Bởi vì vận chuyển vật chất vào lỗ sâu tiêu hao quá lớn, mọi người đều biết E=mc^2, năng lượng tiêu thụ bằng một kilogram vật chất nhân với bình phương tốc độ ánh sáng, tuyệt đối là con số trên trời. Vậy nên bình thường sẽ không chuyển vật liệu, mà đưa một Probe to cỡ bàn tay vào.
“Probe”, tên khoa học là “Làm (stem) thiết bị”, thứ này danh xứng với thực, vô cùng cừ. Đầu tiên nó sẽ thu thập tài nguyên, rồi bắt đầu tự phục chế, sau khi số lượng đạt tiêu chuẩn sẽ bắt đầu sinh ra dây chuyền sản xuất gia công, dây chuyền sản xuất lại phụ trách sinh ra các kiểu người máy khác suốt ngày đêm ——những người máy này mới bắt đầu phụ trách làm các dự án khác, ví dụ như xây dựng nhà máy cơ, tòa hành chính, nhà kho, tuyến phòng ngự…chuẩn bị cho người vào ở.
Nói chung, chỉ cần không phải dị giới có tài nguyên quá cằn cỗi hay quy luật vật lý quá kỳ ba (2), một người máy Probe đi vào, tầm hai tháng là có thể sinh ra một căn cứ loại nhỏ, tối thiểu có thể nuôi sống mười người.
Probe làm xong một việc lớn sẽ gửi một đoạn tin ngắn về.
Nó vừa mới đến đã chụp ảnh địa lý, Victor nhìn mà tấm tắc lấy làm kỳ, nhịn không được đi nghiên cứu. Chưa đến mười phút, tay không liệt phương trình, tính ra được chất lượng của tinh cầu bên kia, năng lượng hằng tinh, vĩ tuyến đường hồi quy Bắc Nam…vân vân và vân vân.
Tyler buồn cười nói: “Không phải nói giờ không thể mê muội sao?”
Victor lưu luyến không rời, nhưng vẫn ép ảnh chụp xuống đáy hòm, nói: “Em đánh xong giải quốc gia với anh trước đã, cầm giải quán quân rồi mình lại ra ngoài chơi tiếp”
Trận tiếp theo của Tyler là ngày mốt, bởi thế hôm sau bọn họ quyết định đến xem hai trận sau.
Trận đầu là Pháp sư “Phi Hồng” với Dị năng giả “Bắc Đường”.
Phi Hồng là ai? Quán quân giải quốc gia mùa trước và mùa trước trước nữa, Pháp sư trong Pháp sư, học bá trong học bá, nghe nói năm đó một mình gánh cả môn học Lý luận đa vũ trụ. Bảy năm trước anh ta vào game đi dạo loanh quanh, rõ rành rành sáng lập ra một môn học mới gọi là “Trắc vật lý học thần bí”, cứ thế làm cho giới khoa học Liên minh tìm được một mảnh đất hoang.
Trước cái người Phi Hồng này, Pháp sư giới eSport theo “hệ tố năng” (thường gọi là “Pháp sư nguyên tố”) chiếm đa số. Là Phi Hồng năm đầu tiên đã khai thiên lập địa dùng “Trắc vật lý học thần bí” vẽ ra tất cả quy tắc chung của ma pháp, sau đó lập tức vẽ ra hai loại hình “hệ tinh thần” (tử linh, nguyền rủa, tiên đoán) cùng “hệ niệm lực” (niệm động lực, trường lực, thôi miên) ngoài hệ tố năng.
Bản thân Phi Hồng đã đem eSport thành sự nghiệp chính, lúc đánh PVE, lúc đánh PVP, trong tình huống bình thường đều dùng nhân vật Pháp sư hệ tố năng, giải quốc gia mùa này cũng là tố năng, thế nhưng trên người luôn mang kỹ năng phép thuật phong cách pha trộn. Nghe đâu bình thường nghiên cứu “Trắc vật lý học thần bí” là thú vui tiêu khiển của anh ta, mỗi ngày đánh mệt thì tiện tay viết hai bài luận văn thả lỏng một chút thể xác và tinh thần.
Một câu để giải thích thôi: Phi Hồng là lãnh tụ của Pháp sư khắp nơi, là tín ngưỡng học thần toàn Liên minh.
Cũng không lạ gì, giờ đây có thể chơi chức nghiệp Pháp sư đến xuất thần nhập hóa có mấy ai là không có IQ cao đâu. Có thể một hơi viết phương trình, làm mô hình xây dựng tốt, vừa giỏi tính nhẩm, lại có thể chơi Pháp sư tự tạo về cơ bản đều là học bá, ấn tượng rập khuôn của người tinh tế với họ chính là: Lôi thôi lếch thếch, không bao giờ ra ngoài, nhiều tiền ít nói, không có lấy một người bạn gái.
Phi Hồng chính là một hình tượng Geek điển hình.
Tyler nhìn anh ta đứng trên sân khấu, quay đầu nhìn Victor, bỗng nhiên nói: “May mà em không tiếp tục đào tạo sâu”
Đồ cổ hoàn toàn không thể tượng tưởng nổi nếu mà cậu còn tiếp tục đọc nữa, cũng có thể sẽ biến thành hình tượng này.
Như bây giờ là vừa đẹp!
Từ IQ EQ đến lượng vận động đều vừa đẹp…da mỏng thịt mềm ăn vào rất thơm, cái vòng eo nhỏ kia vừa vặn có thể một tay ôm cứng.
Victor cũng không biết nội tâm vui mừng của đồ cổ, sau khi nghe vậy một tay chống cằm, hơi có chút tiếc nuối nói: “Haizzz, chắc em không phải người có khiếu làm học thuật rồi…”
Tyler không tin.
Victor: “Hồi đó sắp tốt nghiệp, chính là thời điểm thảo luận đào tạo chuyên sâu. Có ngày thất thần lúc làm giải phẫu, vừa làm vừa cười làm cho thầy hướng dẫn của em sợ đến choáng váng. Đến sau xử lý đống hóa thạch lại thất thần, em trực tiếp đặt ở trước gương cửa cầu thang, nghe nói để lại mấy tấn bóng ma tâm lý cho các đàn em …”
Tyler: “Nghĩ gì vậy?”
Tyler ấp úng nói: “Nghĩ đến nam thần thư viện”
Tyler đăm chiêu nhìn cậu, làm cho Victor bị nhìn đến đỏ mặt.
Victor nhấc nhấc cổ áo, giả vờ quay đầu đi, tay phải nhẹ nhàng vòng sang bên trái, đặt trên tay Tyler.
Hai chiếc nhẫn đính hôn lặng lẽ nằm cùng một chỗ.
Không lâu sau, hai tuyển thủ trên sân bước vào thi đấu kịch liệt.
Phong cách chiến đấu của Phi Hồng rất mãnh liệt, nắm chắc số liệu chính xác đến biến thái.
Anh có thể một bước chỉ đi 0.05m, hoàn mỹ dừng ở khoảng cách xa 15.01m, khiến kỹ năng kế tiếp của Bắc Đường vượt khỏi khoảng cách mất đi hiệu quả. Sau đó Phi Hồng chỉ dùng 0.5 giây để đi về, thong dong bắt đầu cast phép thuật của mình.
Phi Hồng là ba hệ toàn năng, có hơi thiên một chút về Pháp sư niệm lực, kỹ năng thường dùng nhiều không đếm xuể, độ sâu ao phép thuật (3) ít nhất cũng trên một trăm, kỹ xảo chủ lực thường dùng nhất có phép thuật tái thiết, xếp chồng, mặc phát (4)…
Ván này anh ta giằng co với Bắc Đường, dùng một phép thuật tên “Hình Chiếu Thời Không” đến trình độ cao nhất. Phép thuật này là thả xuống một hình chiếu ngay ở chỗ mình sau đó đi đánh, trong năm giây có thể khởi động hình chiếu này một lần nữa, trở lại trạng thái năm giây trước. Sử dụng kỹ năng kiểu tiên đoán khác có thể rút ngắn thời gian CD, ngắn nhất chỉ có mười lăm giây.
Dùng phép thuật này, Phi Hồng liên tục tung ra hai kỹ xảo biểu diễn, thành công lừa được Bắc Đường sử dụng hai kỹ năng mấu chốt.
Bình luận viên lắc đầu, khán giả cũng đang thảo luận: “Dựa theo kinh nghiệm những năm rồi, Bắc Đường đánh không lại…”
Đúng là thế, sau khi hai người tiếp tục triền đấu một vòng, Victor còn tưởng cục diện coi như đã ổn định, nhưng bỗng nhiên Tyler lại nói: “Có thể thấy được Phi Hồng sắp thắng rồi”
Ngay sau đó, phép thuật “Hình Chiếu Thời Không” lại CD xong, Phi Hồng đánh một cái chênh lệch thời gian ——
Một Flashing vọt thẳng về phía Bắc Đường, Bắc Đường mất tầm nhìn. Phi Hồng đánh một phép thuật hệ băng tích trữ năng lượng.
Phép thuật còn ở giữa không trung, Phi Hồng khởi động hình chiếu, trở lại tại chỗ, lại là một đòn khác.
Flashing, thả hình chiếu xuống, lại trở về.
Khởi động hình chiếu, một hai ba bốn, lại đến một lần nữa.
Giờ phút này Bắc Đường mất đi hai kỹ năng quan trọng, không thể cứu thanh máu của mình. Vô số phép thuật như cực quang dũng mãnh tràn đến, hắn thua rất dứt khoát.
Xem xong trận đấu của Phi Hồng, Tyler trầm tư một lát.
Victor có chút khẩn trương, nhưng biết hai trận cuối này rất quan trọng, tốt nhất không nên quấy rầy hắn suy nghĩ, cũng không nên tạo áp lực gì.
Tyler không nói gì, lại xem trận tiếp theo.
Trận thứ hai vừa khéo là á quân mùa trước Cửu Châu, đây cũng là nhân vật tiếng tăm lẫy lừng. Nếu nói Phi Hồng là tín ngưỡng của Pháp sư vậy Cửu Châu chính là trụ cột của Mục sư.
Vốn, nếu liệt bảng xếp hạng chức nghiệp “không thích hợp PVP nhất”, Mục sư khẳng định là một trong những chức nghiệp lót đáy.
Cái người Cửu Châu này chính là thể diện cuối cùng của chức nghiệp Mục sư trên sân thi đấu PVP. Thường xuyên có thể thấy bảng xếp hạng cuối cùng của giải quốc gia xuất hiện, Cửu Châu xếp ở ba vị trí đầu, sau đó trở xuống hơn mấy chục tên, hơn hai chục tên, hơn ba chục tên…Mãi đến tận cuối cùng mới có thể nhìn thấy được Mục sư thứ hai. Giải quốc gia mùa trước, rõ ràng đè bẹp Phạm Đa ở hạng ba không lên nổi, chính là Cửu Châu.
Không may, Cửu Châu sinh không gặp thời, thời kỳ đỉnh cao gặp phải Pháp Thần Phi Hồng cũng đang trong thời kỳ đỉnh cao.
Hai người tương ái tương sát hai mùa giải quốc gia, thứ hạng cá nhân nghe đâu cũng có tỷ thí, thậm chí ngẫu nhiên Cửu Châu đi PVE còn có thể vừa vặn đụng phải Phi Hồng trong đội, cách không cạnh tranh First Down trong một phó bản nào đó. Cửu Châu thua nhiều thắng ít nhưng mà cũng không nản lòng, càng bại càng muốn chiến (5).
Trận này là Cửu Châu đánh với Kiếm khách phương Đông, hình thức “bùng nổ + xu thế tích trữ” không giống Phi Hồng lắm. Cửu Châu bởi vì đặc tính chức nghiệp nên đánh khá ổn.
Kỹ xảo chính của y là “Thánh ấn chi vũ”, tiến hành chuyển đổi tổng cổng tám Thánh ấn mỹ đức, công thủ đều đánh vô cùng dứt khoát, không chút dây dưa lằng nhằng nào.
Thánh ấn cách năm giây chỉ có thể chuyển một lần, bản thân chính là một loại hạn chế tiết tấu, nhưng đối thủ của Cửu Châu lại bị kéo vào tiết tấu của y, hai lần thất bại liên tiếp rốt cuộc không còn cách xoay chuyển trời đất, bị Cửu Châu không nhanh không chậm giết chết.
Thi đấu top tám chuẩn vào top bốn chuẩn cứ thế hạ màn, hệ thống tiếp tục random, định ra thứ tự thi đấu ván sau.
Ván thứ nhất chính là, Odin VS Cửu Châu, ngày kế sẽ đánh.
Victor còn đang đắm chìm trong “Thánh ấn chi vũ” mây bay nước chảy lưu loát sinh động của Cửu Châu, rất là lo lắng. Buổi tối về nghiên cứu video thi đấu của Cửu Châu, phát hiện Cửu Châu là cao thủ Mục sư có chiến thuật vô cùng vững chắc, trận đấu của y có đến 90% đều dùng Thánh ấn chi vũ để đánh ——thế nhưng, không có lấy một người phá giải.
Tyler thì lại bình chân như vại, buổi tối sờ lưng cậu vuốt lông, nói: “Bản thân bát đại thánh ấn đã hình thành một vòng kỹ xảo hoàn chỉnh, Thánh ấn chi vũ của y nói là kỹ xảo, thực tế không phải chức năng đơn, cùng một cấp bậc với Ảnh vũ bộ. Em không có cách nào phá giải”
“Em có thể coi thứ này như ‘Lĩnh vực’ không?” Victor nói, “Nghe vào thấy rất huyền diệu…”
Trong lòng bậc thầy sát thủ nói nhóc con này nghe được từ này ở quyển tiểu thuyết nào vậy? Nghe vào tai đúng là đẳng cấp khí thế, về sau gọi là “Lĩnh vực”
cũng được. Ừm, trước đây nó ngay cả tên cũng không có ——thế giới Tây huyễn chân chính, rất ít cao thủ hàng đầu có lĩnh vực, sẽ không chịu thân thiện trao đổi với toàn thế giới hàm nghĩa riêng.
Bầu không khí hài hòa tốt đẹp tỷ thí học hỏi nhau này, cũng chỉ trong giới eSport tinh tế mới có thôi.
Tyler nói: “Loại…’Lĩnh vực’ này không thể nào phá giải, cũng không cần phải phá, cứ đánh người chết là được”
Victor: (⊙o⊙) Đơn giản rõ ràng! Thô bạo ngút trời!
Rất nhanh, bậc thầy sát thủ lại một lần nữa đứng trên sân.
Lần này ở trên sân, hắn đại diện cho mặt mũi của tất cả chức ngiệp cận chiến…Biết sao được, trong top bốn chuẩn, chỉ còn mình hắn là cận chiến. Ba người còn lại phân biệt là Pháp sư Phi Hồng, Mục sư Cửu Châu, còn có một Du hiệp, ID Miếng Băng Mỏng.
Trên màn hình xuất hiện hàng chữ:
Sát thủ, Odin, khu Địa Cầu VS Mục sư, Cửu Châu, khu Trường Thuẫn.
Màn hình chung đã đi trước một bước bắt đầu phun trào như núi lửa.
Tóm lại là giải quốc gia này ba năm sau, địa vị của Mục sư và Sát thủ rất có thể sẽ nảy sinh biến hóa. Cửu Châu thân là Mục sư ——một chức nghiệp bị Sát thủ khắc chế, lại có thể đè Phạm Đa xuống hung hăng đánh một trận, đám nhóc Sát thủ đều đang kêu gào muốn chờ Đại Ma Vương Odin đến đòi lại đây nè.
Chú thích:
(1) Nguyên văn Tham châm “ 探针 ”: môi giới tiếp xúc kiểm tra điện, là linh kiện điện tử chính xác cao cấp, trên baidu để tiếng Anh là test probe =>đầu dò thử nghiệm, que thử điện
(2) Nguyên văn kỳ ba “ 奇葩 ”: là ngôn ngữ mạng
1. Nghĩa ban đầu là đóa hoa xinh đẹp hiếm có, thường dùng để chỉ sự vật quý giá có vẻ ngoài kỳ lạ hoặc vô cùng xuất chúng
2. Ở trên mạng dùng để ví von người nào đó ( hoặc chuyện gì đó) hết sức khác thường, không thuộc về thế tục, cá tính vô cùng, thế gian hiếm thấy
3. Hình dung một người làm ra hành động phi nhân loại, tư tưởng vô cùng ấu trĩ, tự phụ, hoặc là quá mức tự đại, tự lấy mình làm trung tâm, không để ý tới cảm nhận của người khác, não tàn các loại.
(3) Nguyên văn Pháp thuật trì “ 法术池 ”: theo mình hiểu thì ý chỉ lượng mana
(4) Mặc phát “ 默发 ”: mặc = im lặng, âm thầm; phát = phát, gửi
(5) Nguyên văn Lũ bại lũ chiến “ 屡败屡战 ”: nhiều lần thua trận vẫn tiếp tục kiên trì chiến đấu