• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


“Giết.

”“Giết.

”“Giết”Có tộc trưởng cảnh giới Tử Phủ hiển uy, sĩ khí của binh sĩ Mục gia lập tức trèo tới đỉnh phong.

Từng người đều không sợ chết mà trùng sát về trú địa Vương Gia mà đi, giống như thú triều cuồng bạo, thanh thế ngập trời!“Nghênh chiến!”Hai con ngươi của Vương Hải đỏ thẫm, ngửa mặt lên trời gào thét.

Giờ phút này hắn không còn cách khác mà chỉ có thể suất lĩnh tộc nhân nghênh chiến.

Trong lúc nhất thời, tiếng la giết trùng thiên.

Linh khí cuồng bạo tàn phá bốn phía chiến trường, pháp khí đao binh ra ngang dọc, cảnh tượng vô cùng hỗn loạn.

Thần tình của Mục Thần Xuyên lãnh khốc, thân hình loé lên một cái đã đi đến trước mặt Vương Hải, bàn tay to ầm vang vỗ xuống.

Bắt vua trước bắt giặc sau.

Nếu chém đầu Vương Hải, những người còn lại chắc chắn sẽ không tái chiến được.

Ầm ầm!Ầm ầm!Vương Hải không cam lòng gào thét, điên cuồng thúc giục linh khí mênh mông trong cơ thể, muốn chống cự lần cuối cùng.

Nhưng trước mắt một Tử Phủ Chân Nhân hắn lại lộ ra vẻ nhỏ bé không đáng kể.

Chỉ có thể giữ vững được thời gian hai hơi, liền bị một quyền của Mục Thần Xuyên đánh nát nhục thân, chết ngay tại chỗ.


Đại trưởng lão Mục gia Mục Thanh Vân mắt thấy Vương Hải chết, thần tình phấn chấn vạn phần, lập tức hét to về phía mọi người đang chém giết phía trước.

“Vương Hải đã chết!”“Vương gia đã bại!”“Các huynh đệ Mục gia, giết a!!”Trong chốc lát, tiếng la giết của đám cường giả Mục gia ngày càng lớn, linh khí điên cuồng huy sái phô thiên cái địa, liên tục đánh lui những tộc nhân còn lại của Vương gia.

Mà giờ phút này, Mục Trần xuất phát từ bình nguyên đã chạy tới hiện trường, không nói hai lời liền xông vào đám người không ngừng công phạt.

Hiếm có tu sĩ cảnh giới Đạo Cơ nào có thể chống nổi hai ba hiệp dưới tay hắn, cực kì dũng mãnh.

Chiến hỏa nhanh chóng lan tràn, khắp nơi đều có chân cụt tay đứt tựa như luyện ngục nhân gian.

Cho đến một canh giờ sau.

Tộc nhân của Vương gia đã bị chém giết toàn bộ.

Tộc địa ngày trước cũng đã trở thành một vùng phế tích.

Ánh mắt Mục Thần Xuyên lạnh giá nhìn chăm chú về phía dưới chiến trường, không chút thương hại.

Trong lòng hắn đã sớm biết rõ, thế giới tu sĩ vốn tàn khốc như vậy.

Ngươi không chết thì ta vong.

Nếu bây giờ hắn còn không có đột phá đến cảnh giới Tử Phủ thì e rằng hình ảnh này sẽ xuất hiện trên tộc địa Mục gia.

Rất nhanh.

Dưới sự phân phó của Mục Thần Xuyên, một đám trưởng lão gia tộc bắt đầu quét dọn chiến trường.

Tại thời khắc mở ra bảo khố của Vương gia, ánh mắt tất cả mọi người đều trở nên phát sáng.

Tình hình phát triển mười năm này của Vương gia rất mạnh mẽ, tài phú tích luỹ cũng rất kinh người.

Giàu có hơn bảo khố của Mục gia bọn hắn rất nhiều.

Đan dược, linh thạch, công pháp, các loại võ kỹ, nhiều vô số kể.

Mục Thần Xuyên vung tay lên thu những tài nguyên tu luyện vào bên trong không gian pháp khí, sau đó mang theo mười mấy tộc nhân trùng điệp quay về trú địa cả gia tộc.

Mặc cho ai cũng biết.

Ngày mai Thanh Vân Trấn tất nhiên sẽ nhấc lên sóng gió to lớn.

Gia tộc Vương thị phát triển mấy trăm năm trong vòng một canh giờ đã bị sang thành bình địa.


Đủ để cho hai đại gia tộc khác cùng một ít tán tu nghe tin đã sợ mất mật.

…Một ngày sau.

Trong đại sảnh nghị sự của Mục gia kín chỗ ngồi.

Tất cả trưởng lão đều trình diện.

Ánh mắt của bọn hắn đồng loạt nhìn về thân ảnh chủ vị kia tràn ngập vẻ sùng kính.

Trận chiến này, có thể nói Mục gia bọn hắn toàn thắng.

Vẻn vẹn chỉ tổn thất mấy tộc nhân đạo cơ hậu kỳ, những trưởng lão Nguyên Đan cảnh không một người chiến tử.

Tất cả việc này đều quy công cho tộc trưởng Mục Thần Xuyên.

Là do hắn ra tay chém lão tổ Vương gia và Vương Hải trước để những người còn lại sợ vỡ mật mới sẽ chiến thắng dễ dàng như vậy.

không bao lâu sau.

Có một vị trưởng lão đứng lên, bẩm báo nói.

"Tộc trưởng, đã thống kê toàn bộ chiến lợi phẩm, đã sung vào bảo khố của gia tộc.

""Mặt khác, phường thị, khoáng mạch, tửu lâu, các loại địa sản như đồng ruộng mà Vương gia từng chiếm cứ cũng đã bị tộc ta phái người thu lại.

"Mục Thần Xuyên nhẹ nhàng gật đầu.

Từ lúc sau khi tin tức Vương gia bị hủy diệt xuất hiện thì tất cả tộc nhân Mục gia đã biết hắn trở lại vị trí gia chủ, đồng thời cũng đột phát đến cảnh giới Tử Phủ Chân Nhân.

Bởi vì lực liên kết gia tộc tăng lên, điểm khí vận trong hệ thống vọt thẳng tới 3000 điểm.


Mà lần gia tăng này cũng đã hiển hiện ra chút tác dụng.

Đó chính là tất cả trưởng lão đã trở thành đối tượng đầu tư.

Mặc dù phần lớn đều là màu trắng, màu xanh, màu xanh lam chỉ có một người, nhưng có còn hơn không.

Mà bây giờ cũng là thời điểm để phân chia chiến lợi phẩm.

Ánh mắt Mục Thần Xuyên đảo qua chư vị trưởng lão, mỉm cười nói.

"Trận chiến này các vị khổ cực rồi.

""Từ bây giờ chúng ta sẽ bắt đầu xây dựng lại Mục gia, thưởng phạt phân minh.

""Có công thì thưởng, có tội thì phạt.

""Hiện tại là thời điểm luận công ban thưởng.

"Nói xong, Mục Thần Xuyên vung tay lên, một đóng chai lọ chưa đan dược bay vào tay chư vị trưởng lão một cách chính xác.

"Chính Dương Đan, mỗi người ba bình.

""Từ bây giờ, mở ra toàn bộ kho vũ khí của gia tộc, cung cấp gấp bội tài nguyên cho tộc nhân!".

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK