”

Người nọ vẫn không thuận theo không buông tha: “Vậy thì tuần sau sinh nhật nó, Ca Ca cũng chúc sinh nhật sao?”

“Đừng chuyện bé xé ra to, đều là người trưởng thành rồi, phải có lễ phép chứ, Ca Ca còn là người lịch thiệp như vậy thì nhất định sẽ không làm người ta khó xử nơi công cộng.”

“Đúng vậy, chỉ là phép lịch sự.”

“Em chuyện bé xé ra to? Trả lời trễ một chút cũng đâu phải không được, không đến nỗi chưa tới một tiếng mà đã trả lời lại như thế chứ, nhìn mặt lũ fan CP mà xem, người qua đường còn tưởng là sinh nhật Ca Ca hay là fan CP chúc mừng năm mới đấy.”

Giọng điệu của Nấm rất không tốt: “Được rồi, đều là do keo chó tự mình cho không thì Ca Ca có thể làm gì khác hơn được nữa, nói lần cuối là không cần chuyện bé xé ra to, tập trung tiếp viện đi, đừng nói gì nữa.”

Người nọ không nói gì nữa.

Người khác trong nhóm chat rất nhanh đã bắt đầu cuộc trò chuyện khác.

Tất cả mọi người đều biết đây là phép xã giao cơ bản, nhưng nhóm này đều là fan only nên tự nhiên rất không vui.

Bọn họ và fan của Nhạc Thần Quang chính là đối thủ một mất một còn của nhau, ngươi chết thì ta sống, không đội trời chung, bọn họ chỉ mong Thịnh Thế không bị hủ nữ trói vào CP, không bị Nhạc Thần Quang lợi dụng để cọ nhiệt. Khi bộ phim điều tra tội phạm được phát sóng, hai bên đều có hợp tác với bên phim truyền hình sao tác một đợt CP, sau khi phim chiếu xong, hai bên lại lập tức bắt đầu thanh trừng fandom. Một năm qua hai người cũng không có thêm tương tác gì cả, không có cùng sân khấu cũng không có chung khung hình, mặc cho công ty của Nhạc Thần Quang mỗi ngày vẫn phát đều đều thông báo cùng văn bản ràng buộc để thu hút fan CP, hành vi này đã khiến những fan only của Thịnh Thế ghê tởm vô cùng, đều coi Nhạc Thần Quang như rẻ rách.

Giống như tất cả những fan only khác, Trương Dương cho rằng họ làm như vậy là để bảo vệ Thịnh Thế, mà Thịnh Thế cũng hiểu và thông cảm cho họ, kiên quyết đứng bên họ, kiên quyết không cho Nhạc Thần Quang ké một chút lưu lượng nào.

Nhưng hôm nay, tại bữa tiệc sinh nhật nơi fan cháy hết mình để cho Thịnh Thế tỏa sáng, Thịnh Thế lại đáp lại lời chúc mừng sinh nhật của Nhạc Thần Quang, để cho fan CP mở tiệc chè chén say sưa, để cho fan only rát hết cả mặt.

Trương Dương cảm thấy khó chịu, cô hiểu Thịnh Thế là vì lễ phép, vì lịch sự, nói không chừng cũng có thương gia muốn anh phối hợp, nhưng cô vẫn thất vọng cùng khó chịu vô cùng.

Cho dù là Thịnh Thế có trả lời lại sau vài giờ?

Theo quan điểm của Trương Dương, chuyện lần này là do ekip của Thịnh Thế có vấn đề, mạng xã hội của nghệ sĩ đáng lẽ phải được kiểm tra bởi nhóm quan hệ công chúng chứ, dù sao thì cô cũng sẽ không đổ lỗi cho Thịnh Thế, cho nên cũng không lường trước được chuyện này về sau sẽ mang tới gió bão như nào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK