Theo ý hắn, nếu không phải Cơ Mộc Ly có tính toán khác, tuyệt sẽ không nói ra lời này. Nhưng nếu như thật sự xuất binh, Văn Nhân Dịch lại làm sao có thể buông tha cơ hội tốt như vậy, đến lúc đó Hỏa Vũ sẽ rơi vào kết cục bị giặc ngoại xâm.
“Hoàng huynh cũng nói qua, nếu không xuất binh, sẽ bị dân chúng lên án, Hỏa Vũ chúng ta dù sao cùng có quan hệ ngoại giao với Tuyết Ly. Hai nước lại là láng giềng gần, vô luận như thế nào đều nên giúp đỡ. Về phần Lam Đằng, Văn Nhân Dịch cùng Văn Nhân Lưu tuy rằng giảo hoạt, nhưng là bọn hắn đều tự phụ, đánh lén khả năng không lớn, nhưng là bọn hắn rất có khả năng sau khi chúng ta xuất binh sẽ tấn công Hỏa Vũ. Chúng ta sẽ có đủ thời gian chuẩn bị, hoàng huynh đại khái có thể yên tâm.”
Cơ Văn Kỳ không đồng ý lắc lắc đầu, “ Đệ cũng nói, chúng ta vừa xuất binh, bọn họ có khả năng sẽ mượn cớ tấn công Hỏa Vũ, phải đợi binh tướng quay lại, căn bản cản không nổi.”
“Ha ha, thần đệ ta cũng không có trông cậy vào binh lính trở lại, hoàng huynh chẳng lẽ đã quên ưu thế địa hình của Hỏa Vũ. Lam Đằng nếu thật sự muốn tấn công Hỏa Vũ, thì chắc chắn phải theo biên thành rồi vào từ của bắc hoặc là cửa đông đánh vào, mà biên thành tiếp theo thành trì địa thế hiểm trở, dễ thủ khó công. Trừ này đó ra, thần đệ sẽ ở trong khoảng thời gian ngắn tìm được nguồn binh lính, huấn luyện ra một đội tiên phong.”
Cơ Mộc Ly thản nhiên nói, giữa trán lại không hề có chút lo lắng. Thế lực của Kiếm gia, thế lực và tài lực của Tiêu Dao cung, những thứ này cũng đủ để cho Hỏa Vũ như hổ thêm cánh.
Cơ Văn Kỳ chỉ cho rằng hắn nói mượn thế lực của Kiếm gia, lại không biết thế lực khổng lồ của Tiêu Dao cung, ngocthuybachdang.dienddanlequydon.comm Tiêu Dao cung có Bạch Hổ cùng Chu Tước, Bạch Hổ sớm hay muộn sẽ thu hồi quyền lực của Ôn gia nắm trong tay, mà Chu Tước cho dù vô tâm kế thừa Diệp gia, cũng đã có thế lực riêng của mình. Đến lúc đó ba đại gia tộc đều đến tương trợ, Hỏa Vũ há có thể sợ Lam Đằng.
“Trẫm thấy Mộc Ly định liệu trước như vậy, càng cảm thấy bản thân quá mức dè dặt cẩn trọng rồi.” Cơ Văn Kỳ than nhẹ lắc lắc đầu.
“Hoàng huynh đúng, đang ở địa vị cao, cái cần chính là phúc lợi của dân chúng, đương nhiên không thể quyết định qua loa, nhưng mà thần đệ cam đoan với hoàng huynh, cho dù Lam Đằng tấn công Hỏa Vũ ta, bọn họ tuyệt đối cũng không chiếm được ưu thế.”
Cơ Văn Kỳ nở nụ cười, “Mộc Ly, trẫm cảm thấy đệ không làm vị trí này thật sự là đáng tiếc.”
Cơ Mộc Ly nghe vậy sắc mặt hơi đổi, “Hoàng huynh, loại lời này về sau tuyệt đối không cần nói nữa. Ngươi biết rõ của ý nguyện của ta, ta căn bản vô tâm với ngôi vị hoàng đế!
Rất sớm trước kia thần đệ liền nảy sinh ý tưởng muốn trợ hoàng huynh đoạt vị, chính là khi đó hoàng huynh giấu giếm rất sâu, làm ta không dám nói thẳng với hoàng huynh, mãi cho đến khi phát hiện hoàng huynh thế nhưng luôn luôn giấu tài, trong lòng miễn bàn có nhiều vui sướng. Hỏa Vũ có hoàng huynh, thần đệ về sau là có thể yên tâm mà đi.”
“Ngươi nha, hoàng cung liền như vậy đáng sợ sao, nếu không phải trẫm triệu ngươi vào cung, ngươi chỉ sợ đều sẽ không chủ động đến xem trẫm liếc mắt một cái.” Cơ Văn Kỳ lườm hắn một cái.
Cơ Mộc Ly hờ hững nói: “ Đúng vậy, rất đáng sợ, nếu là có thể, ta thật hy vọng cũng không cần tiến cung.”
“Ngươi, ai...” Cơ Văn Kỳ biết hắn đối hoàng cung không có hảo cảm, lại không biết những chuyện hồi nhỏ đã để lại ám ảnh trong lòng hắn. Mẫu phi chết, Ngô hoàng hậu lạnh lùng, các loại hãm hại cùng lạnh nhạt...
Lúc Cơ Mộc Ly chín tuổi, một cung nữ ý đồ ăn cắp di vật của Như phi, chẳng qua là mấy cây trâm, nhưng là lúc đó Cơ Mộc Ly mắt cũng không chớp một cái liền tự tay giết người nọ. Hắn lạnh lùng so với ai đều lạnh lùng hơn, tàn nhẫn ai cũng không phải là đối thủ của hắn.
Một người như vậy, Cơ Văn Kỳ vẫn cho là tâm của hắn từ trong ra ngoài đều không có người có thể gần, mãi cho đến khi tiểu công tử Kiếm Thập Nhất của Kiếm gia trở thành “Nam sủng” của hắn, đệ tử Đông Phương Lăng của Vạn Độc Dược Thánh cũng trở thành “Nam sủng” của hắn. Cơ Văn Kỳ mới cảm thấy tam đệ chẳng phải không có một chút cảm tình.
Mà làm hắn hoàn toàn cảm thấy khiếp sợ chính là việc Thủy Y Họa xuất hiện, thời điểm kia trái tim của Cơ Mộc Ly mới bắt đầu chân chính mở ra. Đối với Thủy Y Họa, Cơ Văn kỳ là thật tâm cảm kích.
Cơ Mộc Ly thấy hắn trầm mặc, cho rằng hắn còn đang lo lắng chuyện này, nhân tiện nói: “Không dối gạt hoàng huynh, thần đệ có thể chuẩn bị đến rất nhiều binh tướng thực lực tốt, hoàng huynh cứ việc yên tâm. Rồi nói chuyện này cũng không gấp, hiện tại Tuyết Ly với Đông Diệu mới là thời kỳ khai chiến, Thượng Quan Huyền Minh cho dù muốn nhờ Hỏa Vũ giúp đỡ, cũng phải ít nhất vào một năm sau.” Truyện được đăng tại diendanlequydon.com
Cơ Văn Kỳ cười vỗ vỗ bờ vai của hắn, hứa hẹn nói: “Đợi đến bốn nước tình thế ổn định lại, trẫm sẽ thỏa mãn yêu cầu của đệ.”
“Đa tạ hoàng huynh thành toàn!”
“Đừng vội tạ trẫm. Tình thế ổn định còn không biết muốn bao lâu, có lẽ ba bốn năm, cũng hoặc là mười mấy hai mươi năm.” Cơ Văn Kỳ buồn cười nói, bỗng nhiên lại nghĩ tới cái gì, sắc mặt lại ngưng trọng, “Mộc Ly, chuyện bảo tàng chỉ sợ muốn trì hoãn, việc này nếu không phải đệ tự mình đi làm, trẫm lại như thế nào yên tâm. Nhưng là sắp tới, trẫm cũng không thể thả đệ rời đi.”
“Việc này không vội. Không dối gạt hoàng huynh, hiện thời thần đệ đã tập hợp đủ ba tấm họa cổ, một bức cuối cùng đó là của Đông Diệu, thần đệ phái người đi lâu rồi mà không có tin tức. Chỉ sợ tấm cổ họa thứ tư này không dễ dàng vào tay như vậy.”
“Thế nhưng đã tập hợp đủ ba tấm?!” Cơ Văn Kỳ kinh ngạc nói. Từ lúc hắn nói cho Cơ Mộc Ly bí mật này, đến bây giờ mới có mấy tháng, Cơ Mộc Ly thế nhưng tìm được ba tấm?
Nhưng Cơ Văn Kỳ nào biết đâu rằng, rất sớm trước kia, lúc Hạc Thần Uyên cùng Cơ Mộc Ly giao dịch, Cơ Mộc Ly liền đã biết bí mật này, hơn nữa vì thế làm rất nhiều chuẩn bị.
Cơ Văn Kỳ hơi hơi nhíu mày, khó trách tam đệ vừa rồi chắc chắn như vậy, có thể ở trong khoảng thời gian ngắn như vậy tìm được ba tấm cổ họa, thế lực của tam đệ không phải là nhỏ.
Phàm là Quân Vương đều có suy nghĩ liên quan đến quyền lợi như vậy, Cơ Văn Kỳ tự nhiên cũng không ngoại lệ.
Một thần tử thế lực cùng uy tín còn cao hơn cả hoàng thượng hắn, khó tránh khỏi có vẻ quân chủ uất ức. Nhưng Cơ Văn Kỳ lại là một Quân vương lòng dạ khoáng đạt, người khác có lẽ cảm thấy phẫn nộ cùng kiêng kị, hắn lại chỉ có một chút không vui. Chút không vui này sẽ không ảnh hưởng đến tình nghĩa huynh đệ của hai người.
“ Nếu tam đệ trong lòng đã có tính toán, vậy chuyện bảo tàng ngươi xem rồi làm là tốt rồi.” Những lời này của Cơ Văn Kỳ đã biểu lộ sự tín nhiệm của hắn.
Cơ Mộc Ly gật đầu, “Hoàng huynh chỉ cần yên tâm.”
•
Tuyết Ly và Đông Diệu giao tranh đã gần nửa năm. Hai nước tương xứng, thắng bại bất phân.
Trong lúc tình thế đang ác liệt, Viêm Đạm vương phủ cũng hoảng loạn chẳng kém.
“Ôi, Vương Gia của ta, ngài một đại nam nhân cũng không thể vào phòng sinh!” Một bà mụ bưng một chậu máu loãng đi ra, ngocthuybachdang @diendanlequydonn.com nhìn đến Viêm Đạm vương liên tiếp ngó vào trong, nhất thời đã quên e ngại, chạy nhanh đẩy người.
Cơ Mộc Ly vừa thấy đến hơn phân nửa chậu máu loãng, sắc mặt lập tức trầm xuống, “Thế nào nhiều máu như vậy?! Vương phi nếu xảy ra chuyện, các ngươi cũng không cần sống nữa!”
Bà mụ vừa nghe lời này, nhớ tới Viêm Đạm vương tàn nhẫn trong truyền thuyết, sắc mặt nhất thời đại biến, sợ tới mức hai chân phát run, đường đều đi không nổi.
Ba người Đông Phương Lăng thấy thế, ào ào mắt trợn trắng.
“Đây là bình thường, sinh đứa nhỏ đều như vậy.” Tần Khuyết hảo tâm nhắc nhở một câu.
Kiếm Thập Nhất cùng Đông Phương Lăng thật ăn ý lôi Cơ Mộc Ly rời khỏi phòng sinh.
“ Thập Nhất, Lăng, các ngươi hai cái đều làm phản! Mau thả ta ra, ta muốn nhìn Y Họa!” Cơ Mộc Ly kêu to nói.
“Gia, ngài liền yên tĩnh chút đi, ngài càng ầm ĩ, vương phi tình huống sẽ càng không tốt.” Đông Phương Lăng tròng mắt vừa động, làm như có thật nói.
Cơ Mộc Ly khẩn trương trừng hắn, “Có ý gì? Y Họa chính ở bên trong bị tội, không nhìn một cái ta lo lắng.”
Đông Phương Lăng ho hai tiếng, “ Là có chuyện như vậy, lúc phụ nữ có thai chuyển dạ, cha của đứa nhỏ biểu hiện càng trấn định, sinh đứa nhỏ sẽ càng thuận lợi. Nếu là càng khẩn trương, phụ nữ có thai sinh nở liền càng nguy hiểm. Cho nên...”
Nhún vai, Đông Phương Lăng một bộ biểu cảm “Ngươi xem rồi làm”.
Cơ Mộc Ly nhướng mày, lập tức đứng lại ngoài cửa, hai tay phía sau lưng, rảnh rang nhìn mấy cây liễu phía xa xa.
Tuy rằng thoạt nhìn thật trấn định, nhưng nhìn hai tay sau lưng đã nắm chặt thành quyền, gân xanh có thể thấy được, đã bán đứng tâm tình hắn bây giờ.
Đông Phương Lăng thấy thế, cố gắng nín cười. Gia cũng có lúc bị hắn đùa giỡn, thật sự là quá buồn cười rồi!
Kiếm Thập Nhất vụng trộm hướng hắn dựng thẳng ngón tay cái, Tần khuyết khóe miệng cũng nhếch lên.
Vì hôm nay, Cơ Mộc Ly đã chuẩn bị từ lâu, trong phủ sớm liền mời tới năm bà mụ, đều là những người có kinh nghiệm nhất của Hỏa Vũ. Từ hai tháng trước đã đón người vào trong phủ, còn có lúc sinh nở dùng nhân sâm cùng với các loại thuốc cầm máu, cũng đều toàn bộ chuẩn bị tốt, vì chính là một ngày này.
Theo lý thuyết hẳn là không có chuyện gì phát sinh, nhưng là Cơ Mộc Ly nghe được tiếng rên rỉ rồi lại thét chói tai của Thủy Y Họa từ trong phòng sinh truyền ra, trong lòng vẫn là thật lo lắng.
Nghe nói có rất nhiều phụ nữ có thai đều chết ở lúc sinh, còn có rất nhiều nữ nhân bởi vì sinh xong biến thành thân thể hao tổn, sống không quá vài năm phải đi rồi. Vừa nghĩ vậy, Cơ Mộc Ly mặt mũi trắng bệch. Lúc trước mẫu phi là vì sinh hắn xong thân thể mới hỏng. Nếu Y Họa vậy...
“Gia, ngài làm gì vậy?! Thập Nhất, mau ngăn gia lại!”
Vừa rồi còn giả bộ trấn định rồi đột nhiên biến sắc, lập tức nhìn hướng phòng sinh phóng đi. Đông Phương Lăng chỉ cảm thấy đau đầu, Kiếm Thập Nhất cũng không ngăn lại. Kết quả là, một đại nam nhân thế nhưng tiến vào trong phòng sinh.
“Thôi, để hắn đi đi. Ta lý giải tâm tình của gia.” Kiếm Thập Nhất thở dài.
Một bên Tần khuyết nghe nói như thế, liếc xéo hắn liếc mắt một cái, “Ngươi lý giải? Chẳng lẽ ngươi cũng sinh rồi?”
Kiếm Thập Nhất khóe miệng giương lên, “Khuyết nhi, không bằng chúng ta cũng nhận nuôi một đứa trẻ đi.”
Tần Khuyết ngẩn ra, im lặng không nói.
Đông Phương Lăng yên lặng thối lui đến một bên, hắn mới không muốn nhìn đối cẩu nam nam ở trước mặt hắn diễn ân ái, miễn cho mù mắt hắn.
Tuy rằng hai người này “ diễn ân ái” ở trong mắt người khác là đối thoại rất bình thường,nhưng người ngoài lại thế nào so với hắn hiểu biết Kiếm Thập Nhất. Mỗi một câu nói của Kiếm Thập Nhất đối Tần Khuyết đều là không che đậy dục vọng!
“A - - “
Trong phòng sinh một tiếng thét đau đớn lại vang lên, ngay sau đó là tiếng chửi bậy liên tiếp.
“Cơ Mộc Ly, tên đáng chết này - - đều là ngươi làm chuyện tốt! Lão nương rốt cuộc... Không sinh cho ngươi, đau chết lão nương - - ngươi tên khốn này, đồ chết tiệt!”
“ Nghe tiếng hô trung khí mười phần, ta cảm thấy vương phi sẽ sinh một tiểu tử mập mạp.” Đông Phương Lăng vui sướng, không chút ảnh hưởng vì tiếng kêu đau.
Kiếm Thập Nhất lắc lắc đầu, đứng đắn tiếp một câu, “Ta lại cảm thấy sẽ là bé gái. Hơn nữa Vương Gia cũng rất muốn bé gái.”
Tần Khuyết quét hai người liếc mắt một cái, “ Hai người các ngươi thực nhàm chán.” Dừng một chút, chống cằm nói: “Kỳ thực cũng rất có khả năng là một đôi song sinh.”
Kiếm Thập Nhất cùng Đông Phương Lăng: “...”
Trong phòng sinh, Cơ Mộc Ly nhanh chóng chạy tới trước mặt Thủy Y Họa, mạnh mẽ nắm giữ tay nàng.
Vài bà đỡ thấy thế, ào ào biến sắc, “Vương Gia, nơi này là phòng sinh, ngài vẫn là đi ra ngoài đi, miễn cho bẩn mắt ngài.”
Cơ Mộc Ly lạnh lùng đảo qua mấy người, “ Câm miệng lại, nếu là vương phi có gì sơ xuất, tất cả các ngươi đều chôn cùng!”
Vài bà đỡ cũng không dám nói chuyện nữa, càng thêm ra sức đỡ đẻ.