Kỳ Nhất Bạch tìm thợ rèn để làm mũi tên, phát hiện làm mũi tên còn rất đắt, một cái mũi tên tận một trăm đồng, ba mươi mũi tên ba lượng bạc. Thợ rèn thấy cậu đặt không ít, liền tặng cậu ba cái mũi tên. Tổng cộng ba mươi ba cái, ông dặn Kỳ Nhất Bạch ngày kia tới lấy.
Kỳ Nhất Bạch giao một lượng bạc tiền đặt cọc, sau đó đi đến tiệm bán da, gân thú để mua dây cung. Kết quả dây cung còn quý hơn, loại tầm trung cũng phải hai lượng bạc một cái. Loại tốt nhất, hẳn bốn, năm lượng bạc một cái.
Kỳ Nhất Bạch giật giật khóe miệng, mua ba cái tốt nhất. Dù sao gân hươu được xử lý qua dùng bền hơn, cậu mặc cả còn năm lượng bạc. Chờ đến lúc đi ra, trong lồng ngực chỉ còn lại một lượng bạc.
Thế này lúc lấy mũi tên cũng không có đủ tiền để trả.
Cậu tính ngày mai làm trước một cái đưa cho Tôn Đại Thạch, để anh ta trả tiền cậu trước. Rồi cậu mang tiền đi thanh toán nốt tiền mũi tên để làm nốt chỗ còn lại vậy.
Kỳ Nhất Bạch lúc này lại đi bộ về. Phải đến lúc trời tối hẳn mới về đến thôn.
Cậu thề, lần sau, kể cả là bị ghét bỏ, cậu cũng sẽ không đi bộ lên trấn nữa. Cậu nhất định phải ngồi xe bò, không thì sau này thời điểm đi bán cung, đi qua đi lại nhiều lần như vậy, chân sẽ nứt ra mất.
Kỳ Nhất Bạch lau mồ hôi đầy đầu, tiếp tục đi về phía nhà mình.
Khi cậu nhìn thấy nhà mình, phát hiện thân hình mà cậu luôn ước ao đang đứng ở trước cửa, là Vệ Khanh đang ôm một cái bình bằng đồng ở trong tay.
Thời điểm Vệ Khanh nhìn thấy cậu, không biết có phải ảo giác của Kỳ Nhất Bạch không, mà cậu cảm giác như Vệ Khanh đang thở phào nhẹ nhõm.
Kỳ Nhất Bạch vừa đi đến, Vệ Khanh liền quan sát cậu từ đầu đến chân, thấy cậu ngoại trừ trên người ra nhiều mồ hôi, mặt hơi ửng đỏ, thân thể có vẻ không có vấn đề gì. Anh liền đưa hơn nửa bình nhựa cây cho cậu, còn có một cái muỗng bằng đồng, để cậu dùng cẩn thận một chút không để nhựa cây dính vào tay.
Lúc Kỳ Nhất Bạch nhận lấy cái bình bằng đồng kia, trong đầu liền vang lên âm thanh hệ thống thông báo nhiệm vụ hoàn thành, thưởng năm HP, ba trăm Tiền Hệ Thống.
Kỳ Nhất Bạch vui vẻ, nói cảm ơn:
"Cảm ơn anh rất nhiều. Hay anh vào nhà ăn cơm với tôi rồi hẵng về?"
Vệ Khanh lắc đầu từ chối rồi ra về, một gã đàn ông độc thân như anh ở lại nhà một song nhi, truyền ra ngoài sẽ làm thanh danh của Bạch ca nhi càng kém hơn.
Kỳ Nhất Bạch thật sự muốn mời anh ở lại ăn cơm. Nhưng cậu chợt nhớ ra trong nhà không có gì, cũng chỉ còn kê và dưa muối...
Đành thôi vậy, nhưng trong lòng cậu vẫn muốn mời Vệ Khanh ăn cơm. Chờ xong lần buôn bán này, cậu nhất định phải mời Vệ Khanh một bữa tiệc thật lớn mới được.
Kỳ Nhất Bạch tùy tiện ăn cơm, rồi tắm ù một cái bằng nước lạnh. Sau đó cậu nhanh chóng trở về phòng, nằm nhìn Tiền Hệ Thống là 480, ngẫm lại rất nhanh thôi cậu sẽ có mười mấy lượng bạc tiền lời, Kỳ Nhất Bạch cao hứng hỏi hệ thống:
"Hệ thống hệ thống, nhiệm vụ tiếp theo là gì?"
Hệ thống không nói nhiều, trực tiếp đưa nhiệm vụ lên màn hình.
【Nhiệm vụ sơ cấp số một: Thiết kế và chế tạo một cái xe đạp】
Kỳ Nhất Bạch kinh ngạc suýt nữa thì ngã xuống giường. Nhiệm vụ sơ cấp là thiết kế xe đạp? Cậu tuy rằng đã cưỡi xe đạp, nhưng mà muốn thiết kế thì thật sự không biết a! Hơn nữa lấy đâu ra mấy cái ống tuýp, cậu cũng không biết chế tạo...
Nhưng rất nhanh, phía dưới nhiệm vụ xuất hiện một cái gợi ý: Có thể dùng gỗ Thiết Tâm cùng keo dính nhựa cây.
Kỳ Nhất Bạch: "..."
Hóa ra gỗ Thiết Tâm và nhựa cây dính được dùng để làm cái này?
Mà...
Kỳ Nhất Bạch kháng nghị:
"Hệ thống, mày rõ ràng là muốn bẫy người. Xe đạp muốn sử dụng được phải dùng dây xích cùng bánh răng, dây phanh xe ta cũng không làm được, không có vật liệu!!"
Thời cơ của hệ thống 16888 đã đến, nó nghiêm túc nói:
"Bỏ ra bốn trăm Hệ Thống Tệ có thể lấy được gói quà siêu lớn, bao gồm một quyển sách nguyên lý thiết kế xe đạp, một dây xích, hai bánh răng, hai dây phanh xe và kèm theo một lời nhắc nhở ấm áp từ hệ thống!".
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Cô Gái Ngốc, Tôi Yêu Em
2. Ngài Ảnh Đế Đang Hot Và Cậu Nghệ Sĩ Hết Thời
3. Kẹo Sữa Bò
4. Đối Tượng Kết Hôn Của Tôi Lắm Mưu Nhiều Kế
=====================================
"Cái gì! Phải bỏ ra bốn trăm Tiền Hệ Thống!! Hệ thống, tại sao mày không đi ăn cướp luôn đi. Thế chẳng phải tao làm mấy nhiệm vụ kia là làm không công à... Mà thưởng hệ thống cho nhiệm vụ sơ cấp còn chẳng biết được bao nhiêu, liệu có được nổi bốn trăm Tiền Hệ Thống không? Vậy thôi tao không làm nhiệm vụ nữa đâu."
Hệ thống 16888:
"Lời nhắc nhở ấm áp: Kỳ tiên sinh, HP chỉ còn dư lại chín ngày." Ý là không làm nhiệm vụ, có thể xuống dưới Hoàng Tuyền để sống nha.
Kỳ Nhất Bạch: "... Được rồi, tao đổi."
Không đổi thì làm sao làm được bây giờ.
Nhìn Tiền Hệ Thống từ bốn trăm tám biến thành tám mươi, Kỳ Nhất Bạch có chút đau lòng. Nhưng ngay lập tức ba lô mở ra, bên trong có gói quà lớn vẫn còn khóa được đặt ở một trong các ô vuông, bên cạnh ô vuông một lượng bạc.
Nhìn thấy cái này, Kỳ Nhất Bạch chợt nghĩ ra một ý, lập tức hỏi:
"Hệ thống tiên sinh, Tiền Hệ Thống có thể đổi thành bạc, có phải là bạc cũng có thể đổi thành Tiền Hệ Thống không. Vậy một lượng bạc có phải là có thể đổi thành một ngàn Tiền Hệ Thống!!"
Kỳ Nhất Bạch trong lòng kích động, nếu như vậy, cậu có thể ở thế giới này kiếm nhiều bạc một chút. Như vậy cậu còn cố kiếm Tiền Hệ Thống làm cái gì, chỉ cần cậu mang cung nỏ đi bán, Tiền không phải là sẽ chảy vào như nước ư.
Nhưng mà, một giây sau, ảo tưởng của cậu bị dập tắt vô tình.
Màn hình đưa ra nội dung chuyển đổi, trên đó viết một lượng bạc đổi được một trăm Tiền Hệ Thống.
Kỳ Nhất Bạch: "..."
Tỉ lệ bán ra Mười, mua lại Một, quá bẫy người đi!
Kỳ Nhất Bạch nhất thời không muốn nói gì cùng hệ thống nữa, không khách khí hỏi:
"Hệ thống, lời nhắc nhở ấm áp đâu?!" Đến tiên sinh cũng không muốn kêu.
Hệ thống 16888:
"Đã cho ở phía trên."
Kỳ Nhất Bạch hơi giận giữ nói:
"Kia mà là nhắc nhở ấm áp à, rõ ràng là đang uy hiếp tao. Còn có cái gì có thể sống ở dưới Hoàng Tuyền, ấm áp nhắc nhở cái mẹ gì!!"
Cậu rất ít khi tức giận, mà giờ phút này, cậu hận không thể đạp cho hệ thống một cước.
Hệ thống 16888 tựa hồ cũng cảm giác được cơn giận của cậu, hiếm khi thỏa hiệp nói:
"Lời nhắc nhở ấm áp: Bên trong có công năng chế tạo, chỉ cần bỏ ra số Tiền Hệ Thống nhất định, rồi đem vật liệu cùng bản vẽ bỏ vào, liền có thể tự động chế tạo ra vật phẩm tương ứng."
Câu nói này làm cho Kỳ Nhất Bạch ngồi bật dậy.
Như vậy cậu không cần tự mình động thủ!
Kỳ Nhất Bạch nhanh chóng mở ra mục "Chế tạo". Quả nhiên, ngay chính giữa trên nền màu xanh có một cái lò nung siêu to, phía dưới là phím "Bắt đầu chế tạo" và phím "Tạm dừng chế tạo". Mà bên trái cũng có rất nhiều phím khác nữa, có vật liệu, bản vẽ, thu về, thành phẩm, nung nấu, v.v...
Kỳ Nhất Bạch đã hiểu công dụng của mục "Chế tạo" này, rốt cuộc không còn cảm thấy bất lực nữa.
Cho nên cậu chỉ cần đem bản thiết kế xe đạp và nguyên liệu đặt vào đây để chế tạo, là có thể chế tạo được xe đạp!!
Kỳ Nhất Bạch trong lòng kích động, muốn cả đêm đi nghiên cứu nguyên lý thiết kế xe đạp. Bởi vì cậu đột nhiên nghĩ đến, nếu thật sự chế tạo ra được một cái xe đạp, thì cậu lên trấn cần gì đi xe bò nữa, trực tiếp cưỡi xe đạp là được rồi!
Từ thôn Khê Bắc đến trấn Khê Thủy dọc theo đường đi chỉ có đất cát, rất ít sỏi đá, hoàn toàn không sợ xóc nảy!!
Danh Sách Chương: