Thấy nàng ấy vẫn chưa tự đả thông phần kinh mạch còn lại Tiểu Liên Nhi liền nhắc nhở một chút:
- Mẫu thân, nếu cơ thể càng khoẻ mạnh thì càng dễ vận hành kinh mạch đó ạ, bây giờ người có thể thử một tập luyện cơ thể một chút hoặc luyện chiến khí của võ sư.
- Đúng nhỉ. Khi cơ thể càng tập luyện mệt mỏi thì các vật chất bên ngoài tự nhiên càng dễ hấp thu vào. Tại sao mình lại quên đạo lý này chứ!
Tiếp theo Tiên Nhi liền lập một kế hoạch rèn luyện kín mít cả thời gian. Sáng thì chạy bộ xung quanh bìa rừng Khấp Huyết sâm lâm càng về sau càng mang thêm nhiều vật nặng trên người. Ngày đầu chỉ chạy không, ngày tiếp thì thêm 5 cân đá cứ thế mà tăng lên. Buổi chiều thì ở trong sơn động mà nàng tìm thấy ở bìa rừng mà tụ tập chiến khí, ban đêm thì đả thì kinh mạch. Quả nhiên sau khi luyện tập trở về cả chiến khí lẫn linh khí đều càng dễ hấp thu. Không quá năm ngày thì vòng kinh mạch cuối cùng của nàng cũng đã thành công. Võ sư cũng đã là võ sĩ cấp 4. Chưa kịp vui mừng thì cơn đau đã ập đến dần dần càng ngày càng đau làm chân tay của nàng đều là bủn rủn cả ra, người tê cứng, lục phủ ngũ tạng như bị xé rách. Mặt nàng giờ này đã trắng bệch, răng cắn lên môi đến bật máu nhưng chẳng chịu rên lấy một tiếng. Đi qua bốn canh giờ Tiên Nhi đã không thể trụ thêm nữa liền ngất đi, Tiểu Liên Nhi một bên chỉ biết lấy tay vỗ trán, thật là thất sách a tại sao nàng lại quên nói với mẫu thân sau khi đả thông kì kinh bát mạch liền phải trải qua tẩy tinh phạt tủy* cải tạo thân thể của con người giống người tu luyện đến ma pháp đại huyền sư nhỉ, mà mẫu thân cũng thật là đau thì kêu ra đi thế nào lại cứ quật cường nhịn vậy a. Tiếp đo vẽ hoa nhỏ chỉ biết ở bên nhìn Tiên Nhi bị hành hạ đến chết đi sống lại suốt 12 canh giờ mà cho trong lòng nàng rất muốn chửi thề: " ni mã*, yêu nghiệt cũng khổ thế đấy đến cả bị hành hạ cũng dài hơn người bình thường". Người ta thoát thai hoán cốt* cũng chỉ một hai canh giờ nhiều thì bốn năm canh giờ đã là cực hạn còn người này ấy hả nguyên 12 canh luôn. Đang tự lẩm bẩm một mình thì tiểu liên hoa liền nghe thấy tiếng động thì ra Tiên Nhi đã tỉnh lại. Lúc này nàng chỉ ngửi thấy mùi thồi xung quanh cơ thể tạo ra, cả người mệt lử, miệng khô khốc mặc dù vậy nhưng lại có cảm giác thần thanh khí sảng*. Theo trí nhớ được truyền thừa từ nữ nhi nhà nàng thì đấy chính là tẩy tinh phạt tủy trong miệng người đời thì phải nhưng mà cũng quá đau đi không biết những người khác làm sao mà chịu được thế không biết. Trong lòng thì đang thân vãn nhưng ngoài mặt vẫn bình thản như không nhưng nếu để ai nghe được lời nói này của nàng có lẽ sẽ chửi thẳng vào mặt nàng: "" CMN, lão tử là người bình thường không có biến thái như ngươi đâu!".
Bỏ qua suy nghĩ rườm rà trong đầu nàng quay lại hỏi Tiểu Liên Nhi:
- Trong không gian của chúng ta có bộ y phục nào hay không, cả người ta bẩn không chịu được cần phải thanh tẩy một chút, cơ thể này thải ra quá nhiều tạp chất.
- Hình như có thì phải mẫu thân nhưng chỉ toàn bạch y, tử y và hồng y thôi với lại y phục còn rất tinh xảo là đồ do mẫu thần bỏ vào trong lúc đi du ngoạn.
Tẩy tinh phạt tủy*: tẩy sạch chất bẩn trong cơ thể, xương cốt da thịt
Ni mã*: mẹ nó.
Thoát thai hoán cốt*: thay đổi thành người mới ( có thể chỉ khí chất, tình cảm, cơ thể, sự trưởng thành,...), ở đây là chỉ cơ thể.
Thần thanh khí sảng*: tinh thần, cơ thể cảm thấy thoải mái.