• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

THUẦN

Chương 14

Anh chạy xe suốt cả đêm với hy vọng rằng cô và con sẽ được an toàn. Rồi anh triệu tập tất cả đàn em để hỗ trợ cho anh.

Còn về phía cô, cô lạnh và đói, cô nhớ anh lắm cô gọi tên anh suốt chỉ mong sao anh biết được mà mau mau đến cứu cô và con. Đứa con là tất cả mọi thứ với cô, vì nó là bảo bối của cô và cũng là của anh. Cô khóc cạn nước mắt, rồi cô cầu nguyện họ sẽ không làm gì cô.

Rồi cô ngủ thiếp đi, trong cơn mê man cô nghe có tiếng súng nổ

Đoảng... Đoảng

Bóng người đàn ông, phá tung cánh cửa xông vào, ôm lấy cô và cởi trói cho cô. Cô bừng tỉnh, là anh chồng cô đây rồi. Người mà cô cầu cứu suốt không thôi. Nói rồi anh mang cô đi, anh không chừa cho bất kì kẻ nào đã bắt cô về đây, anh giết sạch vì bọn khốn đó dám đụng vào vợ con anh.

Bỗng dưng từ xa có một chiếc xe chạy đến là Gia Nghi con đàn bà ác độc. Cô ta bước xuống xe, nhìn Hạo bế cô trong tay. Thế là cô ta nổi khùng và hét lên:

" Anh dám phản bội tôi sao Hạo "

Nói xong cô ta quay sang tát Thuần một cái đau điếng môi bật cả máu. Lúc này anh không ngần ngại mà cho Gia Nghi một cái tát và nói:

" Cô điên đủ chưa? Đừng đi quá giới hạn của mình đó "

Gia Nghi đáp:

" Có thể lần này, nó may mắn thoát nhưng lần sau tôi sẽ cho mẹ con nó chết chung "

Cô ta cười lớn. Anh nhìn cô ta và nói:

" Vậy như thế nào thì cô mới buông tha Thuần "

Gia Nghi nhìn anh và nói:

" Anh kết hôn với tôi rồi tôi sẽ tha cho nó "

Anh quay sang nhìn Thuần và cô cũng nhìn lại anh, cô lắc đầu miệng nói:

" Hạo à... Đừng mà... Đừng bắt em và con đi đâu hết mà "

Cô nắm chặt tay anh, nhưng bị anh gỡ ra và nói:

" Tôi quên mất, Gia Nghi mới là người có gia thế xứng với tôi. Sao tôi có thể yêu loại con gái tầm thường như cô được chứ "

Rồi anh đẩy cô ra khỏi mình. Xong anh kêu người chở cô về, còn bảo rằng cô muốn đi đâu thì tùy quăng cho cô một số tiền rồi bảo cô biến đi.

Nói rồi anh bỏ đi cùng với Gia Nghi, còn cô đuổi theo nhưng không kịp cô quỳ sụp xuống và nói:

" Đừng bỏ em và con mà Hạo... Em xin lỗi em sẽ không đi lung tung nữa anh đừng vì cô ta mà bỏ mẹ con em mà "

Rồi bóng xe khuất dần. Trong xe Gia Nghi ôm chằm lấy anh nhưng lòng anh thì nóng như lửa đốt. Anh phải làm vậy để cô và con được an toàn. Khi nào giải quyết xong cô ta rồi anh sẽ tìm vợ con mình về.

Hôm sau, cô quyết định xa trốn này rời khỏi anh, để anh và Gia Nghi được bên nhau, cô vẫn sẽ sanh tiểu bảo bối và nuôi dạy nó dù không có anh bên cạnh. Cô đau lòng lắm, nhưng anh đã không cần cô và con nữa rồi. Và cô thu dọn hành lý đi xa khỏi nơi này.

Gia Nghi lúc này, như tỏ vẻ đắc thắng với Thuần nhưng cô ta vẫn không hay biết là phi vụ làm ăn của cô ta đã bị anh biết từ lâu. Nên cô ta cứ tỏ vẻ nũng nịu để anh chiều ý cô ta. Anh nhớ Thuần, anh nhớ cô lắm một lần nữa anh lại để vợ con anh chịu thiệt thòi và tổn thương rồi. Chắc cô bây giờ hận anh lắm, có thể sẽ không tha thứ cho anh nữa.

Anh không biết bây giờ cô đang ở đâu nữa. Anh hận bản thân mình quá vô dụng không làm gì được cho vợ con mình từ đầu đến cuối chỉ vì yêu anh mà cô luôn bị Gia Nghi làm hại hết lần này đến lần khác. Rồi anh nói:

" Thuần à!!! Em và con nhất định phải chờ anh. Anh xin lỗi em nhiều lắm Tiểu Thuần à!!! "

P/s: tương tác để theo dõi tiếp nha mấy cậu ❤️

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK