Cố Duật Phi lúc đầu hiển nhiên cũng có chút ngạc nhiên khi thấy cô chủ động như thế, nhưng sự ngạc nhiên kéo dài không lâu lại nghe thấy thanh âm cảnh cáo như đang làm nũng của cô gái khiến anh trong lòng cũng phải khóc dở cười, dù đang mơ hồ say đắm trong những đợt sóng tình dục nhưng mèo nhỏ vẫn là mèo nhỏ, cô dù vẫn có chút ngỗ nghịch thế nhưng lại không khiến anh cảm thấy sẽ sinh ra ý nghĩ đem cô ra trừng phạt như lúc đầu, vì cô gái nhỏ bên dưới đáng yêu như thế kia mà?
Thật ra ngay từ lúc đầu anh đã chưa từng muốn làm tổn thương cô chứ đừng nói đến là có một chút suy nghĩ đến việc làm cô đau, chỉ là tình cảnh bắt buộc anh phải làm như thế, cô gái nhỏ này quả thật rất hư, rất ương bướng cứng đầu, không cho chút giáo huấn sẽ không ngoan ngoãn nên anh mới phải làm như thế
Giờ thì nhìn xem? Cho chút quả đắng liền ngoan ngoãn cuộn lại dưới chân anh
Cố Duật Phi cười khẽ, mắt phượng cong lên thành nửa vầng trăng nhìn qua liền biết tâm trạng hiện giờ của anh rất tốt, bảy phần mị hoặc cùng ba phần dịu dàng nhìn người dưới thân mình, đưa tay, Cố Duật Phi cúi người ôm lấy tấm lưng trơn nhẵn nhẵn nhụi mềm mại của cô gái, mái đầu ngắn đen huyền theo đó chôn vào hõm cổ cô tham lam hít hương thơm dịu nhẹ mà ngọt ngào, "Sẽ nhẹ nhàng với em! "
Mèo nhỏ phía dưới nghe được câu trả lời từ anh, thoải mái hừ hừ hai tiếng lại mè nheo như con mèo nhỏ nhỏ giọng gầm gừ, " Ừm~ ngoan lắm ".
Ngoan lắm? Là đang khen anh đó sao? Mèo hoang nhỏ bên dưới thật lớn mật nha, hết cảnh cáo rồi lại khen anh như thế, nhưng phải nói là cô bây giờ rất đáng yêu, đáng yêu đến nỗi khiến anh trách phạt không được mà nặng nhẹ cũng không xong. Hiện tại điều Cố Duật Phi muốn làm nhất chính là hung hăng ở trên bắt nạt cô mà thôi.
Gặm nhấm xương quai xanh xinh đẹp của cô gái, lúc này Cố Duật Phi mới để ý trên da thịt mình chạm phải hai hạt đậu nhỏ nhắn nào đó, khẽ nhếch môi cười, ý vị mang theo nhiều phần xấu xa và ba phần mị hoặc, cơ ngực chậm rãi di chuyển, bộ ngực căng tròn theo tác động của anh mà cọ sát, hai nhũ tim nhỏ xinh không ngừng bị người đàn ông "vô tình" cọ sát khiến Vân Tịch bất giác rên nhẹ
Đáng chết, đừng tưởng cô không biết anh chính là đang cố tình làm như thế! Đúng là đồ xấu xa, đàn ông đúng là không một ai tốt cả, toàn một người xấu như nhau cả thôi.
Nếu như để Cố Duật Phi nghe được tiếng lòng đang mắng chửi như thế của Vân Tịch, anh chắc chắn sẽ rất vui vẻ và tự nhiên phản đam như thể đây là điều hiển nhiên: Đàn ông không "xấu xa", phụ nữ không yêu. Và tất nhiên Vân Tịch cũng sẽ đáp trả lại rằng cô là phụ nữ nên rất rõ đồng loại của mình hơn anh, không phải phụ nữ nào cũng sẽ yêu một người đàn ông xấu xa như anh đã nói, giống như cô vậy nè...
Hiện tại nếu không phải bị tên đàn ông này áp chế cô khẳng định mình đã có thể thoát được!
"A...ân...đừng! " Đùa nghịch như thế, cô sao có thể chịu nỗi đây? Đây là lần đầu cô được trải nghiệm qua việc làm tình như thế nên dĩ nhiên sau khi bị Cố Duật Phi mang đến từng đợt cảm giác khoái lạc như thủy triều dồn dập ập đến thì chẳng khác nào muốn đem cô vùi lấp chôn sâu đến chết trong xuân tình?
Không phải phóng đại chứ loại cảm giác này thật sự quá khủng bố rồi a.
Trước khi gặp phải loại chuyện này, Vân Tịch cũng đã ít nhiều nghe qua không ít người kể lại về việc làm tình, hắc hắc mà bản thân cô cũng đã xem không ít phim, tuy không trải nhiệm nhưng cô cũng biết việc này chắc chắn mang lại không ít cảm giác khoái lạc thoải mái, nếu như không thì tại sao người ta đa số lại hài lòng yêu thích cảm giác như thế?
Vốn tưởng làm tình chỉ có sung sướng không còn cái gì khác, nào ngờ cô mới biết lần đầu trải nhiệm trước tiên phải trải qua đau đớn trước mới có thể tiến đến thiên đường, bà nó, không phải bảo làm tình sướng hay sao? Vậy mà lại bỏ qua đoạn đó khiến lão nương đau đến muốn chết đi sống lại!
Quả nhiên là "Trăm nghe không bằng một thử " nha.
Ban đầu cô thật sự đau, cái loại cảm giác đau đớn như muốn đem cơ thể cô xé toạc ra khiến cô chỉ biết có thể cắn răng chịu đựng, cô đã từng ai oán và mắng rủa việc làm tình cũng như tên đàn ông này, nhưng sau khi đau đớn phơi đi, loại cảm giác lạ lẫm lại thoải mái kéo dần đến khiến Vân Tịch muốn điên đảo cuốn theo đó, đầu óc như muốn nổ tung khiến cô không thể nhận thức được xung quanh mà chỉ có thể mặc cho người nọ ở trên muốn làm gì thì làm
Thanh âm nỉ non phong tình tràn ngập căn phòng khiến xung quanh càng tăng thêm sự kích tình mị hoặc trong đêm tối, đôi con người nhìn người dưới thân nhuộm đỏ dục tình, nở rộ dưới thân như một đóa hoa xinh đẹp, quyến rũ đầy mời gọi càng thêm hài lòng, trên gương mặt mê hoặc đẹp đẽ như bức tượng điêu khắc của Hy Lạp bất giác xuất hiện một nụ cười nhạt bên môi
"Mèo con ". Cất giọng gọi khẽ, nhưng cô gái phía dưới có vẻ như không để ý, cũng chỉ có thể nhẹ giọng thoải mái kêu lên vài tiếng sau đó thì tiếp tục hưởng thụ, mười ngón tay đan xen vào nhau, Vân Tịch khẽ mím môi, đôi chân ở trên thắt lưng cường tráng của người đàn ông vẫn dính chặt không buông, tựa như lá rơi trên mặt nước, thân thể mềm mại theo từng động tác của anh mà lay động cơ thể, đôi gò bồng đảo cũng theo đó nhún nhảy như con thỏ nhỏ khiến Cố Duật Phi nhìn thôi cũng nhịn không được liền cúi người vùi mặt vào ngực cô, hàm răng nhẹ nhàng cắn mút bầu ngực sau đó thẳng lưng tóm lấy vòng eo nhỏ nhắn của cô gái mạnh mẽ chuyển động
"A....ưm...nhanh...nhanh quá rồi, đừng! " Vân Tịch hiển nhiên cũng nhịn không được loại cảm giác mạnh mẽ cứ dồn dập ập đến như thế, người đàn ông này quá mạnh mẽ, cư nhiên lại luân động nhanh như thế bên trong cô, cô có cảm giác như cái thứ bên trong mình muốn đem cô xuyên xỏ đến thủng! Gương mặt nhỏ nhắn ửng hồng, Vân Tịch ngẩn mặt lên nhìn trần nhà không ngừng thở dốc rên rỉ, lúc lâu lại đem hàm răng cắn chặt môi, Vân Tịch đặt tay lên cánh tay đang ôm lấy eo mình, năm ngón tay dùng lực bấu vào như muốn đem móng vuốt nhỏ của cô ghim sâu vào trong da thịt anh
Cố Duật Phi cũng đang rất thoải mái nên không để ý đến những móng vuốt trên tay mình của cô gái nhỏ dưới thân, ừm, cái loại cảm giác này quả thật rất tuyệt! Bên trong cô chẳng những ấm áp lại mềm mại, anh có thể cảm nhận được lớp thịt non mềm ấy không ngừng cắn nuốt siết chặt lấy anh
Không thể không nói chứ anh thật sự thích cảm giác này, cũng thích người con gái này, giờ phút này cô mềm mại đáng yêu khiến anh nghiện ngập, mà sự nghiện ngập này căn bản còn có sức hút hơn rất nhiều những chất gây nghiện khác
Tiểu yêu tinh, em sinh ra đã thật sự là tạo hóa của tôi rồi.
Không phải anh lưu manh hay đê tiện chứ cũng cần phải cảm ơn trời ơn đất vì để anh gặp được món ngon như thế, có khi ăn mãi mà thật sự vẫn chưa thấy thỏa mãn được a
"Ưm...không muốn...nhẹ một chút ". Vân Tịch nhíu mày, cô cảm thấy bụng có chút đau, thật sự rất khó chịu, lẽ nào người này tính đem cô xuyên xỏ đến thủng thật?
"Yên nào! ". Khẽ quát nhẹ, Cố Duật Phi hiển nhiên cũng không muốn làm theo lời cô, vừa nãy bước đầu vì là lần đầu tiên của cô nên anh mới nhẫn nhịn nhường bước một chút, nhưng bây giờ đã không sao rồi thì tại sao anh lại phải tiếp tục nhẫn nhịn nữa? Muố n anh nhịn đến hỏng luôn sao, anh cũng là đàn ông nha!
"Ân...khó chịu, anh làm tôi đau...đau..." Không còn dáng vẻ ương ngạnh như con mèo nhỏ, hiện tại Vân Tịch yếu ớt đáng thương giống như một con thỏ trắng lực bất đồng tâm, không thể kháng cự hay làm bất cứ cái gì ngoài việc nằm yên một chỗ dưới thân để anh hung hăng ăn sạch
Môi mím lại khẽ run, lông mày cũng nhịn không được nhíu lại mấy lần, đau, thật sự đau vô cùng, người này thật thô lỗ! Không phải nãy giờ cô cũng không kháng cự rồi hay sao? Ngoan ngoãn nằm dưới thân mặc cho anh ta muốn làm gì thì làm vậy mà bây giờ kêu nhẹ một tí lại quát ngược lại cô, thật ủy khuất cô rồi.
"Chỗ nào đau? " Đau sao? Không phải nãy giờ rất hưởng thụ rồi ư?
Vân Tịch nâng tay ra khỏi người anh, hai tay đặt trên bụng ủy khuất giương mắt nhìn anh, "Bụng, đau ".
Bàn tay to lớn mang theo hơi ấm đặt trên bụng cô nhẹ nhàng xoa xoa, "Đã đỡ? "
Cô lắc đầu, ủy khuất đáng thương nhưng trong giọng nói lại làm người ta nghe ra có chút làm nũng cũng có chút hờn dỗi, "Trướng, anh làm người ta đau! "
Hiển nhiên Cố Duật Phi cũng nghe ra trong giọng nói kia có chút hờn dỗi lẫn làm nũng, mặc dù cô không có ý nói như thế nhưng chẳng hiểu tại sao lại mở miệng nói ra rồi nên cũng chẳng thèm quan tâm nữa, lời nói như bát nước hất đổ thì còn có thể thu lại được hay sao? Nếu đã lỡ nói ra rồi vậy thì thôi đi, cứ thuật theo tự nhiên a.
"Làm em đau sao? " Nhìn người con gái dưới thân, mắt phượng chứa đựng sự dịu dàng khẽ hỏi