• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Rất nhanh, chuông vào học liền vang lên, một cái nhìn trông vô cùng tri thức trung niên nam tử liền bước vào lớp
Đây chính là Trương Nham, lớp 11A chủ nghiệm lớp kiêm giáo viên toán học.

Vừa bước vào lớp, nhìn phía Vô Thường Hy vị trí, khi thấy đối phương đã tới trường lúc, Trương Nham mới bất tri bất giác thở dài.

Dù sao gia hỏa này mặc dù khá hàm phê và lười biếng, nhưng mà cũng là học sinh của mình, gần một tuần không tới trường đương nhiên hắn rất lo lắng.

Thấy đối phương đã quay lại trường, hắn mới thả lỏng một hơi.

Đi lên bục giảng, liếc mắt toàn lớp một vòng, Trương Nham liền mở miệng
“Lớp trưởng, báo cáo sĩ số và công tác thu bài tập”
“Báo cáo lão sư, sĩ số lớp hôm nay đủ 46/46, bài tập đã nộp 45/46”
“45/46? Ai không nộp?’’
Nghe thấy vẫn có học sinh chưa nộp bài tập, Trương Nham không nhịn được nhíu mày, hắn cũng có thể ẩn ẩn đoán được không nộp bài cái kia học sinh
Quả nhiên, Trương Hinh Di câu tiếp theo liền xác định suy đoán của hắn.

“Là Thường Hy đồng học thưa lão sư”
Trương Nham: “….


Đưa mắt nhìn phía Vô Thường Hy, Trương Nham không vui quát
“Thường Hy đồng học, đứng lên!”
Nhìn lão Trương cái kia không tốt sắc mặt, Vô Thường Hy có chút lúng túng đứng lên gãi gãi đầu
“Tại sao không nộp bài tập, không phải ta bảo Hoàng Nguyệt đồng học mang bài tập về cho ngươi làm rồi sao?”
“Khụ khụ, lão sư, nếu ta nói là có ngoài ý muốn xảy ra ngươi tin sao?”
“Cái gì ngoài ý muốn?”
“Thật ra, bài tập ta đã làm xong, nhưng đêm hôm đó có khủng bố tập kích nhà ta, cướp toàn bộ trong nhà sách vở, trong đó có ta những cái kia bài tập”
Nói nói, Vô Thường Hy còn một bộ hiên ngang dõng dạc, không ngừng gật đầu biểu thị mọi chuyện chính là như thế.

Đám người: “….


Cái này một phen xuýt chút nữa khiến Trương Nham ngã ngửa, mà cả lớp cũng ầm vang cười.

Bên cạnh hắn Tô Hoàng Nguyệt đã dùng tay be mặt, biểu thị mình không quen biết cái này thần kinh.

Một bên Lý Khương Cường mấy cái gia hỏa đều đã quay mặt qua một bên, làm rõ mình cùng cái này ngốc bức không có quan hệ.

Ổn định lại tinh thần, Trương Nham sắc mặt đã đen như đáy nồi, ngữ khí bất thiện nhìn Vô Thường Hy
“Ngươi mẹ nó ở đùa ta chơi đâu, việc nhà ngươi bị khủng bố tập kích có phải sự thật hay không không nói, ngươi nói với ta bọn khủng bố bao nhiêu quý giá đồ vật không cướp, con mẹ nó lại đi cướp của ngươi bài tập về nhà? Ngươi coi lão sư là ngốc đâu hay là ngươi đầu óc mẹ nó có vấn đề a”
Cảm giác mình uy tín bị hoài nghi, Vô Thường Hy liền không vui
“Lão sư, sao có thể nói như vậy, ta những cái kia bài tập đều ngưng tụ của ta toàn bộ trí tuệ kết tinh, mỗi một câu một chữ đều đáng giá ngàn vàng, đương nhiên so mấy cái kia đồ bỏ có giá trị, hơn nữa, lão sư ngươi nghĩ xem, đã đi làm khủng bố chắc chắn là do không có học thức, mà không có học thức thời nay làm khủng bố cũng không dễ dàng, để có thể nhẹ nhàng tạo ra khủng bố sự kiện, bọn hắn đương nhiên cần bổ sung chi thức, vì vậy trong mắt bọn hắn, của ta đống kia bài tập chẳng khác gì vô giá chi bảo”
“Ngoài ra, ta công nhận ta đầu óc có vấn đề, nếu không lần trước cũng không đột nhiên ngất xỉu”

Trương Nham: “….


Đám người: “…”
Nghe xong gia hỏa này tường thuật lý do, Trương Nham xuýt chút nữa không một ngụm huyết phun đi ra, hắn bây giờ đã tức giận bốc khói, toàn thân run rẩy
Nghiệt chướng a, tiểu tử này vừa ngày đầu tới trường đã khiến hắn tức điên, nếu thêm vài hôm nữa sợ là mình sẽ thành sử thượng cái đầu tiên bị học sinh cho khí chết lão sư.

.

Mà toàn bộ đồng học đều đang dùng nhìn thần linh nhãn thần nhìn Vô Thường Hy, mẹ nó, gia hỏa này hôm nay ăn gan hùng mật gấu hay sao mà ngưu bức như vậy, không chỉ dám chọc tức lão Trương, lại còn dám lấy ra cái này ai cũng không tin lý do.

Đặc biệt, lại còn không biết xấu hổ nói mình cái kia bài tập là vô giá chi bảo, ngươi mẹ nó không có đếm a, trên lớp thành tích của ngươi như nào mà vẫn còn mặt mũi bảo mình bài tập là vô giá chi bảo, quả thật là một cái đại tiện nhân.

Bình ổn lại cảm xúc Trương Nham liền mặt vô biểu tình liếc Vô Thường Hy
“Không cần nhiều lời, xuống cuối lớp đứng cho ta, chưa hết tiết này chưa được về chỗ, hơn nữa, phạt ngươi về chép lại bài tập 10 lần, tuần sau nộp cho ta, nếu tuần sau còn không có nhân gấp đôi”
Vô Thường Hy: “….


Bất đắc dĩ, hắn cũng chỉ có thể quỵt quỵt miệng đi xuống cuối lớp đứng.

Tô Hoàng Nguyệt cũng chỉ có thể cho hắn một cái thương mà không giúp được gì ánh mắt, còn Lý Khương Cường mấy gia hỏa kia thì len lén hướng hắn dơ ngón tay cái, nhỏ giọng nói
“Ngưu bức!”
Vô Thường Hy “…”
Hết cách rồi, hắn cũng bất đắc dĩ a, kiểu gì cũng bị phạt chi bằng đậu đậu lão Trương một chút để thể hiện sự tôn trọng của hắn đối với mình cái này lão sư.

Nếu mà biết được Vô Thường Hy lúc này suy nghĩ, sợ là Trương Nham sẽ đương trường tức giận tử vong a.

Chuông lần nữa vang lên, biểu thị hết tiết.

Đi ra ngoài Trương Nham liền nhìn Vô Thường Hy, bình tĩnh nói
“Thường Hy đồng học, theo lão sư một chuyến”
Vô Thường Hy cũng chỉ có thể trong đám người thương hại ánh mắt theo sau Trương Nham
“Ài, lão Lý, ngươi nói xem , lần này lão Hy ra đi có thể hay không sống sót trở về"
“Không rõ, nhưng ta nghĩ rất khó, vừa nãy lão Trương bắt hắn chép phạt 10 lần đống kia bài tập cũng đã triệt tiêu lão Hy nửa cái mạng, nếu lần này đi mà có thêm hình phạt sợ là….

, aizzz”
“Việc chúng ta có thể làm là giúp hắn cầu nguyện a, mô phật”

Tại phòng chủ nghiệm bên trong, vừa ngồi xuống, Trương Nham liền đưa cho hắn một cốc nước, tiếp đó ngồi bên cạnh hắn
“Sao rồi, có việc gì mà nghỉ lâu như vậy?”
“Ta lão cha chưa nói với lão sư sao?”
“Ân, ngươi lão cha bảo với ta là ngươi có chút vấn đề về sức khỏe, cần tĩnh dưỡng một thời gian, nhưng làm lão sư ngươi 3 năm, ta còn không hiểu ngươi thể chất là tốt như nào sao, nên là ta cũng không quá tin tưởng lão cha ngươi lời nói”
Nghe Trương Nham nói vậy, Vô Thường Hy liền có chút trầm mặc.


Thấy vậy, Trương Nham liền biết chắc chắn là chuyện gì khó nói
“Nếu không tiện nói, ta cũng sẽ không hỏi thêm vấn đề này, nhưng ngươi lên nhớ lão sư cũng là của ngươi chỗ dựa, nếu có vấn đề gì cứ nói với lão sư, trong khả năng ta nhất định sẽ giúp”
“Đa tạ lão sư”
Mặc dù lão Trương có chút cứng ngắc và nghiêm khắc, nhưng mà về đối đãi của mình học sinh phương diện, lão Trương khỏi phải chê,
“Khụ, lần này ta gọi ngươi tới là có mục đích khác”
Nhìn Trương Nham, Vô Thường Hy liền cười lạnh, quả nhiên, hỏi han gì gì đó chỉ là làm nền, mục đích chính bây giờ mới hiện thân, thật sự quá gian trá rồi
Trương Nham: “…”
“Ngươi cái này ánh mắt mẹ nó là có ý gì”
“Haha, không có gì lão sư, ngươi mục đích chính muốn gọi ta tới đây là gì a”
“Cũng không có gì to tát, ngươi biết đấy, sắp tới nhà trường chuẩn bị tổ chức đại hội thể dục thể thao lần thứ 34, lần này giải thưởng cho lớp đạt thành tích tốt nhất khá tốt, nên là….


Chưa đợi Trương Nham nói xong, Vô Thường Hy liền lập tức cự tuyệt
“Không được, ta sức khỏe còn chưa ổn định, sẽ không tham gia”
Trương Nham: “…”
“Ta còn chưa nói xong a, ngươi cũng chưa nghe lần này giải thưởng”
“Khỏi nói a lão sư, ta không có hứng thú”
Trương Nham: “…”
“Từ giờ tới cuối kỳ giảm 10% số lượng bài tập”
“Lão sư, ngươi nghĩ ta là loại người như nào, cái này điều kiện mà đã muốn vũ nhục ta lòng yêu học tập sao, quá làm cho người ta thất vọng”
Trương Nham: “…”
Đè xuống trong lòng lửa giận, Trương Nham lần nữa ra giá
“20%”
“Dù là lão sư có miễn toàn bộ bài tập của ta, ta cũng sẽ không tham gia”
“30% cộng thêm bãi bỏ lần này chép phạt, không thể thấp hơn nữa”
“Thành giao”
Trương Nham: “…”
Con mẹ nó, thật muốn đánh người a.

Hít sâu một hơi, Trương Nham sắc mặt không tốt nói
“Tới khi đó cho ta thi đấu đàng hoàng một chút, chúng ta cuối kì đánh giá đều dựa ngươi lần này”
“Yên tâm đi lão sư, ta đã xuất mã thì vạn dặm không còn bụi cỏ”
Trương Nham:"! "
Lấy tay vuốt vuốt mi tâm, Trương Nham liền không kiên nhẫn nói
“Được rồi, bớt ở đó thổi ngưu bức, mau về lớp đi, sắp tới tiết tiếp theo rồi
“Hắc hắc, vậy ta đi trước a lão sư”
“Ân”

Về tới lớp, đám người liền rất hiếu kỳ lão Trương đã làm gì hắn.

Trầm ngâm một hồi, Vô Thường Hy liền nói
“Cũng không có gì, chỉ là thấy ta cái này ưu tú học sinh đi học trở lại nên là quá mức kinh hỉ, vì thế miễn ta hình phạt lần này, còn biểu thị mình rất thông cảm khi ta bị khủng bố tập kích”

Đám người: “…”
“Tin ngươi cái quỷ”
“Vậy ta cũng không có cách nào, xã hội hiện nay a, nói thật ra cũng không ai tin”
Mặc kệ dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn mình ba gia hỏa kia, Vô Thường Hy liền ngáp nhẹ chờ đợi lão sư môn tiếp theo vào lớp
Nhìn hắn cái bộ dạng này, Tô Hoàng Nguyệt không kìm được ý cười, quả nhiên, trong lớp có gia hỏa này lúc nào cũng sẽ có không ít tiếng cười.


Ban đêm, trên tầng thượng biệt thự.

Tiện tay ấn nút đầu hàng, không quên tố cáo rừng đội bạn vì quá xanh dẫn tới đối thủ không có trò chơi thể nghiện sau đó, Vô Thường Hy liền vứt máy lên bàn, hùng hùng hổ hổ
‘’Mẹ nó, đội mình cái này đánh dã cũng quá phế đi, cầm Ngộ Không mà kill 1 feed 10, lão tử chơi xạ thủ sao gánh”
Nhìn trong bảng tổng kết Vô Thường Hy cái kia kill 0 feed 13 chiến tích, Tô Hoàng Nguyệt hết sức im lặng, nàng mới là người gánh team hảo đi, trợ thủ kill 7 feed 2 cũng là không có ai.

Để máy qua một bên, nắm lấy Vô Thường Hy bàn tay, Tô Hoàng Nguyệt liền đưa mắt nhìn đêm nay trăng khuyết
“Hôm nay Trương chủ nghiệm gọi ngươi ra nói gì a”
Cảm nhận trong tay mềm mại xúc cảm, Vô Thường Hy liền bình tĩnh lại, cũng đưa mắt nhìn bầu trời đêm
“Cũng không có gì to tát, chỉ là nhà trường sắp tới tổ chức đại hội thể thao, lão Trương muốn ta tham gia để gánh lớp mình, dù sao nam sinh lớp mình ngoài ta và lão Lý, lão Vương ra, còn lại hầu hết đều là đám mọt sách làm sao có thể đấu lại các lớp khác”
“Cũng đúng, nhưng nếu tham gia sức mạnh của ngươi sẽ không bị phát giác chứ?”
Như nghĩ tới điều gì, Tô Hoàng Nguyệt liền có điểm lo lắng
“Không cần lo, ta dù sao cũng có thể khống chế được sức mạnh, tuy chưa thể bộc phát toàn bộ sức mạnh, nhưng kiểm soát khiến nó nhỏ yếu cũng là rất dễ dàng”
“Ân, chú ý là được”
Nói xong, Tô Hoàng Nguyệt cũng không nói thêm gì, tựa đầu vào vai Vô Thường Hy, ngắm nhìn lấp lánh bầu trời đêm
Vô Thường Hy cũng hiếm khi im lặng, cảm nhận một cái này khó được yên tĩnh và ấm áp
Nhưng đột nhiên, Vô Thường Hy liền nhíu mày lại
Cảm thấy Vô Thường Hy biến hóa, Tô Hoàng Nguyệt liền hiếu kì hỏi
“Có chuyện gì vậy?”
Thấy đối phương vẫn không trả lời, chăm chú ngước nhìn phía trước, nàng cũng hiếu kỳ theo hắn ánh mắt nhìn lại
Rất nhanh, một đạo lưu quang liền đập vào nàng trong tầm mắt
“Còn không phải là lưu tinh sao? Có cần ngạc nhiên như vậy đi
“Không đúng, lưu tinh bình thường ta không nói, cái này lưu tinh cho ta một loại cảm giác rất đặc biệt, giống như một loại năng lượng ẩn chứa một dạng”
Lần này, Vô Thường Hy cũng không tiếp tục giữ im lặng
Nghe thế, Tô Hoàng Nguyệt cũng có chút kinh ngạc
“Xa như vậy ngươi cũng có thể cảm ứng được, giả đi”
“Khụ, hôm qua không phải ta nhận ra tình cảm của mình với ngươi đi, từ lúc đó ta liền có một loại tâm linh thông suốt cảm giác, cũng từ lúc đó, cảm giác của ta có thể cảm nhận được rất xa, không rõ giới hạn ở đâu, nhưng hiện tại, trong vài vạn mét phạm vi, không gì có thể thoát khỏi ta cảm ứng
Nhìn Tô Hoàng Nguyệt kinh ngạc bộ dáng, Vô Thường Hy có chút ngượng ngùng gãi gãi mũi
Còn Tô Hoàng Nguyệt nghe được những lời này phía sau, sắc mặt cũng có chút đỏ, nhưng nàng cũng rất hiếu kỳ, rốt cuộc gia hỏa này dị năng là chủng loại gì, sao nàng cảm giác gia hỏa này cái gì cũng có thể làm bộ dáng.

Lắc đầu bỏ đi những cái này suy nghĩ, Tô Hoàng Nguyệt liền thăm dò hỏi
“Nếu ngươi nói như vậy, cái kia lưu tinh quả thật có vấn đề, có nên đi xem sao?”
“Ân, không tồi ý kiến, ôm chặt lấy ta”
Tô Hoàng Nguyệt cũng nghe theo, ôm chặt lấy hắn.

Hai người thân ảnh cũng hướng cái kia lưu tinh phi tới.

Tuy nhiên, nhìn càng lúc càng xa lưu tinh, Vô Thường Hy liền nhíu mày
“Tốc độ này, có chút chậm a”
Cũng thấy được cái kia lưu tinh cách hai người càng ngày càng xa, Tô Hoàng Nguyệt liền có chút lo lắng.

“Có thể tăng tốc sao?”
“Không biết a, nhưng để ta thử xem sao”
Dứt lời, hắn liền có ý niệm muốn tăng tốc lên thật nhanh để có thể đuổi kịp cái kia lưu tinh

Mà tại ý niệm xuất hiện một khắc này, hai người thân ảnh liền hóa thành một đạo lưu quang lấy kinh khủng tốc độ tiếp cận cái kia lưu tinh
Nhìn nhanh chóng trôi qua cảnh vật xunh quanh, Tô Hoàng Nguyệt khó có thể tưởng tượng nếu Vô Thường Hy không sở hữu bình chướng năng lực, mặt của nàng sẽ bị phản lực lộng thành bộ dáng gì
Còn Vô Thường Hy, hắn cũng rất bất ngờ, dù sao mình mới nghĩ muốn tăng tốc nó liền tăng tốc, cái này có chút treo a, hắn ẩn ẩn cảm giác được mình cái này cỗ lực lượng chính xác mở ra phương thức.

Mặc dù là đã tăng tốc đuổi theo, nhưng khi hai người tới nơi, cái kia lưu tinh đã rơi xuống mặt đất.

Nơi này là một cái chưa được khai phá rừng rậm, tại ban đêm có thể thấy thật nhiều dã thú qua lại.

Hạ xuống lưu tinh rơi xuống vị trí, Vô Thường Hy liền kéo theo Tô Hoàng Nguyệt tới gần, tuy nhiên hắn cũng sẽ không quên mở ra bình chướng đề phòng bất chắc.

Tới hố sâu nơi lưu tinh tạc ra bên cạnh, hai người liền chứng kiến bên trong lẳng lặng nằm một cái hắc sắc tiểu cầu.

Nó cũng chỉ có người trưởng thành nắm đấm lớn nhỏ, toàn thân một mầu hắc sắc, tỏa ra từng đạo nhè nhẹ hắc quang.

"Ở đây trờ ta"
Ra hiệu Tô Hoàng Nguyệt đứng ở trên này, Vô Thường Hy liền đi xuống nhặt lên tiểu cầu.

Cảm nhận được từ trên thân tiểu cầu phát tán kì dị khí tức, Vô Thường Hy cảm giác thứ này không đơn giản, quan sát nhiều lần, khi xác định nó sẽ không có nguy hại sau đó, hắn mới đi lên.

Thấy Vô Thường Hy bình an trở lại, Tô Hoàng Nguyệt mới bỏ lại lo lắng trong lòng, tiếp đó hiếu kỳ nhìn trong tay hắn cái kia quả cầu
“Đây là cái gì a?’’
“Ta cũng không rõ, nhưng ta cảm giác được nó có một loại kì dị khí tức, rất đặc biệt”
“Có thể cho ta cầm thử sao?”
“Cho.


Từ trong tay Vô Thường Hy tiếp nhận tiểu cầu, to lớn trọng lượng khiến nàng xuýt nữa ngã xuống, cũng may mà nhanh mắt Vô Thường Hy kịp thời đỡ lấy nàng
“Thứ này lặng như vậy sao ngươi không báo cho ta biết a”
Xuýt chút nữa ngã cái úp sấp, Tô Hoàng Nguyệt có chút oán trách nhìn Vô Thường Hy
Vô Thường Hy: “….


“Ta cũng không biết a, trong tay ta nó không hề có trọng lượng hảo đi”
Vô Thường Hy cảm thấy mình có chút oan uổng.

Tô Hoàng Nguyệt: “….


Nàng thế mà quên mất, gia hỏa này thể chất không phải người bình thường, sợ là vài tấn đồ vật trong tay hắn cũng không có cảm giác gì.

“Được rồi, chỗ này không lên ở lâu, trước tiên quay trở về a”
Từ trong tay Tô Hoàng Nguyệt nhận lại tiểu cầu, Vô Thường Hy liền cảnh giác nhìn xung quanh
Thấy thế, Tô Hoàng Nguyệt cũng đồng ý.

Thân ảnh hai người cũng đằng không, biến mất tại chân trời.

Mà hai người rời đi chưa được bao lâu, một chiếc xe việt dã liền lái tới, từ trên xe đi xuống mấy người.



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK