Mà nói gì thì nói thì...hệ thống cũng có cập nhật thêm về mức tiền tệ như sau
10 hào = 1 xu ( làm bằng kim loại rẻ tiền)
10 xu = 1 xu đồng
10 xu đồng = 1 xu bạc
10 xu bạc = 1 xu vàng= 1 thỏi bạc
10 xu vàng = một thỏi vàng = 1 viên trang sức loại nhỏ
Rồi từ từ nâng lên, giá trị có thể thay đổi tăng thêm hoặc giảm đi
Trong đó, đá quý là loại tiền tệ đắt nhất, huống chi tiền giấy bị hệ thống cấm lưu hành để tránh gian lận
Mặc dù nói mang nặng chỉ có Npc, còn người chơi thì hầu hết đều có ‘balo’ với mức chứa không giới hạn rồi
Cho nên với thiết lập này chính Đạt cũng thấy bình thường
“Cậu có thể dùng điểm tà ác để mua lại chiếc thành này mà!” Hệ thống âm thanh vang lên trong đầu hắn
“Giá cả 25 điểm lận, với cả một quốc gia có sự kỳ thị về thú nhân thì với ta chả có giá trị mấy?” Đạt lạnh nhạt lên tiếng
Ồ...mặc dù nói ra là bản thân mình thích nô dịch người khác, nhưng hắn cũng không phải là thích ngược đãi nô lệ của mình
Trong khi đó thường thường đám quý tộc,hoàng tộc tỏ vẻ ngạo mạn hơn người xem Á nhân ( nữa người nữa thú vật) thành đối tượng xem như là ác ma
Rồi bắt tộc tiên thành nô lệ mua vui cho đám quý tộc kia
Mà ngược đãi ý vị là dùng cơ thể của họ thỏa mãn đám nữa người dưới kia đến chết
Đây là cái lí do hắn ghét sự ngạo mạn của chủng tộc ‘tự cho là thượng đẳng’
Cũng như ‘đa số’ người Hàn Quốc thôi, tự cho mình là chủng tộc thượng đẳng thì hay rồi
Đến lúc có chuyện thì gào lên thì như một đám súc vật kêu rên minh oan!
( Thực ra trước có 1 bài báo là một người Việt Nam giúp mang trả điện thoại về cho chủ là 1 người Hàn, người Hàn bắt người trả lại phải quỳ xuống xin lỗi vì đó là văn hóa của họ, cho nên nếu muốn thượng đẳng thì trong mắt hắn thì đám này chả khác gì đống rác cả)
“Cho nên với vương quốc của người khác cậu chỉ duy trì thái độ trung lập và đào góc tường người ta thôi đúng không?”
“Không sai….lấy mà nói thì ta khác đại đa số nhân vật chính kia, chính là ta cũng không còn là cái gì nhân loại nữa mà là quái vật, nên cứ thích thì mình lấy,mình cướp tới thôi!”
“Thế giới này vốn không thuộc về ai, và con người cướp tới thì bảo đây là đất của họ, thì mình đương nhiên cũng có quyền cướp thôi!”
“Thế thì tùy cậu quậy phá vậy, mấy hôm nữa nhớ tới hiện thực mới nhé!” Hệ thống nói xong, rồi im pặc đi
Đạt rời khỏi quán trọ, và bắt đầu đi dạo xung quanh để tìm xem có gì đáng giá để lấy không
“Ồ...phát hiện rồi!”
Đứng từ xa xa, Đạt nhìn thấy có hai cô bé mặc cái váy bằng vải trông vô cùng cũ kỹ
Và trên đầu lại là 2 cái tai thú, lần lượt bé tóc trắng là tai mèo và một bé tai chó tóc đen
Lần lượt tên là Tama và Pochi, vốn có trong nguyên tác là nô lệ của Satou
“Giờ tụi mày muốn cái gì đây hả?” Một thanh niên tóc vàng mặc thường phục chửi bới hai cô bé Á nhân quát to
Tất nhiên chỉ vì một lý do, vô tình hai cô bé á nhân này mang gỗ lỡ đụng chạm vào tên kia
“Có lẽ như đủ rồi đấy!” Đạt bước tới, đứng trước hai cô bé người á nhân
“Nó là nô lệ của ngươi à? Lần sau ra đường đường nhớ xích cổ chúng lại!” Thanh niên tóc vàng này nhìn Đạt rồi quát với giọng nói hống hách
Nhưng vì thấy vóc người Đạt khôi ngô hơn tên này, lập tức không dám gây chuyện gì thêm mà rời đi nhanh chóng
Đạt nhặt lên mớ củi dưới đất, nhẹ nhàng gói lại và đưa cho hai cô bé á nhân rồi nói:” Lần sau cẩn thận một chút!”
Sau đó nhanh chóng rời đi, và âm thầm để lại một giọt máu trên người để định vị
Mặc dù đúng là thừa thãi, ít ra nếu nguy hiểm mình vẫn có thể kịp thời giúp họ được
Đi dạo một hồi lâu, bắt đầu một cái chuyện khác liên quan về giáo hội ở đây
Thì lấy một tên mập mạp trưởng thần quan tên là Sayike với sắp mặt ngưng trọng lên tiếng:” Chủng tộc thằn lằn ở thung lũng rồng đã bị diệt sát, là điềm báo cho ma vương sắp hồi sinh, tất cả hãy đến thần điện của ta làm lễ rửa tội ngăn ngừa ma vương xuất thế!
Có thể nói, đại đa số giáo hội toàn thứ xàm ***
Tất nhiên, thánh thuật hệ thánh là có thật, nhưng vấn đề là ở đám này
Thường thường lễ rửa tội ở đây lấy giá chí ít một bạc, nếu không có tín đồ thì giáo hội sẽ lụi bại và không thể duy trì
Tất nhiên là chúng sẽ không có cái mà ăn
Chưa kể, giáo hội đại đa số chuyển lòng tin sang mấy thứ thần vớ va vớ vẩn gì đó
Và nguyên nhân chính mà Đạt cấm tiệt việc đám giáo sĩ ngoại quốc tuyên truyền giáo hội ở lãnh địa của hắn
Đơn giản “Tẩy não” sẽ làm giảm sút lòng trung thành của dân mình, mặc dù lấy trí khôn của họ thì còn lâu mới bị lừa
Vẫn phòng hơn là chữa đi, huống chi bên mình đã sở hữu hệ thống giáo hội do mình làm ra rồi
Hiện tại thờ phụng Amon, Kaguya, Nữ Oa và Athena và cao nhất chính là hắn
Mỗi người cũng có lĩnh vực thần riêng cho nên đã đầy đủ duy trì hệ thống giáo hội khắp nước, không cần đám ngoại lai vào làm rối thêm
Trên đường đi, và lần này Đạt liền nhìn thấy một người đang chỡ một cỗ xe ngựa chứa rất nhiều nô lệ nhỏ tuổi
Trong đó bao gồm một cô bé tóc tím, cũng đang chú ý tới chính mình
“Tính danh: Arisa
Tuổi 11
Lv:15
Danh phong ma nữ vong quốc!”
“Loài người cũng đối xử như nhau thế thôi, chưa tính gì về kỳ thị chủng tộc!”
Đạt cười cười, lắc đầu mua một ít nguyên liệu nấu ăn
Gồm một ít rau củ rất sạch và giá cả cũng rất là rẻ
Còn thịt thì tự trong ‘balo’ đã có sẵn rồi
Thịt đám người thằn lằn ….
….
Ước chừng buổi chiều tối
Đạt trở về quán trọ
Thì thấy Mosa bọn họ cũng đã mở quán kinh doanh như thường lệ
Trừ việc, phòng ở trên thì cũng không có tiếp tục cho thuê nữa
Vì lấy cớ có người bao hết rồi
“Đây không có phòng tắm à Martha?” Dùng Haki của mình kiểm tra một lúc thì thấy ở đây cũng không có bất kỳ nhà tắm nào cả
Thì Đạt nhìn Martha hỏi
“Ưm...thực ra thì...chỉ có tầng lớp quý tộc mới được phép xây dựng phòng tắm trong nhà thôi ạ!” Martha cười cười khả ái lên tiếng
Ok thêm một lý do nữa là đủ cớ xâm lược rồi
Cơ mà xâm lược người ta cần mẹ gì cớ, mình vào vai ác nhân thì kệ mẹ chơi hết
“À há..đã hiểu rồi!”
Đạt gật đầu, sau đó bước chân lên lầu
Và rồi, từ hành trang lấy ra gỗ và nguyên liệu xây dựng khác
Tự biến một cái phòng thành một cái nhà tắm trong thoáng chốc
Tất nhiên bao gồm cả hệ thống thoát nước ra bên ngoài nữa
Còn về binh lính, kệ mẹ nó chứ...dám nói tao giết cả nhà
Hoàng tộc thế giới mà, sợ con kẹc
Tất nhiên, dám động binh, chính miền liền gọi lính tới san bằng cả vương quốc
Để xem còn dám lộng quyền chơi không
Hừ!