Mục lục
Hợp Đồng Tình Nhân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Yên Lam trên mặt cười thật tươi giống một đóa hoa rực rỡ, lòng tràn ngập vui mừng nhận lấy từ Cận Thế Phong một cái kem, rồi lại lớn mật chỉ vào cái còn lại trong tay anh nói: "Thế Phong, anh cũng ăn đi chứ!"

Cận Thế Phong nhìn Yên Lam rồi lại nhìn vào cái kem trong tay mình nói: "Không cần đâu, em ăn là đươc rồi!"

"Em làm sao mà có thể ăn hết hai cái cơ chứ!" Yên Lam vểnh miêng nói " Cái còn lại chính là để cho anh mà."

"Nhưng, anh đường đường là một đại nam nhân, lại đi ăn cái này, có chút....." Cận Thế Phong khó xử nói.

"Anh từ lúc nào trở nên để ý cái nhìn của người khác như vậy?" Yên Lam nắm lấy áo Cân Thế Phong nũng nịu nói: "Anh chỉ cần ăn giúp em thôi có được không? Một người ăn thì thật là nhàm chán."

"Được rồi, được rồi," Nhìn bộ dạng làm nũng đáng yêu của Yên Lam, Cân Thế Phong nói:

"Thật là không còn cách nào với em nữa!!."

Hai người bộ dáng ngọt ngào tiếp tuc đi, lại không để ý phía sau có một bóng dáng dùng ánh mắt phức tạp nhìn bọn họ, mang theo ghen tị, ái mộ, cùng liều lĩnh điên cuồng. Text được lấy tại http://truyenfull.vn

Cũng không có phát hiện, đằng sau bóng dáng này, còn có một người lặng lẽ, khác biệt là, ánh mắt người này nhìn về phía ba người bọn họ, có cừu hận, không cam lòng cùng ác độc.

Cận Thế Phong cảm thấy có chút mệt mỏi, nhưng nhìn trên khuôn mặt Yên Lam vẫn tràn đầy vui vẻ, nàng không mệt sao? Hơn nữa, chính là Yên Lam chỉ xem chứ không có mua, Cận Thế Phong thật sự không biết vì sao, phụ nữ không phải đều thích dạo phố đi mua sắm sao?!!.

"Lam Lam, không có đồ nào đẹp hay sao? Chẳng lẽ em không muốn mua cái gì sao?." Cận Thế Phong ở bên cạnh hỏi Yên Lam.

"Đồ đẹp không nhất định phải mua , lạc thú đi dạo phố không phải ở chỗ mua hay không mua mà là ở thời điểm." Yên Lam nói.

"Vì sao?" Cận Thế Phong có chút nghi hoặc nói, "Mua này nọ không phải lạc thú rất lớn sao?

Chỉ nhìn mà không mua thì còn gì là lạc thú!!"

"Đó là những phụ nữ khác, không phải là em. Phụ nữ thường thích đi dạo phố nhưng không phải ai cũng có nhiều tiền như vậy để đi mua này kia!!" Yên Lam nghiêm túc nhìn Cận Thế Phong giải thích.

"Vậy còn em, anh không phải đã đưa thẻ cho em rồi sao. Em có thể thích cái gì liền mua cái đó!!" Cận Thế Phong nói.

"Em lại không cần những thứ kia, chỉ nhìn một cái thôi là được rồi! Vì sao cứ nhất định phải mua!?"Yên Lam ngạc nhiên không hiểu nổi nhìn Cận Thế Phong. "Anh không phải là rất muốn để em tiêu tiền của anh chứ!!"

"Đương nhiên, em là người phụ nữ của anh, tiêu tiền của ta là chuyện thiên kinh địa nghĩa sao." Cận Thế Phong đương nhiên nói.

"Em không thích nghe anh nói những lời này, giống như em vì tiền mới ở cùng một chỗ với anh, em không giống với những người phụ nữ trước đây của anh, không cần đem em ra so sánh với họ!!" Yên Lam nói với vẻ mất hứng, nghĩ đến trước đây Cận Thế Phong có nhiều đàn bà như vậy, nàng không thể cao hứng lên. Được Cận Thế Phong cầm tay Yên Lam, nhìn nàng nói: "Lam Lam, trong mắt anh chỉ có em, em là độc nhất vô nhị, không có người phụ nữ nào có thể sánh bằng em. Anh cũng không phải có ý kia, em đừng hiểu lầm có được không."

Nhìn Cận Thế Phong sốt ruột giải thích, Yên Lam lập tức bật cười, " Được rồi, đươc rồi, bây giờ sẽ tha thứ cho anh, nhưng lần sau không được viện cớ này nữa nha!!"

" Được." Nhìn Yên Lam cuố cùng cũng lộ ra khuôn mặt tươi cười, Cận Thế Phong nhẹ nhõm thở dài một hơi. " Vậy bây giờ em có thấy mệt không? Muốn nghỉ ngơi một chút hay không, cũng sắp đến bữa trưa rồi, chúng ta đi ăn cơm trước đi!!" Hắn hỏi Yên Lam.

"Ừm, được ạ." Yên Lam sờ sờ bụng, "Anh không nói thì em cũng quên mất, thực sự có thấy hơi đói một chút!!"

"Vậy còn chờ gì nữa! Chúng ta mau đi ăn cơm thôi!" Cận Thế Phong nói xong liền kéo Yên Lam đi về phía trước.

Hai người một chút cũng không để ý tới phía sau có một bóng vẫn theo đuôi bọn họ, ánh mắt ngày càng ác độc.

Vương Mậu Đức ở trên đường đi tới đi lui, Hắn đang nghĩ vì sao hai ngày nay không thấy tiểu Lam. Gọi di động cũng không thấy nghe máy, rốt cuộc là có chuyện gì?

Đột nhiên, phía trước có bóng hình khiến hắn chú ý, đó không phải là tiểu Lam sao? Vừa định đi tới chào hỏi, Vương Mậu Đức lại nhìn thấy một bóng người khác khiến hắn ngây ngẩn cả người, kia hình như là Cận Thế Phong? Bọn họ làm sao lại có thể ở cùng một chỗ, Chẳng lẽ tin đồn kia là thật? Bọn họ đang qua lại với nhau sao?

Nhìn Yên Lam và Cận Thế Phong cùng nhau ăn kem, vẻ mặt vô cùng hanh phúc, Vương Mậu Đức cảm thấy vô cùng chướng mắt, không, Cân Thế Phong không nên hạnh phúc như thế, nụ cười của tiểu Lam chỉ nên thuộc về hắn, Vương Mậu Đức ích kỷ nghĩ.

Lúc này hắn hoàn toàn quên chính mình là người đã kết hôn, một lòng chỉ nghĩ đến muốn đoạt lấy Yên Lam.

Nhưng hắn cũng không để ý thấy phía sau có một bóng người, chính là vợ của hắn, Triệu Ngọc Văn.

Triệu Ngọc Văn phát hiên mấy ngày nay Vương Mậu Đức cứ như người mất hồn mất vía, cảm thấy có chút kỳ quái, hôm nay thấy hắn muốn ra khỏi nhà thì liền bám theo. Cô ta thật không ngờ thì ra hắn coi trọng người đàn bà bên cạnh Cân Thế Phong.

Nhìn thấy vẻ mặt hạnh phúc của ả đàn bà đang ở trong lòng Cận Thế Phong kia, Triệu Ngọc Văn lộ ra biểu tình cực kì tàn độc.

Ả đàn bà kia dựa vào cái gì! Ả căn bản không xinh đẹp nhưng lại hấp dẫn người đàn ông của chính mình, Cận Thế Phong, hiện tại lại là Vương Mậu Đức. không được nhất đinh cô phải nghĩ cách, cô muốn trả thù, cô không thể để cho bọn họ sống tốt như thế được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK