• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ai cho mấy người dám bắt nạt vợ tôi ngay trong trung tâm thương mại của tôi hả? - Lãnh Phong quét ánh mắt lạnh lẽo lên mấy ả nhân viên và hai con cẩu kia.

- Dạ thưa chúng tôi xin lỗi ạ. Tại chúng tôi không biết đây là bà chủ.- mấy ả nhân viên sợ hãi lo sợ nói.

- Mấy cô mai không cần đến đây nữa.- Lãnh Phong chỉ tay về phía mấy ả nhân viên lạnh lùng nói.

- Còn hai cô mau xin lỗi vợ tôi không thì đừng có trách tôi độc ác.- Lãnh Phong chỉ tay về phía hai con cẩu Vương Khả Nhi và Triệu Nhi. Hai ả  lúc này mặt mũi tái mét. Hai ả không ngờ cái đứa con vứt đi của Trần gia  mà Trần Bảo Yến luôn coi là con người hầu bây giờ lại là Lãnh phu nhân.

- Lãnh Phong, anh đừng để cái con người hầu này lừa. Nó chẳng qua cũng chỉ là một con người hầu ở Trần gia mà thôi. - Vương Khả Nhi lớn tiếng nói.

- Đúng vậy đó, dù sao cũng chỉ là một con tiểu thư hết thời mà thôi. Tôi không ngờ loại người như anh mà cũng lấy cái con giẻ rách này. - Triệu Như Ý mỉa mai nói.

- Tôi không muốn nhắc lại lần thứ hai. -  Giọng lạnh lùng của Lãnh Phong lần nữa lên tiếng. Lúc này sự giới hạn của anh đã đến cực điểm rồi.

- Tôi không xin lỗi thì làm sao? - Mặc dù đã cảm thấy sợ hãi nhưng vì cái tính ngang bướng của tiểu thư mà hai cô ả vẫn không chịu xin lỗi. Đằng nào thì cũng là tiểu thư của Vương gia và Triệu gia mà sao cô ta phải sợ chứ.Nhưng ngay khi hai cô ả vừa dứt lời thì điện thoại của Vương Khả Nhi và Triệu Như Ý đồng thời reo lên.

- Vương Khả Như mày đắc tội với ai trong tập đoàn Lãnh thị mà để công ty phá sản thế này hả? Mày về đây ngay cho tao. - Ở bên kia, ba của Vương Khả Như, Vương Phong Tấn đang gào lên vì giận dữ.

- Sao.... sao... sao ạ? Công ty nhà mình phá sản? Dạ con về ngay ạ. - Vương Khả Nhi lúc này run lẩy bẩy. Cô ta không ngờ chỉ mới vừa nãy cô ta vẫn là thiên kim tiểu thư của Vương gia mà bây giờ cô ta đã trở thành một con ăn mày. Cô ta không nói gì nữa mà run rẩy chạy vội về nhà. Mà bên kia Triệu Như Ý cũng nhận được một cuộc gọi tương tự thế là cô ta cũng vội vàng chạy về nhà.

Trần Tuyết Như nhìn thấy cảnh này mà cũng cảm thán. Cô không ngờ hiệu suất làm việc của boss nhà mình lại cao đến như vậy.

- Ông xã à ~ Anh thật giỏi nha. - Trần Tuyết Như không ngần ngại mà khen Lãnh Phong  một câu.

- Hôm nay em quậy đủ rồi đấy. Về nhà thôi. - Vì được vợ khen mà giọng của Lãnh Phong cũng nhẹ nhàng đi.

- Dạ tuân lệnh ông xã. - Cô cười mà nắm tay anh kéo đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK