Tôi ngoan ngoãn đưa tay cho ông ta, Lão Đức nắm lấy tay tôi, nhìn nó, vừa nắn vừa xoa. Tôi hơi hoang mang lại thấy sợ sợ. Cái này… Không phải là loại người đó chứ? Tôi chỉ bái sư học đạo, tuyệt đối không bán thân.
Đại Kiếm Nhân trông tôi vẫn ổn, buông tay tôi ra, rồi châm điếu thuốc và hút.
“Chà, bàn tay của cậu vừa trơn tru vừa linh hoạt, cậu có thể thực hành một số kết ấn đơn giản. Nếu muốn thực hành những ấn pháp cao cấp hơn thì cậu phải điều khiển linh hoạt các ngón tay.”
Đại Kiếm Nhân đang hút thuốc và uống rượu, trông ông ấy có vẻ say. – Tôi không biết ông ấy có đang tỉnh táo mà suy nghĩ không.
Không muốn ngắt lời ông ấy, tôi sẽ tiếp tục im lặng lắng nghe từ từ những gì ông ấy nói tiếp theo. Cuối cùng thì tôi không có đủ thời gian để chống lại con ma sẽ giết tôi. Nếu tôi không học cách tự bảo vệ mình thì sao có thể đối phó với con ma đó được.
Theo tôi, Đại Kiếm Nhân không có ý muốn giúp tôi. Bởi vì ông ta có thể ngủ bất cứ lúc nào, tôi sợ rằng sau khi con ma kia đến ông ta đã ngủ mất rồi.
Ông ấy nấc một cái, lau nước bọt quanh khóe miệng bằng tay áo, rồi nói với tôi: “Có chín loại ấn, đó là Lâm, Binh, Đẩu, Giả, Giai, Trận, Liệt, Tại, Tiền. Trong 9 loại này, thì thứ tôi muốn dạy cậu là Binh.”
Ấn Binh, nghe như đang dỗ dành, học được rồi, thì có thể gọi binh đến giúp tôi chiến đấu.
Cái gọi là Ấn Binh, công dụng của nó là tăng thêm sức mạnh khi sử dụng, năng lượng của lời nguyền, từ đó dùng sức mạnh của huỷ diệt giết chết ma quỷ.
Nghe Đại Kiếm Nhân nói, tôi nhớ đến Trần Mặc Thu khi ở Lũy Thi Kết Đỉnh, cô ấy ngay lập tức được gia tăng sức mạnh, cô ấy cũng đã sử dụng Ấn Binh?
Tôi thực sự muốn có sức mạnh như Trần Mặc Thu, tôi không ngại việc mình trở nên cao lớn và mạnh mẽ. Haha, tôi vẫn còn một chút phấn khích khi nghĩ về điều đó.
Thật hay khi tôi vừa có thể học được loại đạo mạnh mẽ mà còn có thể cải thiện chiều cao nữa.
Đại Kiếm Nhân không đọc được nội tâm tôi, – – nhưng chỉ cần nhìn thấy nụ cười ranh mãnh, tầm thường của tôi, ông ấy có thể đoán ra tôi đang nghĩ những chuyện linh tinh gì.
Thế là ông ta gõ đũa vào đầu tôi và tức giận nói: “Tôi đang nói chuyện nghiêm túc, cậu có thể tập trung vào nó không?”
“Ai daaa, tôi đang nghiêm túc mà.” Tôi xoa đầu mình và nói một cách bất lực.
Lão Đức đưa hai tay ra sau lưng, đứng dậy và đi đi lại lại trong nhà thờ, từ từ giải thích chi tiết về Ấn Binh.
Vũ Bân giơ tay và hỏi: “Những luật Đạo giáo này thuộc về môn phái của ông. Tôi có nên đi chỗ khác không?”
Đại Kiếm Nhân lắc đầu với vẻ mặt khinh bỉ: “Cậu không uống bát canh này, toàn thân đầy khí đục thì cậu sẽ không thể học và luyện tập Ấn này được. Hơn nữa cậu còn không có thiên phú để học Đạo giáo sao có thể học được? “
Ai yoooo, lão già tồi tệ này thực sự tàn nhẫn. Vũ Bân vùi đầu và tiếp tục ăn bữa ăn của mình, không muốn ngẩng lên thêm một lời nào nữa.
Sau đó, tôi đã được Đại Kiếm Nhân giải thích chi tiết về Binh.
Cái được gọi là Ấn Binh, chỉ là cái tên gọi tắt hoặc biệt danh, tên toàn bộ của nó phải là Đại Kim Cang Luấn Ấn, và hoạt động cũng không quá phức tạp, dựa trên cơ sở của Vị Bất Động Minh Vương, ngón giữa đè lên ngón trỏ hướng lên.
Phối hợp Đại Kim Cang Phong Ấn vẫn còn một chiếc Khoác Kim Cang Thần Chú, chỉ cần Chú và Ấn hỗ trợ nhau kết hợp dùng về sau, thì khi tôi sử dụng năng lượng bùa chú mới đạt được sức mạnh tối ưu.
Sau hơn hai giờ luyện tập, tốc độ ngón tay của tôi đã được cải thiện rõ ràng. Đại Kiếm Nhân lấy ra bảy, tám túi sữa từ tủ lạnh và đổ nó vào chậu rửa. Khi nào ngón tay tôi mỏi hoặc bẩn, ông ấy đều cho tay tôi vào sữa ngâm.
Quá xa xỉ rồi!! Từ nhỏ tôi đã nghe nói về việc tắm sữa. Mặc dù bây giờ tôi không sử dụng sữa tắm nhưng ngâm tay với sữa là một thú vui hạng nhất.
Sau hơn hai giờ, tôi đã có thể khéo léo sử dụng Ấn Binh, hay còn gọi là Đại Kim Cang Luấn Ấn.
Đại Kiếm Nhân nhìn thao tác của tôi, gật đầu hài lòng: “Chà, đúng là người có thiên phú. Bây giờ cậu đã có thể sử dụng thành thạo Ấn Binh, hãy sử dụng cái này để đối phó với con ma sẽ lấy mạng cậu.”
Chỉ dựa vào Ấn này?
Tôi lấy ra một hỏa chú từ tay áo của mình và muốn xem xem nó hoạt động như thế nào.
Đại Kiếm Nhân cầm tay tôi, nói: “Không được tuỳ tiện sử dụng. Thứ nhất để kích động hoả chú phải tiêu hao pháp lực. Thứ hai hoả chú trên người cậu không nhiều, tiêu hao rồi thì rất đáng tiếc. – Thứ 3 mặc dù sử dụng Ấn không tiêu hao pháp lực, nhưng khi dùng Kim Cang Chú kết hợp vs Ấn, pháp lực sẽ tiêu hao rất nhiều.”
Nói thẳng ra, Đại Kiếm Nhân chỉ muốn nói với tôi một điều. Nội tại của tôi quá thấp, hiện đã bị tiêu hao và sẽ không đủ để đối phó với con ma kia.
Đại Kiếm Nhân buông tay của tôi, nheo mắt lại, nói: “Đừng lo lắng, sau khi cậu luyện tập với tôi và đặt nội tại của cậu lên các vật lạ, cậu có thể từ từ tăng nội tại của mình lên, cậu sẽ không phải chịu chi phối từ con mắt kia nữa.”
Hai con quạ kêu lên, mặt trăng đã treo trên đỉnh đầu. Con ma sẽ giết tôi sắp đến và chữ “Tử” ở giữa lòng bàn tay tôi đã chuyển sang màu tím sẫm.
Hơn nữa nơi này âm khí nặng, nó như sân nhà cho những con ma và bất lợi cho tôi, vì vậy tôi tạm biệt Đại Kiếm Nhân và ra ngoài với Vũ Bân.
Tôi không biết con ma kia sẽ xuất hiện như thế nào, vì vậy tôi đi loanh quanh một cách mù quáng.
Vũ Bân và tôi cùng nhau đi dạo bên bờ sông dưới ánh trăng đêm.
“Anh đoán xem, tối nay tôi có chết không?” Tôi nói với Vũ Bân
Vũ Bân cười cười và nói: “Cậu cũng đoán xem tôi có chết hay không?”
“Anh có thể đoán tôi trước hay không?”
“Đoán xem tôi đoán, cậu có đoán được tôi không?”
“Đoán bà nội nhà anh!!!”
Ngay khi hai chúng tôi đang nói chuyện vô nghĩa, xuất hiện một chiếc thuyền nhỏ trôi trên sông.
Nàyyy, làm thế nào có thể có một chiếc thuyền trôi nổi trên sông ngay lúc này? Tôi tò mò nhìn nó.
Chiếc thuyền ọp ẹp và rất không ổn định. – Cảm giác như nó sẽ lật nếu gió thổi nhẹ xuống. Ánh trăng tràn lên, tôi ngạc nhiên khi thấy chiếc thuyền này thực sự được làm bằng giấy!
Và trên chiếc thuyền giấy Thượng Hải có hai người giấy, một cặp trinh nam trinh nữ, cao như những đứa trẻ.
Nhìn thấy cảnh tượng này đột ngột vào giữa đêm, tim tôi liền thắt lại.