R` chị ta đưa tôi vào trg`, những j trc’ mắt tôi bây h thật quen. Cả trg` lại tập trùn đông đúc, để chào đón hs mới.
- Cả trg` chú ý, hôm nay chúng ta đón chào Hs mới, có tên là Lệ Thư là chị em sinh đôi với Lệ Anh, sẽ học cùng lớp với Lệ Anh, đề nghị cả trg` chào đón. Thế tôi bước vào trg` cùng chị trc’ bao ánh mắt ngạc nhiên – Vẫn là tiếng của thầy HT
- Trời ơi, 2 bọn họ giống nhau y như 2 giọt nc’ ý.
- Ừ, làm sao mà giống zữ zạ.
- Họ đều có tên lót là Lệ, hay là mình gọi bọn họ là 2 giọt lệ đi.
- Ừ đc đấy
……………………
Nhiều và nhiều câu nói tương tự như thế vang lên.
Bước vào lớp, tôi tách riêng ra k đi chung với chị nữa, nhưng ai cũng bu lại chỗ chị, cả HA, TV, NLan cũng lại chỗ chị ấy. Chị ấy k giống tôi, tôi ít nói, lạnh lùng trong khi chị ấy hay cười, hòa đồng với mọi ng. Tôi buồn bỏ đi. Ngồi lên chiếc ghế đá, nơi mà tôi với TV hay ngồi tán dóc, tôi thở dài
- Haizz, k 1 ai lại chỗ mình cả, h họ chỉ có Lệ Thư thôi.- Tôi khóc.
- Ai bảo thế, vẫn còn anh theo em mà. – Là GK đang nhìn tôi cười.
- Sao anh k lại đó luôn đi, lại đây làm j? – Tôi quát.
- Tại anh k giống họ, anh chỉ có em thôi.
Tôi ngạc nhiên lắm nhưng nc’ mắt tôi vẫn lăn dài trên gó má của tôi. Anh ta nắm lau nc’ mắt cho tôi, nắm lấy tay tôi r` mỉm cười:
- Đừng thế nữa mà, hãy vui lên đi.
Không hiểu sao tôi lại có cảm giác rất ấm áp khi đc anh ấy nói thế. Tôi khóc. Dựa đầu vào vai anh ấy, sao bờ vai này lại êm thế, vậy là tôi đánh 1 giấc luôn. Thấy tôi thế, anh cũng k kêu tôi dậy vì tôi đã quá mệt. khi nghe thấy tiếng của 1 đám hs hì tôi tỉnh dậy.
- Ôi trời, kia là ai vậy, chắc là Lệ Thư r`, chứ Lệ Anh nhà ta lạnh lùng thế làm sao đc GK để mắt tới đc.
- Ừ, đúng r` á. Chắc là Lệ Thư r`.
Tôi đứng dậy định bỏ đi thì GK nắm tay tôi lại:
- Kệ họ đi, em để ý làm j. Để anh đưa em, về p` nhá.
Tôi khẽ gật đầu, thế là anh ta đưa tôi về p` r` anh ta cũng về lớp. Cũng chẳng ai chú ý j đến tôi nữa vì họ đã có Lệ Thư r`. Tôi ngồi xuống ghế và gục đầu xuống bàn. Thấy tôi thế Lệ Thư liền gọi:
- Em à, sao thế, hôm nay chị dọn về ở với em nhé.
- Cô im đi, tôi chẳng có ng chị như cô - Tôi hét.
Vừa lúc đó thì trống vào lớp nên Lệ Thư chẳng nói đc lời nào cả.
- Thôi, cô khỏi giới thiệu, chắc các em cũng bít Lệ Thư r` phải k? – Tiếng cô CN.
- Vâng ạ - Cả lớp hớn hở đáp.
- Bây h Lệ Thư muốn ngồi chỗ nào? – Cô hỏi
Cả lớp nhồn nháo.
- Chỗ này nè Thư.
- Thư ngồi chỗ này nè.
- Thư ơi đây nè…….
Cừ thế, lớp thành cái chợ con.
- Cả lớp trật tự, để bạn ấy chọn chỗ. – Cô nói to.
Đến cả cô cũng thế sao, hồi tôi chuyển đến làm j có đc như thế, ông trời thật bất công. Lệ Thư nhìn lớp 1 lượt, tôi bít, cô ấy tìm chỗ tôi.
- Em ngồi với Lệ Anh có đc k ạ. – Lệ Thư hỏi
- À đc chứ. – Cô trả lời.
- K đc – Tôi nói – Chỗ này có Ngọc Lan r`. – Tôi nhìn sang Ngọc Lan.
- Thôi, Lệ Thư cứ ngồi chỗ này đi, mình ra bàn khác ngồi cũng đc mà. – Nó nhìn tôi bằng ánh mắt sợ sệt.
Thế là Lệ Thư ngồi chỗ tôi, còn Ngọc Lan nó ra bàn khác ngồi. Ngồi trong lớp tôi chẳng nhìn nó và Lệ Thư lấy 1 lần, nó đưa tôi 1 tờ giấy ghi “ Tớ xin lỗi”. Đọc xong tôi giục xuống xọt rác luôn, k thàm trả lời nó lấy 1 câu. 1 lát sau, có tờ giấy màu hồng trên bàn, tôi giở ra đọc. “ Chị xin lỗi, chị làm cho em buồn à”. Tức quá, tôi ghi lại thiệt to “ Chị im đi, chị k phải là chị của tôi, tôi k có chị”. Nhìn sang, thấy chị đag đọc mặt buồn lắm, tôi cũng thấy xót nhưng bỏ qua.
Đã đến h về, trc’ cổng bây h lại có 5 (chứ k phải 4 nữa), 1 chiếc của GH, 1 chiếc của GK, 1 chiếc của HA, 1 chiếc của cô Kiều và chiếc con lại là của Lệ Thư. Tôi chạy ra chỗ cô Kiều:
- Cô cừ về đi, không cần phải đưa đón cháu nữa đâu, khi nào cháu cần cháu sẽ gọi cho cô.
- Ừ, thế cô về nhá, bye cháu.
TV thì chắc chắn nó ngồi xe của GH r`, còn mình tôi với 4 chiếc xe còn lại.
- Em lên xe chị đi, chị chở em về.- Lệ Thư nói r` kéo tay tôi đi.
Tôi giựt lại.
- Bỏ tôi ra tôi tự biết đi, k cần chị phải kéo. – Nói r` tôi chạy ngay đến xe GK chui vào trong, tôi nói:
- Anh chở em về nhé. – Tôi nói.
- Ừ tất nhiên r`. – GK cười.
Thế là 5 chiếc xe lại lao về nhà tôi. Tôi k bít rằng có 1 ng rình sau cái cây gần đó và cười thầm. “ Mày sẽ biết tay tao thôi LA à” – Đó là tiếng của K Thương.
Về đến nhà tôi chạy ngay vào p`. Tôi buồn và khóc. Khóa chạt cửa lại, tắt ĐT, tôi leo lên giường ngủ. Vì tôi mệt quá, dù dậy r` nhưng vẫn cứ nằm. Thế là tôi bị đau luôn. Ai gõ cữa, đập cửa j tôi cũng k bít. Tôi cứ ở trong p` đó cả ngày, k đi học luôn.
- Lệ Anh à em dậy đi, ra đây nào, mọi ng lo lắng cho em lắm. – Lệ Thư nói.
- Chị im đi, tôi k có ng chị như chị đâu, chẳng có người chị nào lại cướp đi hết những thù vui, bạn bè, sở thích của em như thế hết, chị hãy đi khỏi đây ngay.- Nói r` tôi leo lên giường chùm chăn lại và k nghe thấy j hết, tôi thiếp đi.
Rồi cứ thế, 3 ngày nay tôi k ra khỏi p` mình và cũng không biêt chuyện j xảy ra.
Danh Sách Chương: