[Đợi vào Đông Đô cũng hơn 8 ngàn đây, gấp gì chứ? [uống trà].]
[Đcm bị người của Tình Ý Khó Gửi chặn đánh, tọa độ 12.931 cứu cứu cứu cứu!!!!]
…
“Cậu đang xem gì thế, đang thảo luận nhóm nè.”
Thứ Hai, lớp chụp ảnh.
Khương Tuế Tuế chọc chọc Trì Tái Hạ đang chơi điện thoại di động dưới bàn, nhỏ giọng nhắc nhở.
“Không có gì.” Trì Tái Hạ đóng nhóm bang lại, tùy ý “Ừ” một tiếng. Trong đầu vẫn đang nghĩ, không biết khi tan học về thì game đã bảo trì xong chưa…
Sau khi chia nhóm tuần trước, lớp chụp ảnh sẽ ngồi theo nhóm. Bây giờ lại muốn thảo luận, Trì Tái Hạ mới chậm chạp cảm thấy hình như ai đó đang không có mặt.
“Vị Hội trưởng Hứa của nhóm chúng ta không, không đến à?”
“Đến tiết thứ hai rồi, giờ cậu mới phát hiện?”
“...Cậu ta cũng đâu phải bạn trai tôi, chẳng lẽ tôi còn cần chú ý trước cậu ta có ở đây không à?” Trì Tái Hạ không hiểu: “Hơn nữa, bạn trai tôi cũng không có đãi ngộ này đâu.”
Khương Tuế Tuế nghẹn mấy giây, tức giận trợn mắt trừng một chút, giải thích: “Người ta xin nghỉ, có vẻ phải đi tham gia hoạt động giao lưu gì đó ở nước ngoài. Lúc trước người ta có báo trong nhóm thảo luận rồi, không đến tiết này được.”
“Ờ.”
Trì Tái Hạ qua loa một tiếng, chẳng hứng thú lắm.
Cô chỉ thuận miệng hỏi thôi, không phải thật sự quan tâm lịch trình của người khác.
“Nhưng sinh viên tốt đúng là khác biệt, được tài trợ chi phí du lịch, càng không cần lên lớp, tốt biết bao.” Khương Tuế Tuế thở dài, bắt đầu chuyển sang nhớ chuyện xưa: “Cũng đã mấy năm rồi tớ chưa đi Mỹ chơi, lần gần nhất là hè năm lớp 11…”
Nước Mỹ?
Không hiểu sao Trì Tái Hạ bỗng nghĩ đến Minh Kính.
Một giây sau cô lại thấy không đúng, nhắc tới nước Mỹ, người đầu tiên cô nghĩ đến không phải là Lương Cẩm Việt sao?
-
Kết thúc tiết học trong trạng thái mất tập trung, Trì Tái Hạ về phòng ngủ.
Game đã bảo trì xong, cô vừa đăng nhập vừa mở nhóm chat ra nhìn.
Tuy Đạp Tinh đã đạt thành lập mối quan hệ hữu nghị với Cố Kiếm Tình Thâm từ sớm, nhưng các bang phái khác thì không. Gộp server đương nhiên sẽ phát sinh một vài vấn đề, xung đột nổi lên khắp nơi trong trò chơi, tạm thời không ai quan tâm đến bài phốt ân oán tình thù trên diễn đàn.
Thấy trò chơi đang tải, Trì Tái Hạ ấn mở khung chat với Minh Kính, gửi một nhãn dán mèo con thăm dò.
Không ngờ người phía bên kia cũng đang online, chẳng mấy chốc đã trả lời số 1.
Hạ Hạ: [!]
Hạ Hạ: [Anh về rồi?]
Minh Kính: [Ừa, vừa về đến trường.]
Hạ Hạ: [Vậy hôm nay anh vào game không? Có cần phải chỉnh đồng hồ sinh học lại không?]
Minh Kính: [Đã vào, không sao cả.]
Hạ Hạ: [[Mèo con nhảy nhót.gif].]
Hạ Hạ: [Tôi đến tìm anh ngay!]
Minh Kính: [Không cần, cô ở đâu, tôi tới tìm cô.]
Trì Tái Hạ bấm về giao diện trò chơi, cũng không muốn nghĩ rõ ràng anh có thể nhìn thấy vị trí của bạn tốt, vì sao lại muốn hỏi cô ở đâu.
Hôm qua cô offline ở bên bờ Minh Hà, bây giờ online vẫn đang ở U Dạ Minh Hà dưới ánh trăng, mặt sông tĩnh lặng, con đò còn lướt qua tạo tí gợn sóng. Hoa Vãng Sinh bên bờ sông nở rộ diễm lệ, tỏa ra ánh sáng mờ nhạt chập chờn.
Hạ Hạ: [Tôi ở Minh Hà, anh đừng tới. Ở đây không thể truyền tống, phiền chết.]
Minh Hà là khu vực giao nhau giữa nơi hai giới, ngoài nhiệm vụ, có rất ít người đến. Nó giống hệt phó bản, cấm khinh công, cấm dịch chuyển tức thời, cấm triệu hồi, cấm truyền tống về chỗ cũ, chỉ có thể ngồi thuyền hoặc cưỡi ngựa.
Trì Tái Hạ đang chuẩn bị triệu hồi tọa kỵ tiến về điểm truyền tống, đang triệu hồi giữa chừng thì thanh tiến độ bỗng dưng bị người ta cắt ngang.
Hệ thống nhắc nhở: Kẻ thù [Mộ Thiển Dao] của bạn đã xuất hiện!
Hệ thống nhắc nhở: Kẻ thù [Chỉ yêu Dao cục cưng] của bạn đã xuất hiện!
Hệ thống nhắc nhở: Kẻ thù [Mộc Cẩn Cẩn] của bạn đã xuất hiện!
…
[Lân cận] Mộ Thiển Dao: Cuối cùng cũng chịu online à, con đĩ.
[Lân cận] Mộ Thiển Dao: Không phải mày rất phách lối sao? Còn dám đến Minh Hà tìm chết!
[Lân cận] Chỉ yêu Dao cục cưng: Đừng bảo là đồ gà chỉ biết dùng tiền tìm người làm vệ sĩ mà không biết Minh Hà không cho triệu hồi cao thủ đi theo nha? Không thể nào không thể nào không thể nào? [cười trên nỗi đau của người khác].
“...”
Quả thật cô không biết!!!
Nhìn nút triệu hoán màu xám trên chỗ chiêu mộ, Trì Tái Hạ ngạc nhiên xong rồi bắt đầu ảo não. Tối qua cô dẫn người từ bản đồ khác đến Minh Hà, không rõ ở đây không cho triệu hoán!
Cô mở danh sách bạn tốt ra, chuẩn bị nói Minh Kính đừng đến. Nhưng không ngờ danh sách bạn tốt đã hiển thị Minh Kính Phi Đài cũng không online.
Không phải anh nói đã vào game rồi sao?
Trì Tái Hạ khó hiểu, nhưng không kịp nghĩ nhiều, bởi vì đối diện đã có người lao đến. Cô dùng kỹ năng dịch chuyển vài mét, kéo dài khoảng cách, nhưng tác dụng không lớn. Đối phương có tổng cộng tám người, gần như vừa đối mặt, thanh HP của tiểu vu nữ đã bị chém một phần ba.
Gần đây, cô vì ứng phó đuổi giết mà trang bị trên người đã có điểm phòng ngự rất cao, thiên phú cũng đổi thành trị liệu hết. Nhưng một mình cô lẻ loi, tất cả thứ đó đều phí công, chẳng mấy chốc dưới cảnh bao vây tấn công của đám người, tiểu vu nữ đã bị một kiếm đâm xuyên tim, ngã thẳng xuống đất.
Một giây sau, kẻ thù đối diện lại dùng kỹ năng ép buộc cô hồi sinh, không cho cô cơ hội nằm dưới đất.
Thật ra bình thường tử vong đều sẽ có lựa chọn điểm hồi sinh, nhưng bị mở cưỡng chế đối địch thì không thể về điểm hồi sinh, cô chỉ đành trơ mắt chứng kiến mình bị đối diện kéo lên, sau đó tiếp tục bị một đòn ngã xuống đất.
[Lân cận] Mộ Thiển Dao: Tao đã bảo sẽ khiến mày cút khỏi trò chơi này mà, mày cho rằng tao chỉ nói suông à?
[Lân cận] Mộ Thiển Dao: Sư phụ mày không dạy mày đàng hoàng, vậy hôm nay để tao dạy mày thứ gọi là giết về 0!
Trì Tái Hạ nổi giận không chịu được, trạng thái chiến đấu thậm chí còn không thể rời khỏi trò chơi, nhưng ngắt dây mạng có thể. Nhưng dựa vào đâu cô phải offline, dựa vào đâu mà phải xám ngắt chạy mất chứ?
Mấy ngày nay bị đuổi giết đến mức nổi cơn điên, cô vốn cũng không muốn chạy, chỉ muốn liều cá chết rách lưới, mày sống tao chết với đối phương. Không phải chỉ là cái game thôi sao, xem ai đánh chết ai!
[Lân cận] Mưa hè không ngớt: Nhào vô.
[Lân cận] Mưa hè không ngớt: Hôm nay cô giết tôi thế nào, hôm sau tôi sẽ trả lại gấp mười lần [mỉm cười].
[Lân cận] Mộ Thiển Dao: [cười to][cười to].
[Lân cận] Mộ Thiển Dao: Chính miệng mày nói nhé.
Mộ Thiển Dao di chuyển về phía trước, hiển nhiên muốn tự mình ra tay. Trì Tái Hạ bị đồng bọn cô ta định thân, chỉ có thể nhìn roi da đỏ thẫm trong tay cô ta vung đến mặt mình!
Vào khoảnh khắc này, biến cố xảy ra!
Tựa như chẳng có điềm báo trước, đột ngột xuất hiện một loạt hiệu ứng vó ngựa truyền đến tai nghe, rất chân thật. Âm thanh đó từ xa tới gần, gần đến độ dường như chạy gấp đến trước mặt cô…
Trì Tái Hạ nhìn thấy…
Bên bờ Minh Hà, ánh trăng sáng trong, bóng đêm tựa nước.
Người nọ diện trang phục đen lạnh lùng, cầm kiếm thúc ngựa chạy tới.
Trường kiếm màu bạc xé gió vung đến, nằm ngang thẳng tắp chắn trước mặt tiểu vu nữ, đỡ được một đòn dùng hết sức của Tuyền Cơ Thần võ!
Một giây sau.
Hệ thống thông báo: [Thanh Sơn Bất Hứa] mời bạn tham gia đội của hắn, có đồng ý không?
Như thể màn hình đứng im trong giây lát.
Đầu óc Trì Tái Hạ còn chưa kịp phản ứng, tay đã bấm đồng ý.
Ngay sau đó…
[Lân cận] Hệ thống thông báo: [Thanh Sơn Bất Hứa] bật chế độ đồ sát với tất cả người chơi trong khu vực U Dạ Minh Hà!
[Bản đồ] Hệ thống thông báo: [Thanh Sơn Bất Hứa] bật chế độ đồ sát với tất cả người chơi trong khu vực U Dạ Minh Hà!
[Thế giới] Hệ thống thông báo: [Thanh Sơn Bất Hứa] bật chế độ đồ sát với tất cả người chơi trong khu vực U Dạ Minh Hà!
Ba thông báo bật đồ sát liên tục hiện lên ở ba kênh khác nhau, trong cảnh chém giết hỗn loạn khi mới gộp server cũng không thấy rõ lắm.
Mấy giây sau, cuối cùng cũng có người phát hiện.
[Thế giới] Sinh Gia Bán Đường: Thanh Sơn Bất Hứa????
[Thế giới] Mộng Tô Tô: Tôi không nhìn lầm chứ, Hứa thần về rồi???
[Thế giới] Trục Nguyệt: Tình huống gì vậy? Bật đồ sát?! Thanh Sơn Bất Hứa bật đồ sát ở khu vực Minh Hà?!
Thế giới thình lình trở nên ồn ào náo động!
Cùng lúc đó, đội ngũ của Mộ Thiên Dao cũng lâm vào hỗn loạn bàng hoàng.
[Đội] Mộ Thiển Dao:???
[Đội] Chỉ yêu Dao cục cưng: Bị điên hay sao mà bật đồ sát, ai thế!
[Đội] Mộ Cẩn Cẩn: Thanh Sơn Bất Hứa…đừng bảo là cái vị Thanh Sơn Bất Hứa của Cố Kiếm Tình Thâm nha?
[Đội] Ám Dạ Phi Long: Đậu má đúng thiệt kìa! Quân Sơn Thần võ mười hai sao [ngạc nhiên đến ngây người] [ngạc nhiên đến ngây người].
[Đội] Hiên Bạch: Không phải vị này đã nghỉ chơi rồi sao, thế này là bán acc hả?
[Đội] Lộ Nan Minh: Thanh Sơn Bất Hứa???
[Đội] Lộ Nan Minh: Không phải nói người đối diện là ma mới, bang bọn họ cũng không có ý định quan tâm à? Thanh Sơn Bất Hứa không có cái giá này đâu bà chủ ơi!
[Đội] Mộ Thiển Dao: Bớt nói nhảm, quan tâm anh ta là ai làm chi. Tám người còn không đánh nổi một mình anh ta à? Bộ tưởng chúng ta là đồ cùi bắp không hả!
Chẳng mấy chốc, Mộ Thiển Dao đã hiểu được, quả thật là bọn họ cùi bắp không tưởng.
Chỉ thấy Quân Sơn áo đen cầm kiếm đứng đấy, thiết lập kết giới bảo vệ xung quanh tiểu vu nữ.
Bên ngoài lớp khiên sáng, thanh trường kiếm màu bạc xuất hiện lộng lẫy tựa ngọc, rõ ràng trông dịu dàng rực rỡ đến vậy, nhưng mỗi lần ra khỏi vỏ thì sát khí lạnh thấu xương sẽ chém thẳng vào mặt…
[Lân cận] Hệ thống thông báo: [Mộ Cẩn Cẩn] bị [Thanh Sơn Bất Hứa] đánh chết!
[Lân cận] Hệ thống thông báo: [Mộ Thiển Dao] bị [Thanh Sơn Bất Hứa] đánh chết!
[Lân cận] Hệ thống thông báo: [Ám Dạ Phi Long] bị [Thanh Sơn Bất Hứa] đánh chết!
…
Người có thao tác tốt nhất trong đây là nữ thích khách Lộ Nan Minh, còn nửa cây HP chống đỡ, sau khi kỹ năng ẩn thân hết thời gian CD, cô ta tranh thủ thời gian, nhân dịp ẩn thân mà gõ chữ.
[Lân cận] Lộ Nan Minh: Đại lão, bây giờ tôi biến ngay, ngài mở cưỡng chế người khác được không? Nói lý chút, tôi chỉ nhận đơn thôi, không cần phải đuổi tận giết tuyệt nha QAQ!
Thanh Sơn Bất Hứa không thèm để ý.
[Lân cận] Hệ thống thông báo: [Lộ Nan Minh] bị [Thanh Sơn Bất Hứa] đánh chết!
Tám thông báo đánh giết liên tiếp.
Người đánh giết vẫn mất chưa đến nửa cây HP.
Trì Tái Hạ cứ như đang nằm mơ, một lúc lâu sau mới hoàn hồn.
Vị Thanh Sơn Bất Hứa này, chính là người…ngủ ở trong trò chơi đồ sát bảng mà cô biết sao? Tại sao người này lại ở đây?
Không đúng, khu vực Minh Hà không cho triệu hoán, đây không phải cao thủ cô chiêu mộ đến. Chẳng lẽ do đám người Mộ Thiển Dao trùng hợp đắc tội người này?
Trì Tái Hạ cân nhắc, nhắn hỏi một câu trong kênh đội: “Xin chào, cho hỏi anh là?”
Im lặng một lát.
“Là tôi.” Anh không đánh chữ mà mở mic trong đội đáp: “Minh Kính Phi Đài.”
“...?”
Khi anh nói nửa câu đầu, không hiểu sao trong đầu Trì Tái Hạ lại hiện lên bóng dáng nào ấy đứng diễn thuyết trên bục.
Nghe được nửa câu sau, cô mới chậm chạp hồi tưởng về lần duy nhất Minh Kính mở mic.
Tiếp đó, tư duy đình trệ, não trống rỗng.
Giọng nam vẫn tiếp tục vang lên trong tai nghe: “Hạ Hạ, bọn họ giết em mấy lần? Cho bọn họ sống lại, chúng ta trả lại gấp mười lần.”