- Các ngươi đúng là một lũ vô dụng mà.
Tại Ma Điện, một nơi vô cùng thần bí, không ai biết nó được tọa lạc tại nơi nào.
- Xin Địa Ma chủ nhân bớt giận, tiểu nhận đã thấy thằng nhóc đó rơi xuống vách núi rồi.
Tên hắc y nhân sợ hãi, bẩm báo.
Tên đang ngồi trên Ma Bệ chính là Địa Ma, tên ác nhân đã trốn khỏi thiên giới, Địa Ma sắc mặt càng thêm tức giận, quát: - Nói xấc xượt, nếu như hắn đã chết thì sao viên Bạch Hổ Châu này vẫn còn phát sáng, Âu Dương Thiên Cáp, ngươi làm chuyện quá bất cẩn rồi.
Nói xong, Địa Ma liền tế ra một viên tinh châu màu trắng, bên trong là một con Bạch Hổ đang nằm ngủ say, viên tinh châu phát ra nguồn sáng mạnh mẽ.
Âu Dương Thiên Cáp sắc mặt là càng tro lại, hắn là đại trưởng lão của Âu Dương gia nên cũng biết viên tinh châu này là dùng để làm gì, nó chính là viên ngọc báo hiện sinh tử của gia chủ tộc Âu Dương, khi gia chủ mất nó sẽ tạm ngưng phát sáng trong ba năm, rồi tìm người khác có khả năng làm gia chủ mà phát sáng lại lần nữa, hắn cũng không ngờ Âu Dương Y Bình lại chính là gia chủ đời tiếp theo.
- Hahaha, các ngươi thật quá ngây thơ, viên tinh châu này không phải là biểu tượng sinh tử của gia chủ tộc Âu Dương các ngươi đâu, sở dĩ cứ mỗi đời gia chủ chết đi thì nó lại tắt rồi phát sáng đối vơi người có tương lai làm gia chủ đời tiếp theo, tất cả chuyện đó là do tên Thượng Thần làm ra cả đấy, kỳ thật cái này chính là viên tinh châu của Bạch Hổ Tướng Quân - Âu Dương Thần, một trong tam đại tướng quân.
Địa Ma cười ha ha mà nói, nhưng trong đó toàn là ý khinh thường.
Âu Dương Thiên Cáp sắc mặt trầm xuống, theo như hắn nghĩ, có lẽ chủ nhân hắn có ý tứ chính là Âu Dương Y Bình là do Bạch Hổ Tướng Quân Âu Dương Thần chuyển kiếp mà thành, hèn gì mà tên nhóc đó lại tu luyện nhanh chóng đến vậy.
Địa Ma sau đó nói tiếp: - Ngoài tên Âu Dương Y Bình chính là Âu Dương Thần đầu thai ra thì còn hai người nữa, chính là: Kim Long Tướng Quân - Lục Vệ, Thanh Xà Tướng Quân - Dương Thiên, mà trong đó thì Lục Vệ chính là tên mà các ngươi nên loại trừ.
- Ây da...
Lục Tần Dương xoa xoa cái lưng của mình, ước chừng độ cao mà hắn bị té xuống cũng là vài trăm trượng lận a, mà cũng may do hắn là người tu luyện chứ nếu mà vẫn còn Phàm Cảnh, thì....ôi thôi cái lưng đã đứng trước Quỷ Môn Quan luôn rồi.
- Sư phụ, người có sao không?
Hắn vừa mới ngồi dậy thì liền xoay ngang đỡ sư phụ mình đứng lên.
- Ta không sao, hay chúng ta vào trong xem thử bên trong có gì đi.
Nàng nói.
- Vâng, cũng được.
Hắn trả lời.
Nhưng hai người vừa mới đi được vài bước thì liền phát hiện gần đó có một bộ xương khô, trên thân bộ xương còn khoác một bộ Hoàng Kim Long Giáp, bên tay phải còn cầm một quyển trục màu đỏ sậm.
- Đây, lẽ nào là thành chủ đời thứ nhất của Địa Đạo Thành chúng ta sao?
Đao Thiên Tiên Nữ vừa thấy bộ hài cốt thì liền kinh ngạc mà nói ra, Lục Tần Dương cũng ngạc nhiên quay sang người sư phụ của mình mà hỏi: - Sư phụ, người biết thành chủ đời thứ nhất của Địa Đạo Thành?
- Không, ta cũng không rõ, nhưng theo lời truyền đạt của sư phụ ta thì người đầu tiên khai sáng Địa Đạo Thành chính là Vương Hỏa Y, một người đàn ông khôi ngô tuấn tú, thiên tài tuyệt thế, chỉ mới ba mươi tuổi mà đã tu luyện đến Hóa Thần Cảnh, mà lời đồn còn nói, trên thân ngài ấy chỉ mang duy nhất một bộ giáp tên Hoàng Kim Long Giáp, theo bản vẽ thì chính là bộ giáp này, mà xem chừng bộ xương cốt này đã tồn tại hơn ngàn năm nhưng bộ giáp vẫn còn nguyên trạng nên ta đoán là nó không sai.
- Ồ, thì ra là vậy, được rồi, người xem quyển trục đó là gì, sao ngài ấy vẫn luôn cằm nó trên tay.
Lời vừa nói xong, Lục Tần Dương liền lấy tay bắt tay, nhưng đúng lúc này, một đạo ánh sáng lóa lên từ mi tâm của bộ xương khô, hình ảnh người đàn ông dù tuổi đã cao nhưng vẫn toát ra loại khí thế oai nghiêm lẫm liệt.
- Đó hình như là thành chủ Địa Đạo Thành, Vương thành chủ.
Đao Thiên Tiên Nữ nghi hoặc trỏ tay về phía hư ảnh kia.
Lục Tần Dương chưa kịp hỏi rõ thì đạo hư ảnh kia đã bắt đầu lên tiếng: - Ha ha, các ngươi tới hẳn là cơ duyên, mà trước tiên ta xin nói, đây chỉ là ảo ảnh do ta dùng pháp bảo lưu lại chứ chẳng phải tàn ảnh đâu mà có thể trò chuyện cùng các ngươi, chuyện là do Vương Hỏa Y ta trước đây nghe được về tin tức của quyển Thiên Thư chứa vô tận tri thức, có thể giúp người sở hữu nó thông hiểu thế gian, còn có khả năng tăng cường khả năng tu luyện, thăng tiến tu vi, giúp dễ dàng cảm ngộ về các cấp của những loại nghề nghiệp, ngoài ra nơi đây có lẽ còn tồn tại một gốc linh thảo bát giai linh dược - Thập Trường Thiên Thảo.
Vừa nghe đến bốn chữ "Thập Trường Thiên Thảo" thì hai mắt Lục Tần Dương liền phát sáng rực rỡ, nó là thứ mà hắn rất muốn để luyện chế đao cho mình a.
Hư ảnh lại nói tiếp: - Ngoài ra, ta còn có trên tay một quyển trục có tên "Khống Hỏa Quyết", nó chính là Thần giai linh kỹ thượng phẩm, loại linh kỹ này giúp người tu luyện tạo ra một đóa hỏa diễm cho riêng mình, tùy theo tư chất người tạo ra mà nó mạnh yếu khác nhau, nếu như cho nó hấp thu một loại dị hỏa thì nó sẽ liền thăng cấp, không hề phân biệt độ mạnh yếu của loại dị hỏa kia, chỉ cần là dị hỏa thì được rồi.
Nói rồi, hư ảnh kia liền biến mất không còn tăm tích.
Nghe được mấy chữ "Thần giai linh kỹ thượng phẩm", Lục Tần Dương nghi hoặc quay sang hỏi sư phụ mình: - Sư phụ, chẳng phải linh kỹ chỉ được chia làm bốn cấp đó là: Thiên, Địa, Huyền, Hoàng thôi hay sao? Tại sao ở đâu lại chui ra một loại Thần giai nữa?
Đao Thiên Tiên Nữ giờ đây tựa như hóa đá, Thần giai đó, là Thần giai linh kỹ đó, không ngờ ở cái nơi chim không thèm xxx này mà còn có được loại Thần giai linh kỹ, nàng vội quay sang nói với Tần Dương: - Thật ra, hàng ngàn năm trước đây, linh kỹ không phải chỉ được phân làm Thiên, Địa, Huyền, Hoàng, mà còn có Thần giai nữa, nhưng nó đã là chuyện của quá khứ rồi.
Hai mắt Lục Tần Dương liền sáng rực, hỏi: - Sư phụ, vậy theo ý người thì Thần giai linh kỹ mới là mạnh nhất, chứ không phải Thiên giai.
Đao Thiên Tiên Nữ gật đầu với ý tứ: Đúng vậy.
Lục Tần Dương tâm tình sáng rực, hắn thật là vui khi có sắp được tu luyện loại linh kỹ này, vì vậy mà vội vàng đưa tay ra bắt lấy.
Đao Thiên Tiên Nữ vội la lên: - Không được.
Nhưng đã muộn rồi, hắn đã chạm đến quyển trục, nhất thời, một ngọn lửa nóng rực lan đến thức hải hắn khiến Lục Tần Dương phải ôm đầu lại, Đao Thiên Tiên Nữ thấy vậy liền vận chân nguyên ra để cứu trợ hắn, sau năm phút, toàn bộ hỏa độc đều được điều tiết ra khỏi người hắn.
Bỗng hư ảnh kia lại xuất hiện, dáng vẻ tựa hồ rất ngượng: - Hì hì, thật ra ta quên nói với các ngươi, chuyện là quyển trục này phải có một loại bí pháp mới có thể lấy được nó, kỳ thật, trước đây, quyển trục này ta được một vị cường giả tặng cho, trước đó người còn điểm lên huyệt vị ta mấy cái, vì vậy mới có cầm trong tay mà tu luyện, chứ nếu không giờ có lẽ ta đã thành tro rồi.
Lục Tần Dương nghe xong mà buồn bực, muốn đập nát cái bộ xương khô này luôn rồi.
Đạo hư ảnh kia nói tiếp: - Mặc dù ta không biết bí pháp đó là gì, nhưng có lẽ Thiên Thư sẽ có đáp án, vì vậy các ngươi hãy tìm nó thử xem.
Lục Tần Dương lẫn Đao Thiên Tiên Nữ cảm thấy y nói đúng nên cũng quyết định tiến sâu vào để mà tìm, hai người bắt đầu tiến lên và bước vào bên trong, bỗng một con Nhân Ngưu xuất hiện trước mắt họ, con Nhân Ngưu này thân hình săn chắt, trên cái đầu trâu là cặp sừng to tướng màu vàng cùng con mắt màu vàng không kém chiếc sừng, giữa trán là một cái ấn ký vòng tròn hình 12 con thú, chính giữa là một con Nhân Ngưu thân thể màu vàng kim.
Đao Thiên Tiên Nữ vội vàng hét lên: - Không hay rồi, đó chính là Kim Ngưu trong truyền thuyết 12 con giáp.