Mộ Ảnh Phong ngồi dựa vào thùng nước tiện tay ôm Lãnh Huyết Thu vào lòng không cho động
Lãnh huyết Thu cứng ngắt lặng yên không nhút nhích nét mặt sinh động không thốt nên lời, làm ơn đi y mà động thì trúng chỗ nào đó y không có biết đâu nha, không gian dần yên ắng hơn quả thật y có hơi sợ, đừng nói Mộ Ảnh Phong ngủ rồi chứ?
Mộ Ảnh Phong làm sao không nhận ra vẻ mặt y mặt dù không nhìn thấy, khuôn mặt cũng dãn ra vài phần, miệng hơi nhếnh nhưng không nhận ra, khi ở bên y hắn mới cảm thấy yên bình còn khoảng thời gian u mê bất giác ngộ kia làm sao để trả lại cho y hết đây?
Một lúc lâu sau Mộ Ảnh Phong cảm thấy không đúng mở mắt ra nhìn thấy Lãnh Huyết Thu dựa vào ngực hắn ngủ từ lúc nào, Lãnh Huyết Thu ngươi cứ không cảnh giác như vậy thì ta phải làm sao?
Mộ Ảnh Phong nhất tay bế ngang Lãnh Huyết Thu ra từ thùng nước sai người dọn dẹp sạch sẽ mới đặt y xuống giường ngay cả y phục cũng lười mặt cho y, quấn cả chăn lẫn người vào lòng.
.
Khi Lãnh Huyết Thu tỉnh dậy nhìn Mộ Ảnh Phong bên cạnh lại nhìn xuống cả người, thì tình cảnh này làm sao cũng giống như cô thôn nữ nhà lành vừa bị cưỡng bức bởi hái hoa tặc đi, Mộ Ảnh Phong mà biết suy nghĩ của y có khi nào đá y xuống giường luôn không
Không nói về vấn đề này nữa, khi y và Mộ Ảnh Phong tỉnh lại thì Mộ Ảnh Phong đã nhồi một đống thức ăn vào người y rồi mới yên tâm dẫn y lên đường
"Giáo chủ ngươi định đi đâu?" Lãnh Huyết Thu đi đằng sau hắn hỏi
Mộ Ảnh Phong khuôn mặt ẩn sau đấu lạp hung tàn trả lời "Một nơi rất náo nhiệt"
Nghe vậy y cũng không định hỏi nữa, mặt hắn nắm tay y dẫn đi
Chợ Thành Châu đã náo nhiệt rồi Lãnh Huyết Thu không ngờ ở đây lại náo nhiệt và đông kín người như vậy, giống như một sân đấu trường rộng lớn có khán đài trên cao kia, y nhận ra ai cũng cầm kiếm, dáng người thô to khí thế ngất trời, Lãnh Huyết Thu có ảo giác như bọn họ đã chuẩn bị sẵn sàng lúc nào sẽ nhào lên đánh nhau ngay, nhưng y ở ma giáo lâu nay đã hoàn toàn bị tẩy não, y mới không chùm bước, không rõ Mộ Ảnh Phong dẫn y tới nơi này làm gì?
Chưa kịp hỏi lại hắn thì trên khán đài có một giọng nói rõ to được truyền nội lực vang vọng tứ phía.
"Chào các anh hùng đến từ nhiều vùng miền khác nhau, ta danh xưng tân minh chủ võ lâm tiền nhiệm đời thứ hai mươi lăm Lăng Dương Phàm hôm nay kêu gọi mọi người tới đây để thông báo một tin hết sức quan trọng hơn hết là muốn mọi người góp sức tiêu diệt ma giáo lộng hành để trả lại bình yên cho dân chúng!"
Ở dưới khán đài người người hô to "Minh chủ anh minh" nháo thành một đoàn.
Lãnh Huyết Thu nhịn cười đến nội thương, ở đây tất cả đều muốn quy chụp diệt trừ ma giáo mà người đứng đầu ma giáo đã tìm tới nhà còn tham gia buổi họp mặt ở ngay đây, thật sự là không biết ai bắt ai mới đúng, Lãnh Huyết Thu nhìn Mộ Ảnh Phong bên cạnh đứng khoanh tay không rõ đang cười hay không mà mắt nhíu lại giống như muốn nhìn xuyên thấu vị tân minh chủ trên khán đài.
Lãnh Huyết Thu vì phân tâm câu nói của tân minh chủ mà không nhận ra bên cạnh hắn còn có một người nữa, có nhìn đến đâu thì hắn cũng rất giống một người, đây chẳng phải là hắc y nhân Lãnh Huyết Thu gặp ở bờ sông kia sao, mà hắc y rất giống vị tân minh chủ kia tới tám phần, không ngờ lại là cha con.
Mộ Ảnh Phong cũng nhận ra điểm khác thường của y, theo đường nhìn thì đến ngay một người vận bạch y ngũ quan khá anh tuấn bên cạnh Lăng Dương Phàm, hắn tỏ ra khó chịu vẻ ngoài này còn thua xa hắn chưa kịp ngăn cản tầm mắt y thì Lãnh Huyết Thu lên tiếng nói nhỏ bên tai hắn.
"Ta gặp người này rồi, hắn bị thương được ta cứu không thì cách tay của hắn phế rồi"
Mộ Ảnh Phong không nói gì chỉ nghi hoặc "Hừm"
Lãnh Huyết Thu lại nói "Hôm đó hắn bảo ta mới đột nhập ma giáo, hắn còn nói ma giáo đã loạn thành một đoàn có đúng thế không?"
Mộ Ảnh Phong bây giờ mới có phản ứng ồ lên một tiếng "Thì ra là vậy" nhưng ngay sau đó đã bị vứt ra sau đầu cái hắn muốn hỏi lại là "Ngươi gặp hắn ở đâu? Sao lại chữa thương cho hắn?"
"Này đâu phải trọng điểm?" Lãnh Huyết Thu bực bội vì hắn không coi trọng lời nói của mình nhưng vẫn giải thích cho hắn "Thì ta thấy hắn bị truy sát, ta làm nghề y dù không phải thánh đức gì nhưng phải ra tay cứu giúp chứ ai mà biết hắn lại chính là con của vị tân minh chủ kia, nếu ta mà biết hắn đột nhập ma giáo của ngươi thì ta đã cho hắn phế rồi"
Nghe ra giọng điệu giận dỗi của y, Mộ Ảnh Phong lại phì cười xoa đầu y trả lời "Ma giáo mà loạn thành một đoàn thì sẽ không còn là ma giáo nữa được chưa?"
Lãnh Huyết Thu: "..."
Trên khán đài lại lần nữa vang lên tiếng của Lăng Dương Phàm
"Đây là con trai ta Lăng Dương Nam, mới vừa đột nhập hang ổ của ma giáo, quậy cho ma giáo loạn thành một đoàn, nếu con trai ta có thể thì hàng trăm người trên giang hồ chúng ta tại sao lại không thể? Cho nên chúng ta phải hiệp sức cùng nhau đối phó tên giáo chủ coi trời bằng vung này!"
Lãnh Huyết Thu trề môi, nếu không phải được ta cứu thì con trai ông đã trở thành người một tay đấy, để xem ông còn tân bốc con trai mình nữa không.
Danh Sách Chương: