***
1 năm sau.
Làn gió se lạnh thổi trong ánh nắng buổi sớm.
Mùa hè đã đi qua, mùa thu lại vội vàng thế chỗ kéo theo cơn gió mát lành pha chút se lạnh…
Từng chiếc lá giật mình thay áo…
Cảnh vật ở miền núi vẫn trong lành và yên bình như ngày nào…
Dưới kia, bóng hình ai đó vẫn đứng yên bên ngôi mộ …
Ngôi mộ được dệt một màu xanh của lá cỏ khiến nó trở nên im lìm lạ thường.
Đã 1 năm rồi, Nhật Hạ Di đã rời xa hắn để đến du ngoạn ở một miền núi đầy cỏ cây thế này.
Và cũng từ đó, Vương Trí Khởi hoàn toàn lao vào công việc để quên đi nỗi đau vẫn đang chảy trong lòng.
Mỗi lúc buồn hay vui, lúc mệt mỏi cũng như khỏe khoắn, hắn đều chạy xa hàng ngàn cây số để đến đây, đứng trước ngôi mộ của Nhật Hạ Di, để kể cho cô mọi chuyện hắn đã trải qua, đã từng gặp. Mỗi lần như thế, làn gió lại thổi lên khiến cỏ cây lay động- tưởng như Nhật Hạ Di đang cười.
Hắn nằm trên bãi cỏ gần mộ để hưởng trọn mọi hương sắc của thiên nhiên cũng như tình yêu của cô gửi gắm vào lòng đất tới hắn.
Cảm giác thật dễ chịu!
Hắn sẽ giữ mãi cảm giác ấy.
Tình yêu đẹp đẽ của hắn dành cho cô.
Dù Hạ Di đã mất nhưng tình yêu lớn lao, tình yêu mang tên Nhật Hạ Di trong hắn vẫn còn mãi.
Ngắm nhìn ánh mắt chói chang, hắn chợt mỉm cười.
Phải rồi, Cô là cơn gió, là ánh nắng mãi ở bên hắn.
Mãi phả vào hắn những hơi thở ấm áp …Cô sẽ hắn sẽ cùng bước tới cuối tận chân trời. Mãi mãi không chia lìa.
Hết.
Promise me that's all I want. Just a promise that you will never forget me. Tell me I changed you somehow. Let me know that I had an impact on your life. Promise me that you will always remember me. Losing you was hard enough, but I don't want to live knowing I meant absolutely nothing to you.
Hãy hứa với em, đó là tất cả những gì em muốn. Hãy nói với em rằng em đã thay đổi anh theo một cách nào đó. Hãy nói với em rằng em có ảnh hưởng lên cuộc đời anh. Hãy hứa với em rằng anh sẽ luôn nhớ về em. Mất anh đã đủ khó khăn, nhưng em không muốn sống và nghĩ rằng em chẳng có chút ý nghĩa nào đối với anh___Khuyết danh___