Mục lục
[Quyển 1] [Mau xuyên] Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: Nha Đam 


Phong Thiển nheo mắt nhìn Hướng Bắc Trì liếc mắt một cái.


Thì ra tra nam trông như thế này..


Còn không đẹp bằng mảnh nhỏ.


Phong Thiển xê dịch cánh tay, cách Hướng Bắc Trì xa một chút, tiếp tục ghé vào trên bàn giả chết.


Nhìn thấy động tác của cô, nụ cười của Hướng Bắc Trì cứng đơ ở trên mặt.


Biểu hiện của Phong Thiển hoàn toàn vượt ngoài dự đoán của hắn.


Cha của Hướng Bắc Trì dùng một ít thủ đoạn nhỏ, biết được con gái của Phong gia gia chủ - Phong Thiển vừa mới về nước, hơn nữa Phong gia gia chủ cố ý muốn truyền vị trí gia chủ cho đứa con gái này.


Tài chính của Công ty Hướng thị đang xảy ra vấn đề, nếu không được khắc phục kịp thời, kẽ hở sẽ ngày càng lớn và Hướng thị sẽ không bao giờ thoát ra được.


Đối với Hướng gia mà nói, Phong Thiển chính là một chiếc bánh ngọt, nếu có thể theo đuổi được vị tiểu thư này, Hướng thị chắc chắn sẽ có thể lật ngược tình thế , trở về quỹ đạo, nói không chừng còn có thể làm ăn tốt hơn nữa.


Tuy rằng Hướng Bắc Trì  cũng không quan tâm đến vị thiên kim Phong gia trong truyền thuyết này, nhưng hắn cũng biết sâu sắc rằng nếu hắn không làm điều này, Hướng gia sẽ gặp nguy hiểm.


Nhưng mà hắn không ngờ được là, cô ấy lại lạnh nhạt như thế, không thèm để ý tới hắn một chút nào.


Là một người luôn luôn kiêu ngạo, hắn có từng chịu qua nghẹn khuất như vậy.


Hắn hậm hực mà quay đầu, giả vờ như không có chuyện gì xảy ra, tiếp tục nghe giáo viên giảng bài.


Phong Thiển mới không thèm để ý tới đối phương nghĩ gì.


Cô cuộn mình nằm ở trên bàn, giống như mèo con mềm mại đem chính mình chôn ở cánh tay.


Hệ thống đều không thể không cảm khái, ký chủ nhà nó thật sự siêu cấp đáng yêu a a a ~


Nhưng mà, ký chủ, ta không phải nói phải làm một học bá tốt sao?


Đi học lại ngủ là làm cái gì thế không biết?!


"Ký chủ, dậy học đi."


Phong Thiển giật giật mí mắt, lẩm bẩm nói: "Không"


"Ký chủ, nhiệm vụ che giấu đấy, nhất đinh phải trở thành học bá, mỗi ngày chăm chỉ học tập!"


"Không vội."


"......"


"Về sau lại nói."


......


Ngày đầu tiên đi học của Phong Thiển trôi qua nhẹ nhàng như vậy.


Hệ thống cực kỳ suốt ruột, như thế này làm sao thành học bá được?


Thời điểm chạng vạng tan học, sắc trời âm trầm, mây đen dày đặc, ẩn ẩn có tiếng sấm truyền đến.


Phong Thiển xoa xoa đôi mắt nhập nhèm buồn ngủ.


Trời sắp mưa?


Cô sờ sờ túi, sau khi chạm vào ô ở phía sau, cô lại thả lỏng người tiếp tục nằm trên bàn.


Không muốn động.


Bạn học trong lớp lần lượt đi về hết.


Cuối cùng chỉ còn lại có hai người Phong Thiển cùng Kỷ Miên.


Thiếu niên đi đến bàn cô.


Kỷ Miên ngừng ở một bên bàn học của Phong Thiển.


Sườn mặt cô dán bàn, một nửa kia đối diện với hắn.


Làn da đối phương rất trắng, trắng trắng mềm mèm, khiến người ta nhịn không được muốn véo một cái.


Cô nằm ở đố.


Nho nhỏ một đoàn.


Thật đáng yêu.


"Hôm nay, cảm ơn cậu." Kỷ Miên rũ mắt, mở miệng nói.


Phong Thiển nghe được thanh âm, mở to mắt, thấy được thiếu niên trước mặt.


Sau một lúc lâu cô mới nỉ non mở miệng: "Không cần cảm ơn. Đây là nhiệm vụ của mình."


Câu trả lời của cô khiến Kỷ Miên sửng sốt.


Hắn trong khoảng thời gian ngắn không hiểu ý tứ của Phong Thiển.


Nhiệm vụ của cô ấy?


Đôi mắt  của thiếu niên phủ một làn sương mù, hắncó chút bối rối.


Nếu Kỷ Miên không nói, Phong Thiển gần như quên mất, giờ cô mới nhận ra rằng hình như, buổi tối sau khi tan học phải tới quét sân thể dục.


Phong Thiển ngay lập tức chán nản.


Cô rầu rĩ mà bò dậy, quay đầu nhìn về phía ngoài cửa sổ.


Trời mưa.


Vậy là không cần phải quét rồi?


Kỷ Miên nhìn bộ dáng không vui của cô  khi nhìn ra ngoài cửa sổ, hắn dò hỏi: "Cậu không mang ô à?"


Phong Thiển lắc đầu, "Không phải. Tớ có."


Nghe được câu trả lời của cô, Kỷ Miên rũ mắt xuống, nhỏ giọng nói: "Tớ không mang theo."


"Hả?" Phong Thiển chớp chớp mắt, ngửa đầu nhìn về phía Kỷ Miên.


Mảnh nhỏ là tới mượn ô?


Cô lặng lẽ lấy chiếc ô từ trong cặp sách.


Phong Thiển nghiêng nghiêng đầu, nhìn chằm chằm chiếc ô một lúc.


Chà, chiếc ô trông khá nhỏ.


{Beta - 26/01/2021}


******


Một ngày đăng hẳn 6 chương ʕ→ᴥ←ʔ


Từ hôm nay đến thứ 2 mình bận không đăng chương mới được, tiện đăng luôn một thể ⚈ ̫ ⚈


Các bạn nhớ ấn ☆ ủng hộ mình nhé !!!!\(★^∀^★)/

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK