Tô Hạ đợi trong chốc lát, thấy bác cả cùng với anh họ cả nhìn đào một cách sốt ruột, nhưng đang không làm gì hết nên mới mở miệng nói ra thỉnh cầu của mình: “Bác cả, cháu muốn anh cả đi lên núi cùng với cháu, như vậy có được không?”Nghe được thỉnh cầu của Tô Hạ, bác cả lau mồ hôi, quay qua nhìn, nói với anh họ cả một tiếng: “Đi đi! Để ý em họ con cẩn thận đó.
”Tô Lỗi vâng một tiếng rồi đi tới cầm giúp Tô Hạ chiếc giỏ mà cô mang đến: “Chúng ta đi thôi!”Tô Lỗi luôn manh tính cách của một người anh cả như vậy.
Ba anh em nhà họ Tô tuy đã phân nhà rồi nhưng vẫn luôn thân thiết khăng khít như vậy.
Tô Lỗi thân là anh lớn nhất trong nhà, từ nhỏ anh ấy đã được dạy phải chăm sóc nhường nhịn cho em trai em gái trong nhà, sớm đã thành quen rồi.
“Hạ Hạ, em lên núi để làm gì vậy?” Tô Lỗi hỏi.
“Em muốn hái chút thảo dược!” Tô Hạ cũng không giấu diếm gì.
“Đi thôi! Anh biết ở bên kia có một khe núi, mấy người bọn Trục Tử nói ở đó có không ít dược liệu!” Tô Lỗi đi lên trước dẫn đường.
Tô Lỗi vừa mới nhắc đến Trục Tử, là một trong số ít những thanh niên còn ở lại trong thôn, rất có tài hái thuốc.
Tô Lỗi cùng với Tô Hạ đi một đường tới bên kia, vừa mới đi chưa được bao xa, vẫn còn chưa lên núi nữa!Liền thấy cách đó không xa cũng có người đi đến hướng này.
Tô Hạ nheo mắt lại, thấy đi phía trước là một người phụ nữ hơn ba mươi tuổi, đang bế trong lòng một đứa nhỏ khoảng năm sáu tuổi, đầu tóc rối bời, đang cố gắng chạy về phía trước.
Đứa bé trong lòng người phụ nữ kia rõ ràng đã bất tỉnh rồi, mặt đều đã nghẹn thành màu xanh tím.
Tô Hạ biến sắc, nhanh chóng quyết định: “Anh, giúp em ngăn cô ta lại!”Tô Lỗi không biết Tô Hạ định làm gì, nhưng vẫn theo bản năng làm theo lời cô nói.
Cùng lúc anh ngăn người phụ nữ kia lại, Tô Hạ cũng lao tới giằng lấy đứa bé từ tay cô ta về phía mình.
Tình huống hiện tại vô cùng khẩn cấp, đứa bé cần phải được cứu gấp!Lúc nhìn thấy người phụ nữ kia chạy từ xa đến, Tô Hạ đã đoán được tình huống của đứa bé kia rồi, rõ ràng đã nuốt nhầm phải thứ gì đó dẫn đến bị khó thở.
Tô Hạ bế đứa bên mình rồi một chân liền chống sau lưng đứa nhỏ.
Hai tay thì ôm eo đứa bé, tìm đến điểm phía trên rốn hai đốt ngón tay, tay phải nắm lại, bàn tay nhắm ngay chỗ nên nhắm.
Tay trái bắt lấy tay phải, hai tay hướng từ dưới hướng lên, dựa theo tiết tấu nhất định mà đánh sâu vào bụng.
Đây là cách đập bụng, cũng là một trong những cách cấp cứu khẩn cấp.
Là cách cấp cứu tốt nhất cho những người bị nuốt phải dị vật dẫn đến không thở được như vậy.
Nhưng cách cấp cứu này đương nhiên là mẹ của đứa bé hoàn toàn không thể hiểu được rồi: “Cô muốn gì? Mau trả con lại cho tôi!”Người mẹ theo bản năng muốn cướp đứa nhỏ về, cô ấy giãy dụa muốn nhào đến.
Nhưng vẫn bị Tô Lỗi ngăn lại: “Chị Tiền, chị đừng xúc động! Em gái em là bác sĩ, con bé đang cứu người mà!”Nhóm dịch: Nhà YooAhin.
Danh Sách Chương: