• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ví dụ như mãnh thú sẽ không học được thú pháp.

 

Nghe nói uy lực và mức độ phức tạp của chiến quyết chia ra năm cấp bậc, gọi đơn giản là Thú Nguyên Quy Thiên Thánh.

 

Trong đó thú là chiến quyết cấp Thú bình thường nhất, thích hợp cho Ngự Thú Sư và thú bản mệnh Thú Mạch cảnh tu luyện. Chiến quyết cấp thú chia ra đẳng cấp nhỏ gọi là sơ phẩm, trung phẩm và cao phẩm.

 

Đương nhiên cũng có một bậc siêu phàm thoát tục được gọi là đẳng cấp siêu phàm.

 

Chiến quyết cấp Thú siêu phàm có thể đánh đâu thắng đó trong Thú Mạch cảnh.

 

Lên nữa đến chiến quyết cấp Nguyên, thích hợp với Ngự Thú Sư Linh Nguyên cảnh. Nghe nói một số Ngự Thú Sư Thú Mạch cảnh có thể học chiến quyết cấp Nguyên sơ phẩm.

 

Lý Thiên Mệnh từng đột phá đến Linh Nguyên cảnh, tuy hắn không có Thú Nguyên nhưng đã quen thuộc khống chế chiến quyết. Tiểu Hoàng Kê vẫn cần tu luyện lại thú pháp trong chiến quyết.

 

Bé gà này thiên tư nghịch thiên, Kim Vũ từng tốn nhiều công sức diễn luyện chiến quyết cùng Lý Thiên Mệnh, nhưng Tiểu Hoàng Kê thì thoáng cái thông ngay, không chút khó khăn.

 

Thủ đoạn chiến đấu cao siêu này có ích rất lớn cho Thú Nguyên Luyện Ngục Vĩnh Hằng của nó khi chiến đấu.

 

Mấy ngày nay Lý Thiên Mệnh và Tiểu Hoàng Kê đã học hết rất nhiều chiến quyết cũ.

 

Mọi việc chỉ chờ ngày Lý Viêm Phong thành thân.

 

. . .

 

Thời gian trôi mau, chớp mắt đã đến ngày toàn Ly Hỏa thành sôi trào.

 

Ngày hôm nay thành trì to lớn cực kỳ náo nhiệt. Thành chủ sắp cưới vợ, hơn nữa còn là chính thê, đây là việc lớn hàng đầu, đưa mắt nhìn khắp nơi đều giăng đèn kết hoa, chiêng trống vang trời.

 

- Hôm nay tổ chức chọn lựa trúng tuyển Viêm Hoàng học cung ở phủ thành chủ, sau khi thành chủ bái đường sẽ cùng khách mời quan sát, để người trẻ tuổi biểu diễn trợ hứng cho việc vui này.

 

- Nghe nói thành chủ chờ thiếu gia Lý Tử Phong lấy được Viêm Hoàng lệnh sẽ chính thức sắc phong thân phận thế tử, chiêu cáo toàn thành.

 

- Việc này với Ly Hỏa thành chúng ta là song hỉ lâm môn.

 

Sáng sớm.

 

Lý Thiên Mệnh dìu Vệ Tịnh ra sân, để nàng hưởng thụ tia nắng ban mai ấm áp chiếu rọi.

 

Mẫu thân biết hôm nay là một ngày đặc biệt.

 

- Nương, nhi đi đây.

 

Lấy được Viêm Hoàng lệnh là hắn sẽ mang mẫu thân rời khỏi chốn đau lòng này.

 

Vệ Tịnh híp mắt dưới ánh nắng:

 

- Đi đi.

 

Mái tóc dài của nàng đã xám trắng, dưới ánh mặt trời còn phản chiếu chút vầng sáng mờ.

 

Lý Thiên Mệnh mỉm cười hỏi:

 

- Mẫu thân không nói vài câu cảm động lòng người sao? Ví dụ cổ vũ cho nhi hăng tiết gà?

 

Tiểu Hoàng Kê nhảy xuống đầu Lý Thiên Mệnh, hung tợn hỏi:

 

- Hăng tiết gà gì? Ở đâu có tiết gà?

 

Bộ dạng căng thẳng của gà con chọc cười hai mẫu tử.

 

Tiếng cười vui vẻ, hoàn toàn không mang chút cảm giác căng thẳng sắp xuất chiến.

 

Vệ Tịnh dịu dàng nói:

 

- Đi đi, ta ngủ một giấc chắc ngươi đã về.

 

Trận chiến này rất quan trọng, nhưng Vệ Tịnh không khuyên nhiều tránh gây nhiều áp lực cho Lý Thiên Mệnh. Có lẽ nàng là người tin tưởng Lý Thiên Mệnh nhất trên thế giới này.

 

Lý Thiên Mệnh vuốt tóc bạc giúp mẫu thân, động tác quen tay:

 

- Vâng.

 

Chải tóc xong Lý Thiên Mệnh vỗ nhẹ vai Vệ Tịnh, sau đó không quay đầu lại bước lên hành trình.

 

Dưới ánh nắng, Vệ Tịnh híp mắt ứa ra một giọt lệ, khóe môi cong lên nụ cười, như vậy xem ra giọt nước mắt này không đại biểu cho bi thương và lo lắng, nó đại biểu cuộc sống mới.

 

Ai đều biết nàng đã mất nhiều tôn nghiêm trong Ly Hỏa thành này, tuổi xuân và ước mơ cũng chôn vùi tại đây.

 

Nhưng hôm nay, Vệ Tịnh khát vọng rằng hài tử mà nàng yêu thương nhất sẽ lấy lại mọi thứ thuộc về hai mẫu tử.

 

. . .

 

Phủ thành chủ trong Ly Hỏa thành hôm nay tựa như mỹ nhân tô son trát phấn, nhìn từ xa đèn đuốc sáng trưng, ồn ào tiếng người.

 

Nghe nói hôm nay không chỉ có nhân vật có uy tín danh dự trong Ly Hỏa thành đến, còn có khách khứa từ các thành trì khác tới dự, thậm chí có cao thủ đến từ thủ thành Diễm Đô của Chu Tước quốc.

 

Lý Viêm Phong là một trong các cao thủ đỉnh cấp ở Nam Cương của Chu Tước quốc, nên gã có uy vọng và mặt mũi rất lớn, đặc biệt mấy năm gần đây có xu thế leo lên trên.

 

Nghe đồn sau khi móc nối quan hệ với Lôi Tôn Phủ thì tương lai của Lý Viêm Phong sẽ không ở lại Ly Hỏa thành, gã có không gian thăng cấp rộng lớn hơn.

 

Trong Nam Cương Chu Tước quốc thì Lý Viêm Phong là nhân vật nổi tiếng nhất.

 

Lý Thiên Mệnh không muốn xem gã bái đường thành thân, hắn định chờ kết thúc nghi thức, tới lúc chọn lựa trúng tuyển Viêm Hoàng học cung sắp bắt đầu mới vào phủ thành chủ.

 

Khi Lý Thiên Mệnh bước đến gần cửa cổng phủ thành chủ, phó tướng Thành Vệ Quân Mã Siêu Uyên đứng ở cửa, khuôn mặt lạnh lùng chặn đường:

 

- Lý Thiên Mệnh, ngươi không thể đi vào.

 

- Vì sao?

 

Mã Siêu Uyên trầm giọng nói:

 

- Ngươi không có thiệp mời, không phải người của phủ thành chủ. Nếu ngươi đi vào làm chuyện mất mặt thì đầu của ta sẽ rơi xuống đất.

 

Mã Siêu Uyên không phải người xấu, nhưng gã phải làm tròn bổn phận của mình.

 

Lý Thiên Mệnh đang định xông vào thì một giọng nữ từ bên trong vọng ra:

 

- Cho hắn vào đi.

 

Thì ra là Lý Tuyết Kiều tình cờ đi ngang qua.

 

Có Lý Tuyết Kiều lên tiếng nên Mã Siêu Uyên không ngăn cản nữa, nếu xảy ra chuyện thì không liên quan gì gã.

 

Mã Siêu Uyên nhắc nhở một câu, liếc Lý Thiên Mệnh:

 

- Đi vào đừng gây rối, lúc này khác với ngày xưa, đừng để đứng đi vào mà nằm đi ra.

 

Lý Thiên Mệnh lướt qua Mã Siêu Uyên, bước qua cửa cổng phủ thành chủ:

 

- Nhờ lời chúc của ngươi.

 

Lý Tuyết Kiều khoanh tay trước ngực, mắt lạnh lùng nhìn Lý Thiên Mệnh:

 

- Ngươi thật sự dám đến, ta còn tưởng ngươi đã như chó nhà có tang chạy ra Ly Hỏa thành rồi.

 

Lý Thiên Mệnh phớt lờ nàng, mắt nhìn phía trước, hỏi thẳng:

 

- Đang ở Thính Phong Lâu?

 

- Đúng vậy!

 

Lý Thiên Mệnh biết vì sao Lý Tuyết Kiều cho hắn vào, đơn giản là muốn hắn bị xua đuổi để trả giá chuyện lần trước đã đánh nàng.

 

Lý Thiên Mệnh đi cùng Lý Tuyết Kiều thẳng tới Thính Phong Lâu, nơi tổ chức sự kiện quan trọng hôm nay.

 

Thính Phong Lâu rất to lớn, phía trước có một quảng trường lớn tên gọi Thính Phong Đài, Lý Thiên Mệnh hầu như tu luyện, lớn lên trên Thính Phong Đài trong suốt mười sáu năm.

 

Thính Phong Lâu lúc này đầy ắp người, nhiều người trẻ tuổi chờ đợi đã lâu, đang rất kích động.

 

Mới rồi nhiều người tầng lớp cao đã chứng kiến thành chủ bái đường thành thân, nghĩa là tiết mục trợ hứng chọn lựa trúng tuyển Viêm Hoàng học cung sắp bắt đầu.

 

Lý Thiên Mệnh chọn đến đây vào lúc này vì hắn không thèm quan tâm Lý Viêm Phong cưới ai, hắn đã bị đuổi ra khỏi phủ thành chủ, mọi thứ nơi đây chẳng liên quan gì đến hắn.

 

Lý Tuyết Kiều nhìn hướng Thính Phong Lâu, nói:

 

- Nữ chủ nhân mới của Ly Hỏa thành vừa đẹp vừa quyến rũ, tuyệt đối là hồng nhan họa thủy, hèn gì làm phụ thân mê mẩn ả như vậy.

 

Mới rồi Lý Tuyết Kiều có thấy tân nương của Lý Viêm Phong.

 

Lý Thiên Mệnh không quan tâm mỹ nhân gì đó, mục tiêu hôm nay của hắn chỉ có một, đó là Lý Tử Phong, tức là Viêm Hoàng lệnh.

 

Nói phức tạp hơn là cho tất cả người Ly Hỏa thành chứng kiến hắn, Lý Thiên Mệnh đã trở lại, sau đó quang minh chính đại rời khỏi đây.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK