Trong một chiếc lồng khổng lồ trong suốt đang đặt ở giữa căn phòng, một sinh vật vô cùng kì dị đang nghiến chặt hàm răng sắt nhọn của nó, bàn tay đầy móng vuốt đang liên tục cào lên kính chắn
Thật may khi bọn họ đã dùng loại kính tốt nhất để giam cầm con quái vật này. Dù sao, hiện tại ngoài trạng thái luôn căn thẳng để quan sát nhất cử nhất động của con quái vật thì họ chằng thể làm thêm bất cứ điều gì, bởi thuốc mê dường như đã vô tác dụng với nó.
Laramie bận rộn trong phòng thí nghiệm để tìm lí do vì sao sinh vật này có thể kháng lại thuốc mê một cách nhanh chóng đến thế
Vô số loại hóa chất đặt trên bàn, tài liệu đặt ngang dọc không hề có quy luật thể hiện rõ việc chủ nhân của chúng đang điên não, Laramie vò đầu bức tai, hắn đang định làm một thực nghiệp đầy nguy hiểm thì chuông cảnh báo vang lên
Tròng mắt hắn mở to nhìn trên cánh cửa hợp kim chắc chắn bất ngờ xuất hiện một vết cào thật dài, sau đó là những âm thanh rợn người của các á thú nhân vang lên
Trường hợp xấu nhất đã xảy ra, con quái vật kia không biết bằng cách nào đã thoát khỏi phòng chứa, bắt đầu một cuộc săn bắt đầy tàn bạo
Laramie phản ứng thật nhanh, hắn đặt tay lên khẩu súng lục được giấu ở túi, sau đó nhanh chóng thu dọn tất cả tài liệu quan trọng đặt vào hòm bảo mật.
Làm xong tất cả mọi việc, hắn chậm rãi bước đến bên cửa, áp tai và đồng thời thả ra vài sợi tinh thần lực của mình để dò xét tình hình ở ngoài kia
Âm thanh rít rào làm tai hắn đau điếng, dường như đó là tần số dao động của con quái vật kia
" Đệt! " Mắng một tiếng, hắn nhanh chóng lùi người lại về phía sau, may mắn tránh khỏi một vệt cào của con quái vật. Tinh thần lực của hắn khi thả ra ngoài không ngờ lại bị sinh vật này phát hiện, nó lần theo nơi thả ra mà quay trở lại phòng nghiên cứu, liền ở trước cửa bắt đầu phá, muốn tìm cách xông vào bên trong
Anos vừa đáp phi thuyền xuống viện nghiên cứu, hắn phát giác ra điều kì lạ ở nơi này, tay không khỏi siết chặt lấy tay của Đường Ân
" Cảnh giác một chút " nhẹ nhàng nhắc nhỡ Đường Ân, hắn lấy trong nút không gian ra một khẩu súng lục được cải tiến đặt vào tay cậu
" Em giữ lấy phòng thân "
Đường Ân nhận lấy khẩu súng, cậu cầm lên quan sát một chút rồi cảm thán loại súng yếu ớt như thế này thì si nhê gì đây? Nhưng cũng không thể phù lòng tốt của Anos được, cậu nghĩ, khi giải quyết xong vấn để này. Bản thân vẫn là nên làm ra vài bản thiết kế tặng cho anh.
Cả hai ăn ý chậm rãi tiến vào viện nghiên cứu, mày của Anos nhíu chặt lại khi thấy một vệt máu dài xuất hiện trên tường. Theo bản năng mà che chắn lại Đường Ân ở phía sau, sự cảnh giác lập tức tăng lên nhiều lần
Lại là cảm giác này, chẳng lẽ sinh vật kia đã thoát được ra ngoài
Hắn cùng Đường Ân đi đến nơi nhốt sinh vật kia lúc đầu. Chỉ thấy vài xác chết của á thú nhân đang nằm ngổn trên nền đất, ngực có những vết cào sâu đến tận xương, cái lồng lớn vốn được làm bàng chất liệu chắc chắn nhất ở đế quốc hiện tại đã vỡ ra một lỗ hỏng thật lớn
Đường Ân nhìn thảm trạng hiện tại của viện nghiên cứu mà lẵng lặng, cậu không nói cũng chẳng có chút biểu hiện là gì trên gương mặt, nhưng sâu trong ánh mắt là sự sắt bén tìm tòi mọi thứ xung quanh.
Cậu bước đến gần hơn nơi Anos đang đứng, sau đó nhẹ nhàng ra lệnh cho anh cúi đầu rồi vươn tay vòng qua cổ anh một sợi dây bạc, mặt dây là một chiếc vảy màu lam thật sáng và đẹp.
" Tặng anh "
Đôi mắt cậu chứa đầy ý cười, dường như khung cảnh máu me xung quanh chẳng chút đả động gì đến cậu vậy
Anos bất ngờ khi cậu tặng quà cho mình, dù hoàn cảnh không thích hợp nhưng trong tâm hắn vẫn một phần lớn vui mừng. Hắn nâng lên chiếc vẩy tinh tế được luồng qua sợi dây bạc mà hôn nhẹ, giọng trầm khàn chứa đầy dục vọng chiếm hữu " Cảm ơn em! "
Hắn muốn đem Đường Ân ôm lấy vào lòng, nhưng chưa kịp để hắn làm ra hành động. Sàn của viện nghiên cứu bất ngờ sập xuống ngay tại vị trí hắn đang đứng.
Hắn vươn tay muốn giữ lấy phần cốt chắn chắn nhưng lại không giữ được. Chỉ đành trơ mắt nhìn bản thân và Đường Ân cứ như thế mà tách ra
Đường Ân hốt hoảng ở khoảng khắc Anos bất ngờ rơi xuống trước mặt mình. Cậu nhìn miệng hố sâu thẳm, lòng lo lắng Anos có hay không gặp vết thương gì hay không.
Nhưng chưa để cậu tìm cách xuống, một chiếc lưỡi thật dài trườn từ nền đất lặng lẽ đi đến bên cạnh chân cậu. Đầu lưỡi đầy chất nhờn tanh hôi như cắt quấn chặt cổ chân thon mảnh của Đường Ân rồi kéo mạnh về phía lồng sắt bên cạnh.
Mà Đường Ân không trở tay kịp, cả người cậu theo quán tính mà ngã về phía sau, lưng ma sát với sàn lạnh lẽo có chút đau nhứt. Nhưng vẫn trong phạm vi cậu chịu đựng được.
Cứ thế bị nhốt vào chiếc lồng sắt, vô số sợi dây đằng bao phủ toàn bộ chiếc lồng lại rồi kết thành một cái kén thật lớn. Sinh vật kì dị kia quan sát một màn này đến thích thú, nhìn Đường Ân sau khi bị nhốt lại,nó vui vẻ đi đến bên cạnh chiếc lồng.
Chỉ chờ một chút nữa thôi, bán thú nhân này sẽ bị toàn bộ chất nhày gặm nhấn và trở thành chất dinh dưỡng cho nó và đồng tộc.