Cao Phong, Lôi Vũ hỏi đường, quả nhiên đã rất dễ dàng tìm đến một khu chợ, tìm ra chỗ tuyển dụng người lao động, đến ghi danh xong, họ ngồi trà trộn vào đám người đang đợi ở đấy, chờ Phí Ngữ Thư đến thuê.
Chừng một thời thần sau, đúng là Phí Ngữ Thư đến thật.
Y vừa vào tới nơi, đã nhanh chóng gặp lão bản phụ trách vấn đề lao công, khề khà uống trà một lúc với ông ta.Trong chớp mắt sau, giao dịch kết thúc chóng vánh, số nhân công đều được thuê xong.
Vậy là Cao Phong, Lôi Vũ trở thành hai phu phen mới của Phí Ngữ Thư, được hắn đưa về chỗ bờ biển.
Gió biển thổi ào ào, sóng vỗ mạnh vào bờ, không biết tự bao giờ, ven bờ biển thấy đang thả neo đậu một cỗ thuyền to, thân thuyền dài chừng hai, ba mươi trượng.
Vừa thấy cỗ thuyền, một số phu phen khoái chí, đã ồ ạt leo nhanh lên đấy.
Con tim hồi hộp, Cao Phong theo sau Lôi Vũ, đi lên thuyền.
Một vài khắc sau, Bạch Long sứ giả cũng lên đến nơi, theo sát sau y là mấy hòm rương.
Lòng Cao Phong chợt lắng dịu xuống khi gã gặp lại mấy cỗ rương ấy.
Cuối cùng, thuyền cũng nhổ neo, giương buồm khởi hành.
*****
Thuyền cưỡi sóng hai ngày, vô sự.
Qua đến ngày thứ ba, con thuyền vẫn lướt trên mặt biển bình lặng, bọn phu phen lại xúm xít vào đánh bạc như hai ngày trước đó,
Cao Phong cùng Lôi Vũ cũng tham dự vào sòng bạc, hăng hái như những con nghiện đỏ đen thực thụ, tuy trong lòng nặng trĩu lo âu.
Lôi Vũ thầm tính toán, khi lên đến đảo rồi, làm cách nào lão giải cứu con tin, cũng như làm sao triệt hạ một tổ chức to lớn, mạnh mẽ như Bạch Long môn đây?
Trong đầu Cao Phong, ngoài chuyện làm sao giải cứu Đinh lão phu nhân và Đinh Hiểu Lan, dĩ nhiên, quan trọng không kém là gã còn phải điều tra cho ra tương quan giữa Bạch Long môn cùng Thúy Trúc trang, cũng như những âm mưu đàng sau kế hoạch bắt giữ, trao đổi con tin là gì?
Cờ bạc một lúc, giả vờ thua sạch hết tiền, Cao Phong buông vài câu chửi thề, bỏ đi ra chỗ đầu thuyền nhìn ngắm mặt trời.
Lôi Vũ thật không muốn để người khác thấy quan hệ giữa lão cùng Cao Phong, bèn thây kệ Cao Phong đang bỏ cuộc, lão vẫn tiếp tục sát phạt.
Đúng vào lúc ấy, Bạch Long sứ giả chừng như bị cuồng chân cuồng cẳng trên thuyền, cũng lên đi dạo trên boong.
Y dòm ngó màn cờ bạc một lúc, rồi đi ra hóng gió phía đầu thuyền, nơi Cao Phong đang đứng.
- Tại sao ngươi không chơi cờ bạc? - Bạch Long sứ giả đặt câu hỏi rất hợp tình hợp lý vào tình huống ấy.
Cao Phong liếc mắt sang y, đáp:
- Xui xẻo quá ...!Ngày nào cũng thua sát ván, chẳng có được cái khí thế của vầng thái dương!
Bạch Long sứ giả hé một nụ cười hiếm hoi trên môi:
- Chơi cờ bạc mà ..
Dĩ nhiên chuyện được thua là đâu tránh khỏi!
Cao Phong hừm một tiếng, trong lòng e sợ để lộ sơ suất trước mặt y, bèn nói:
- Sứ giả đại nhân, ngài đi thuyền cũng đã lâu, cứ ở đây mà ngắm thái dương cho thoải mái.
Tại hạ có chút công chuyện phải làm, xin đi lo liệu cho xong.
Gã quay mình đi được chừng ba bước, bỗng nghe Bạch Long sứ giả gằn giọng gọi giật :
- Ngươi ..
Đứng lại đấy!
Cao Phong giật thót trong tim, gã bèn dừng bước, quày lại nhìn vào Bạch Long sứ giả.
Mắt sắc lẻm như dao cạo, Bạch Long sứ giả chất vấn:
- Ngươi là thằng nào?
Mặt Cao Phong giả dạng hãi sợ, nhưng trong lòng gã thực tình cũng thấy bấn, đáp:
- Là một phu phen giúp việc vặt!
Bạch Long sứ giả nhíu mày, quát :
- Mi mà dám gạt gẫm ta, coi chừng ta sẻ mi thành mười tám mảnh nhỏ!
Hai tay Cao Phong chắp lại, gã vái lia lịa:
- Tiểu nhân nào dám lưà dối ngài ...
Biến cố đột ngột này làm kinh động mọi người trên thuyền.
Sòng bạc tạm ngừng, mấy con bạc đều đưa mắt nhìn về đầu huyền.
Lôi Vũ quặn thắt con tim, lão la thầm "Thằng cha này quả thiệt hết sức lợi hại, chẳng hiểu do đâu mà hắn nhìn ra chỗ sơ hở?"
Dưới khoang huyền, Phí Ngữ Thư cũng nghe ồn ào, y chạy ngay lên, cung kính hỏi:
- Chuyện gì vậy, thưa sứ giả?
Danh Sách Chương: