Tác giả: Khổ hải quỷ nhai
Dịch: MrSax
Đàm nguyên vi nhất nhất làm theo, nàng lấy ra một mảnh lụa vàng trên có ghi pháp quyết tu luyện, cùng một cái bình gốm thô ráp chừng nắm tay, sau đó nàng hóa thành làn khói nhào vào trong bình. Hai vật rơi xuống đất, Giang Lôi nhặt mảnh lụa lên, thấy trên mặt viết chi chít chữ nhỏ, cũng không nhìn kỹ, trực tiếp cất vào quan phục. Nguyên bản quỷ hồn không thể trực tiếp cầm nắm đồ vật trên dương gian, nhưng mảnh lụa thư và bình dưỡng quỷ đã được luyện chế bàng thủ pháp đặc thù, hay cũng tương tự pháp bảo, cho nên không vấn đề gì.
Hắn lại nhặt bình dưỡng quỷ lên, cũng thử đi nhặt xích hồng trường đao, hắn chợt phát hiện thế mà cũng có thể cầm được, trong lòng đại hỉ. Giang Lôi tức tốc hồi miếu cảnh chủ, đem hai vật giấu trong góc khuất tại nhĩ phòng. Che dấu cẩn thận đâu đấy rồi mới trở lại hiện trường, tìm trong túi trữ vật một cái bình dưỡng quỷ khác, rồi mỏ ra.
Giang Lôi vừa mới mở bình dưỡng quỷ ra, liền thấy một quỷ hồn dáng người gầy lùn, tuổi trung niên bay ra, rơi trên mặt đất. Ngay lúc đó, trời cao giáng xuống huyền hoàng dải lụa, vỡ thành quang điểm. Giang Lôi duỗi ra tay, không đợi quang điểm tiếp cận, liền dùng ngọc bài thu hết lại. Hắn kiểm tra ngọc bài, thấy có ba trăm điểm, nhiều hơn gần ba so với vụ án lần trước. Tuy rằng lần này chỉ cứu một quỷ hồn, so ra thì kém vụ án chuột yêu rất nhiều, nhưng lần trước có rất nhiều quỷ chia điểm, mà lần này là một mình hắn ăn mảnh, số điểm âm đức có được tự nhiên là bất đồng.
“Kẻ gian đã đền tội, ngươi chờ ỏ đây, không được lộn xộn, lát nữa Thành Hoàng tới sẽ xử lý sau.”
“Vâng!”
Quỷ hồn sợ hãi khom người đáp.
Giang Lôi đi ra khỏi trận pháp, trở lại trong khách điếm, bởi vì có trận pháp của tên Kim Nha, bên ngoài không ai hay biết trận chiến đấu vừa rồi. Lúc này trưởng thôn, điếm tiểu nhị và những người liên can đều không biết chưởng quầy đã chết, tất cả vẫn kiên nhẫn chờ đợi. Hắn tìm một góc hẻo lánh, lấy lại thiêm ra xem xét.
Có thể đánh thắng trận vừa rồi là vì hai nguyên nhân chính, thứ nhất Đàm Nguyên Vi thiện lương nhát gan, không ra tay với hắn; thứ hai là quỷ mạch trong quỷ thể của hắn, không biết bằng cách nào lại hấp được quỷ phù trong lại thiêm ra, ẩn vào Nê Hoàng Cung của hắn, cho hắn lực công kích cường đại. Hiện tại mọi việc đã xong, hắn mới có thời gian tìm hiểu nguyên nhân tại sao lại như vậy.
Một lát sau, linh quang chợt lóe, Giang Lôi bắt đầu mặc niệm chú ngữ khắc trên lại thiêm, Nê Hoàn Cung quả nhiên lại sinh ra một cỗ hấp lực, hấp một quỷ phù khác từ trong lại thiêm ra, rồi lại quay về ấn đường.
U Ám Thuật!
Trong đầu Giang Lôi lại lần nữa xuất hiện ba chữ lớn. Thông qua nội thị, hắn nhìn thấy trong Nê Hoàn Cung, song song phiêu phù hai luồng quỷ phù màu vàng, phân biệt là âm phong thuật cùng với u ám thuật.
Giang Lôi vận chuyển huyền hoàng khí từ đan điền vọt lên, rót vào quỷ phù đại biểu u ám thuật, đột nhiên xuất hiện một đoàn khói sương đen, đem quỷ thể của hắn vây kín lại. Giang Lôi cảm nhận quanh thân, có cái gì đó mềm mềm dẻo dẻo mà lại rắn chắc, hoàn toàn không giống với sương khói trên dương gian, thổi một hơi liền tan.
“Đây là thần thuật phòng ngự sao, chỉ là không biết hiệu quả phòng ngự như thế nào……”
Giang Lôi chỉ có một thần thuật công kích, nhưng lại không biết làm thế nào để công kích chính, mà bản thân không bị công kích thì thử thần thuật phòng ngự kiểu gì, hắn chợt nhớ tới Khổng Văn Nhi không phải cũng là tu sĩ sao:
“Buổi tối nhờ nàng công kích ta thử xem, bất quá tiểu ngoan đồng kia ra tay không biết nặng nhẹ, hy vọng không đánh ta đến tàn phế đi?”
Quỷ phù cực kỳ phức tạp, Giang Lôi tập trung tinh thần nhìn qua một chút, là có cảm giác khó chịu dị thường, hắn đành phải thu tinh thần lại, không dám nội thị tiếp. Sau đó hắn lại thử cách khác, miệng niệm chú ngữ tay huy động lại thiêm, tuy nhiên lần này không vận chuyển huyền hoàng khí, kết quả đúng như hắn dự đoán, một chút phản ứng cũng không có.
Quả nhiên như thế! Xem ra, quỷ mạch không chỉ có thể cắn nuốt điểm âm đức, sinh ra huyền hoàng khí, mà còn có thể hấp thu cả thần thuật trong lại thiêm, tồn tại dưới dạng quỷ phù trong Nê Hoàn Cung.
“Thì ra đây là tác dụng của quỷ mạch, quỷ phù thần thuật thêm huyền hoàng chi khí, có lẽ đây là phương pháp giúp ta tu luyện trong tương lai.”
Hấp thu âm đức sinh ra huyền hoàng chi khí, có thể tăng lên tu vi; đem huyền hoàng khí rót vào quỷ phù, có thể sử dụng thần thuật; muốn có thêm quỷ phù thần thuật mới, thì phải hấp thu thần thuật từ lại thiêm hoặc là quan ấn, cũng có nghĩa lại thiêm hoặc quan ấn sau khi bị hấp thu thần thuật bên trong sẽ hoàn toàn mất tác dụng.
Nếu hắn đoán không sai, huyền hoàng khí bị tiêu hoa trong chiến đấu có thể tự động khôi phục lại. Cũng giống Game trong thế kỷ 21, huyền hoàng khí coi là MP, thần thuật là kỹ năng. Khi sử dụng kỹ năng, sẽ tiêu hao lượng MP nhất định. MP có thể tự động khôi phục, nhưng tốc độ rất chậm.
Một khi MP bằng không, hay cũng chính là lúc không còn huyền hoàng khí, thì không thể thi triển được thần thuật. Mà điểm âm đức chính là nguyên liệu để gia tăng MP hạn mức cao nhất, hay chính xác hơn là thăng cấp. Cứ hấp thu 10 điểm âm đức, là lại có thêm số MP nhất định.
Đại khái có thể hiểu như vậy. Tuy nhiên, từ hiện tượng quỷ thể ngưng thực mà nói, khi lượng MP được tăng lên thì lượng HP cũng được tăng lên theo, cùng giống như trong Game lúc nhân vật thăng cấp vậy.
Có thể nói đây là phương thức tu luyện kỳ lạ, chỉ cần có điểm âm đức, là có thể tăng lên tu vi. Không cần công pháp gì gì đó, không cần lĩnh ngộ gì gì đó, càng không cần vất vả tu luyện mỗi ngày, đương nhiên cũng không tồn tại cái gọi là bình cảnh, gông cùm xiềng xích khi thăng cấp hay đột phá như tu sĩ.
Tóm lại, đây là ưu thế rất lớn, nhưng cũng là khuyết điểm không nhỏ. Tu sĩ cùng yêu tinh, hoặc là thu nạp thiên địa linh khí, hoặc là cắn nuốt tinh hoa nhật nguyệt, mặc dù có các loại hạn chế, nhưng nguồn tài nguyên tu luyện này lấy không hết dùng không can, không cần lo lắng. Nhưng điểm âm đức lại không phải lúc nào cũng có thể lấy được, còn có khả năng bại lộ bí mật.
Việc tới đâu hay tới đó, Giang Lôi vẫn tin tưởng bản thân đã chiếm được đại đại tiện nghi. Pháp thuật của yêu tinh hay tu sĩ, cần phải có đạo thống truyền thừa, mà còn rất khó tu luyện thành, pháp thuật càng cao thâm lại càng khó tu luyện, mà hắn chỉ cần đạt được lại thiêm hoặc là quan ấn, rồi trực tiếp cắn nuốt là xong, tuyệt đối không cần mất thời gian.
“Ha ha! Không hổ là đại lễ khi xuyên qua, quả nhiên là không giống người thường. Mục tiêu tiên quyết của ta từ đây về sau, chính là phải không ngừng đạt được âm đức, không ngừng thăng quan tiến chức. Đến lúc lên làm kinh sư Thành Hoàng, có được bốn mươi chín cái lục phẩm thần thuật, thì chẳng phải vô địch sao. Ha ha. Nghĩ thôi cũng đủ phấn khích rồi. Chỉ có điều muốn thăng quan tiến chức, phải học tập tứ thư ngũ kinh rồi là bát cổ văn gì đó nữa, đau đầu, đau đầu a……”
Đã xác định mục tiêu rõ ràng, Giang Lôi cũng không vội hấp thu điểm âm đức trong ngọc bài. Hắn phải nghiệm chứng xem huyền hoàng khí có thể hay không tự động khôi phục, và phải mất bao lâu mới khôi phục như lúc ban đầu. Qua trận chiến đấu vừa rồi đã tiêu hao một nửa huyền hoàng khí có được, phần còn lại cũng không nhiều. Nếu không phải Kim Nha khinh địch, Đàm Nguyên Vi kháng mệnh giúp hắn, nói không chừng hắn có là quỷ cũng muốn hồn phi phách tán rồi.
Giang Lôi thông qua cảnh giới tu luyện trên dương gian, rồi đối chiếu với thực lực của Kim Nha, thì cảnh giới hiện tại của hắn có lẽ tương đương với tu vi Thông Suốt, khoảng 100 điểm huyền hoàng khí, cũng chính là 1000 điểm âm đức. Muốn thăng cấp lên tu vi Âm Thần, có lẽ cần ngàn điểm huyền hoàng khí, cũng chính là vạn điểm âm đức.
Thật là không tính không sao, tính toán ra rồi lại thành tự dọa mình nhảy dựng. Nghĩ đạt tới tu vi như chuột yêu, Kim Nha, vậy mà cần tới vạn điểm âm đức. Nói cách khác, hắn cần phá ít nhất ba mươi vụ án như vừa rồi may ra mới được. Chưa cần nói có gặp ba mươi vụ án hay không, mà phải nói đến có đánh thắng được tất cả hung thủ hay không kìa.
Chưa nói tới chuột yêu báo thù, tên Kim Nha kia cũng đã chết đâu. Đúng là chuột yêu chưa đi, ác quỷ lại tới.
Giang Lôi suy tư một hồi, quyết định phải ôm chặt lấy cây đại thụ Khổng Văn Nhi mới được. Sau đó mau chóng nghiên cứu y thuật, thử xem có thể thông qua trị liệu quỷ hồn kiếm điểm âm đức hay không. Chuyên ngành mình có tội gì phải đi đánh nhau.
Mặt khác, có cần thiết phải phá hủy lại thiêm trong tay hay không. Một cái đạo cụ đã mất đi tác dụng, vạn nhất bị người ta phát hiện sơ hở thì khốn, sựn tình liên quan đến quỷ mạch không thể bị lộ, thậm chí chuyện bản thân không thuộc về thế giới này cũng phải tuyệt đối bí mật.
Nghĩ vậy, hắn vội vàng đi xử lý lại thiêm. Về sau mỗi lần hấp thu thần thuật xong, đều phải xử lý gọn gàng mới được. Đồng thời còn phải nắm chắc thời cơ, tựa như lần này, cứ nói trong lúc chờ Thành Hoàng tới, đã chiến đấu cùng hung phạm một hồi, lại thiêm bị đối phương hủy mất, tin tưởng không ai hoài nghi cái gì, nói không chừng còn có thể lãnh một cây lại thiêm mới cũng nên.