• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


“Không mặc.

”“Được thôi.

Vậy ngươi thử cái này xem, không được ngày mai ta lại cầm đi đổi.

” Ô Tinh Tinh để quần áo mới mua lại cho hắn, đã cùng với A Tiêu đi rồi.

”Đợi đã đi xa mười trượng, âm thanh A Tiêu và Ô Tinh Tinh nói chuyện, đều còn có thể truyền vào lỗ tai của Tùy Ly.

A Tiêu nói: “Chủ tử đừng đưa hắn đi Hồ tộc nữa, ta thấy vẫn là để hắn đi sớm chút đi.

”Tiểu yêu quái thở dài nói: “Vậy sao mà được chứ? Hắn đi rồi, ta sẽ thành góa phụ đó.

”A Tiêu đã nín nửa ngày, nín ra một câu: “Ta thấy hắn, không giống người tốt lắm.

”Tiếng cười của tiểu yêu quái trong trẻo: “Người kể chuyện còn nói yêu quái như ta thế này cũng không phải người tốt, không đúng, ta đến cả người cũng không phải.

”A Tiêu nghẹn họng rồi.

Tùy Ly: “! ! ”A Tiêu lại hỏi: “Ngươi không cảm thấy hắn nhìn rất đáng sợ hả?”Tiểu yêu quái lắc đầu: “Không nha.


Tuy rằng nói là xấu một chút!.

.

”Tùy Ly: “! ! ” Hắn xấu sao?Tiểu yêu quái lại nói: “A Tiêu, sao mà ngươi trông mặt mà bắt hình dong quá vậy?”Tiểu yêu quái này ngược lại bênh vực hắn rồi.

Trong lòng Tùy Ly nhanh chóng xẹt qua suy nghĩ.

A Tiêu đó không dám nói thẳng sự đáng sợ của Tùy Ly, chỉ đành tạm thời từ bỏ khuyên bảo, trong lòng nói ngày khác suy cho cùng có thể tìm cơ hội, đuổi nam nhân này từ trong nhà ra.

Trong lòng Ô Tinh Tinh lại hoàn toàn không giống rồi.

Nàng vô cùng hưng phấn rồi, còn âm thầm kề tai nói nhỏ với A Tiêu: “Phu quân này rất là nghe lời, hy vọng hắn có thể sống thêm mười mấy năm nữa rồi chết!.

”Nàng chết rồi, hắn đều sẽ không chết.

Tùy Ly ấn thái dương, thờ ơ ngồi trở lại bên giường, cũng không đi nghe cuộc trò chuyện của bọn họ nữa.

Hắn cũng không biết bây giờ bản thân đang cách tông môn bao nhiêu dặm, cũng chỉ có thể thử xem trước rồi!.

.


Tùy Ly từ trong quần áo mới đã xé một miếng vải, hai tay nhanh chóng kéo một cái kết, quăng lên không trung, ngón tay vừa chấm.

Miếng vải đó giống như là đôi cánh vậy, vỗ cánh mà bay, từ khe hơ của cửa sổ chen qua, bay về phía xa!.

.

Lúc này trong Phục Hy Tông đệ nhất đại tông của giới tu chân, những trưởng lão đã hợp lại cùng một chỗ, mà mỗi người cau có nhíu mày.

Nhị trưởng lão đã gọi một đệ tử ra: “Ngươi nói.

”Người đó vội vàng cúi người, âm thanh run rẩy nói: “Đệ tử trước tiên là phát hiện mệnh đăng của đại sư huynh, đã bốc cháy lên một nhúm lửa lớn, tiếp theo đó thân đèn cháy đen, tan chảy, mệnh hỏa cũng lập tức trở nên ảm đạm, đệ tử bị dọa sợ rồi!.

”Lời này hắn ta đã nói qua rất nhiều lần rồi.

Mà mấy vị trưởng lão trong tông môn, còn muốn lập lại cẩn thận lần nữa.

Hắn không hề cảm thấy mệt, chỉ cảm thấy đáng sợ.

Đại sư ca Tùy Ly, là nhân vật địa vị cao quý trong tông môn, ở trong giới tu chân cũng được hưởng tiếng tăm vang dội của thiên tài tu chân.

Nếu như hắn ở ngoài đã xảy ra chuyện, trên dưới Phục Hy Tông thật sự sẽ núi giận sông run đó.

“Bưng qua đây.

” Nhị trưởng lão trầm giọng nói.

Nhị trưởng lão trong coi phòng tra tấn, uy thế trên người nặng, lão vừa trầm mặt xuống, lập tức dọa cho người ở dưới hai chân mềm nhũn rồi.

.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK