Liên Minh gồm 25 thành thị lớn, là nơi tập trng chủ yếu của con người trong thời loạn thế, 25 thành thị này dải rác khắp nơi nhưng có một con đường ngầm có thể liên lạc với nhau. Cũng như mọi thời đại,đứng đầu Liên Minh là một hội đồng. Nhưng hội đồng này không nắm thực quyền, quyền quản lí Liên minh trực thuộc Ngũ Đại gia tộc.
Ngũ đại gia tộc lần lượt là Nam Cung gia, Bách Lý gia, Hoàng Phủ gia, Bạch gia và gia tộc William. Dưới trướng ngũ đại gia tộc cũng có rất nhiều trung, tiểu gia tộc. Tại thành phố V, lãnh địa của Bách Lý gia thì có 3 gia tộc thuộc tầng trung thượng lưu, cũng là 3 đại gia tộc phong vân, chỉ dưới trướng Bách Lý gia.
Hàn gia chính là một trong 3 gia tộc kia. Hàn Ngạo Thiên là Nhị thiếu Hàn gia, hắn không như Đại ca của mình, suất ngày chỉ biết tới học tập để lãnh đạo gia tộc gì gì đó mà do mẫu thân yêu thương, hắn rất dễ dàng ngày ngày tự do tự tại, ăn chơi chác tang.
Hàn Ngạo Thiên hắn năm nay 16 tuổi, ngày ngày bạn bè đàn đúm nhưng mấy tháng gần đây mẹ hắn rất hài lòng vì con trai mình không còn đi tụ tập lằng nhằng với mấy thằng bạn xấu nữa. Nhưng có một sự thật chính là, hắn không ra ngoài mà ở nhà chơi game!
Được rồi, tuy hôm nay hắn rất muốn ở nhà cày game nhưng cha mẹ hắn dọa rằng, nếu như hắn không tới bữa tiệc kia thì rất có thể sẽ tịch thu đầu máy chơi game của hắn! Hàn Ngạo Thiên chính vì lí do này mà có thể nói là hận Đại tiểu thư nhà Bách Lý kia thấu xương.
Hừm, về nhà thì cứ về nhà đi, tại sao nàng ta về nhà còn phải tổ chức gia yến? Mà gia yến kia lại linh đình như thế? Hàn Ngạo Thiên hắn thật muốn gặp mặt cô ta và tang cho cô ta một đòn, còn nếu như gặp cô ta trong ‘Luân Hồi’ thì hắn sẽ đánh cho cô ta rớt 5 cấp liền!!!!!!!!!!
Ai bảo ngày hôm nay là ngày hắn có thể nhập thành thị đâu? Thời gian đầu ‘Luân Hồi’ ra mắt, hắn không có đế ý tới nhưng ai ngờ là mấy tên phá gia chi tử kia để một phần người chơi thử nghiệm cho hắn. Chơi rồi nghiện luôn mới nói!
Ai da, từ ngày Bách Lý Khinh Doanh, đại tiểu thư Bách Lý thị được tìm ra thì trong giới thượng lưu đã lưu truyền bao tiếng xấu. Nào là đại tiểu thư này vô cùng xấu xí, trong người không có hơi thở của quý tộc, thô lỗ, nghèo hèn thấp kém.
Nói ra thì,…. Bách Lý Khinh Y mới thực xứng đáng để ngưỡng mộ, nàng thông minh, xinh đẹp, ta nhã và thiện lương, là người tình trong mộng cuả tất cả những nam nhân tới tuổi trưởng thành của V thị.
Hàn Ngạo Thiên hắn không như thế, hắn không thích những nữ nhân trong sáng, chỉ thích những mĩ nhân yêu diễm. Quả thực, nếu có cơ hội quay trở lại thời gian, hắn sẽ lạy trời lạy phật cảm ơn định mệnh! Ngày hôm nay hắn đã gặp được thiên mệnh của đời mình.
Bữa tiệc xa hoa, vô cùng hoành tráng, những quý ông và nữ quý bà, những tiểu thư và công tử trao đổi, trò truyện rất vui vẻ.
Cho tới khi,….
Từ trên hành lang, một bóng đỏ yêu diễm bước xuống.
Nàng mặc trên người một bộ lễ phục xa hoa đỏ rực, dáng người nhỏ nhắn xinh đẹp hiểm có, mái tóc đen tuyền nhẹ bay, đôi mắt phượng tuyệt đẹp, sóng mắt mê li hút hồn, quả là một tiểu mĩ nhân hút hồn người ta!
Được rồi, Hàn Ngạo Thiên tuyệt sẽ không thừa hận hắn thích cô bé mới 12 tuổi này từ lần gặp đầu tiên! Thật mất mặt,… nhưng mà Hàn Ngạo Thiên lại để ý tới Đoan Mộc Lam Phong, đại thiếu gia Đoan Mộc gia, gia tộc ngang ngửa với Hàn gia của nhà hắn đang cố ý tiếp cận cô gái xinh đẹp đó!
Người không vì mình, trời tru đất diệt, cho dù có phải ra tay với một cô bé 12 tuổi thì sao? Tình cảm có thể bồi đắp từ từ! Chính vì thế, Hàn Ngạo Thiên rất không phục hậu tiến tới phía Bách Lý Khinh Doanh!
****************
Bách Lý Khinh Doanh hôm nay rất không tình nguyện tham gia gian yến này nhưng vì một người nên cô lại cảm thấy vô cùng hứng thú! Đoan Mộc Lam Phong, kẻ thù mà Bách Lý Khinh Doanh cô nhất định phải hủy diệt!
Ai ngờ hắn thật sự đánh chủ ý lên người cô, tiến tới bắt chuyện, ngay cả Bách Lý Khinh Y cụng tham gia chuyện vui, đứng góp chuyện. Nói qua nói lại, chủ đề cuối cùng vẫn là Luân Hồi!
“Hi hi, Lam Phong ca ca không biết chứ tiểu muội rất yêu thích chơi game đó!”
“Ồ? Thật sao? Doanh Doanh, muội chơi game gì vậy? Rất có thể ta sẽ có duyên gặp nhau trong trò chơi ha!”
Khinh Doanh thật muốn phỉ nhổ, ai cho hắn gọi cô là Doanh Doanh? cô thật muốn giết người a~ Khin Doanh không trả lời nhưng Bách Lý Khinh Y đã không để ý, cười duyên đáp:
“Là Luân Hồi a!~
“Hóa ra là Luân hồi! Tiểu mỹ nhân, nàng có tên là gì vậy? Phải chăng ta sẽ gặp được nàng a~”
Bách Lý Khinh Doanh quay qua, nhíu mày một lát, nam nhân này nhìn rất quen nhưng mà, cô không quen hắn a~ Nhìn kĩ một lát, có vẻ như giống Hàn Phủ Ngạo, đại thiếu Hàn gia nhưng,… tên này trẻ hơn một chút, le nào là nhị thiếu ăn chơi chác táng trong truyền thuyết, Hàn Ngạo Thiên?
“Là Hàn nhị thiếu?”
Bách Lý Khinh Y liếc mắt qua Hàn Ngạo Thiên và Đoan Mộc Lam Phong, khẽ cười nhu hòa:
“Ai da, Tiểu Doanh đúng thật là ngại ngùng nha~ Muội ấy chính là chơi Luân Hồi, là một Vũ Sư Tuyết tộc, còn là tân thủ ở Làng Tuyết đó nha~”
“Hóa ra là vậy….”
Đoan Mộc Lam Phong cười thân sĩ, thầm nghĩ, quá yếu đuối rồi, trong trò chơi nhất không nên gặp cô ta, thời gian đầu mà lôi kéo thêm một vũ sư chính là tìm chuyện nha! Hắn ta mới không muốn đâu, nhưng hắn vẫn cười:
“Ra là thế, ta cũng chơi Luân Hồi nhưng là một Kiếm Sĩ Thuộc Nam Đại Lục, có gì có lẽ ta sẽ có duyên gặp a~. Khó khăn gì ta cũng sẽ giúp muội! Id của ta là Thế Ngọa Trần duyên a~”
“A~ là vũ Sư sao? Không sao không sao, ta sẽ bảo vệ cô nha~ Ta cũng ở Bắc Đại Lục, nhưng tân thủ Thôn lại là Làng Sói Trắng. Ta chính là một Thú Nhân Đạo tặc a~. Này này ta sẽ về thành Tô Nhĩ, nếu có gì cứ gặp ta~ Ta ID là Nguyệt Ngạo Trần, hay lắm phải không? hahha?”
Bách Lý Khinh doanh nghe xong thấy change, nhưng cũng không khỏi khâm phục sự trượng nghĩa của Hàn Ngạo Thiên, hắn không hề ghét bỏ chức nghip65 Vũ Sư của cô, người này, có thể tin tưởng a~
“Ở đây có chuyện gì mà vui như vậy?”