Mục lục
Mang Theo Hokage Khuấy Đảo Dị Giới
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


- Oành oành oành!!
Theo liên miên không ngớt xuyên giáp đầu đạn công kích không ngừng, cuối cùng trên vững trãi màn sáng giờ đây cũng chợt nứt ra một cái khe lớn.

Nhìn thấy có hiệu quả khiến các binh sĩ sĩ khí lên cao không ít.

- Có hiệu quả, tất cả cho ta tiếp tục!
Chỉ huy ánh mắt sắc bén nháy mắt liền bắt được trên màn sáng dị biến liền vô cùng phần khích hét lớn, chuyến này thế nhưng là hắn tiến thêm một bước cơ hội, chỉ huy tuyệt đối không muốn xuất hiện bất kỳ cái gì ngoài ý muốn.

- Răng rắc!!
Ngay lúc này tại sở hữu binh lính ở đây mong đợi ánh mắt dưới, trước mắt cái kia thoạt nhìn vô cùng yếu ớt mảnh mai nhưng sự thật lại vô cùng kiên cố màn sáng cuối cùng giờ đây tại vô số cường đại khí giới oanh tạc dưới cuối cùng cũng mở ra một lỗ hỏng lớn đang không ngừng lan rộng, mà lại tốc độ ngày càng nhanh tựa như chẳng mấy chốc liền có thể hoàn toàn che phủ màn sáng.

- Xoảng!
Quả thật như thế, trải qua gần một phút không ngừng công kích dưới, cuối cùng theo một tiếng thủy tinh vỡ nát, trước mắt màn sáng đỏ cuối cùng cũng bị tạc thủng hóa thành vô số quang điểm tựa như mưa kim tuyến lung linh rơi xuống.

- Tất cả nghiêm chỉnh, giữ vững vị trí cho ta, tất cả chỉ mới bắt đầu!
Chỉ huy đại đội mặc dù đắc ý mĩm cười nhưng hắn cũng không cho là chuyến này liền dễ dàng như thế, mặc dù không tin vào chỉ có trong phim viễn tưỡng sự kiện siêu nhiên, nhưng hắn thân là chỉ huy vẫn phải duy trì tỉnh táo cùng thận trọng, ánh mắt hơi nheo lại nhìn trước mắt dày đặc màn sương đen.

- Chỉ huy muốn hay không cho người tiến lên thăm dò?
Một cái đội trưởng đứng kế bên nhịn không được lên tiếng hỏi, dù sao mọi chuyện diễn ra so với hắn suy nghĩ phải quá dễ dàng một chút, một đường xạ kích cái kia màn sáng thế mà không gặp bất cứ thứ gì phản kháng chống đối, hiển nhiên vị này đội trưởng cũng không tin đêm nay nhiệm vụ liền dễ dàng như thế.

- Ừm được rồi, tiểu đội 3 tiến lên thăm dò đi, có gì tình huống khác thường lập tức báo cáo.


Chỉ huy ánh mắt nghiêm túc nhìn trước mắt sương đen, nhưng mặc cho hắn có cỡ nào kỹ lưỡng quan sát vẫn không thể tìm thấy được mảy mảy khác thường, nghĩ đến thay vì án binh bất động không làm gì chẳng trước cho một tiểu đội tiến lên thăm do cũng không tệ.

- Rõ!!
Bên tai bộ đàm truyền ra một cái đã được trải qua mã hóa thanh âm không thể phân biệt được nam hay nữ, tiếp đó tại chỉ huy ánh mắt có chút nghiêm trọng, ở hàng trước nhất mười người vũ trang đầy đủ liền tách khỏi hàng ngủ tiến vào sương mù.

Hi vọng mọi chuyện đều thuận buồm xuôi gió.

Theo tiểu đội 3 tiến vào sương đen thời gian đã trôi qua một phút, chỉ huy một tay nhấn lấy bên tai bộ đàm, âm thành nghiêm chỉnh hỏi.

- Sao rồi, các ngươi thấy được gì mau báo cáo.

Chỉ là theo vài giây trôi qua, ngoại trừ tiếng rè nhiễu sóng ra liền không có bất cứ âm thanh nào khác.

Hiển nhiên tình huống hiện tại khiến chỉ huy không khỏi hơi nhíu mày lo lắng, chỉ là còn không để hắn quyết định bước tiếp theo làm thế nào thì đột nhiên trên tai bộ đàm truyền đến tiểu đội trưởng đội ba đã qua mã hóa thanh âm.

- Chỉ huy, trong này tình trạng đều rất tốt, màn sương đen mặc dù bên ngoài nhìn có chút dày nhưng nội bộ thật rất thoáng đãng dễ nhìn, có thể an tâm phái toàn bộ đại đội tiến vào.

- A là thứ gì này!
- Rẹt rẹt!!
Theo thanh âm đội trưởng tiểu đội ba vang lên hai giây còn chưa nói dứt câu thì đột nhiên bị cắt ngang liền chỉ còn lại tiếng nhiễu sóng chói tai vang vọng, liên tục thử lần nữa kết nối nhưng đều thất bại, chỉ huy trầm mặc ánh mắt không rõ ý vị nhìn trước mắt sương đen.

- Chỉ huy làm sao giờ đây?

Một bên là chỉ huy thân tín đại đội trưởng nghe xong bộ đàm nội dung cũng không khỏi nghiêng đầu liếc nhìn chỉ huy sắc mặt, hiển nhiên ngay chính hắn cũng nhận ra điều bất thường.

- Tất cả chuẩn bị.

Theo chỉ huy lạnh lùng quát lớn một câu, tất cả sở hữu binh sĩ ở đây đều đồng loạt nghiêm chỉnh hướng về sương đen nhắm kỹ sẵn sàng đợi lênh.

- Không không đừng bắn đừng bắn, bọn ta còn ở đây a!!
Đột nhiên lúc này từ trong sương đen truyền đến một tiếng các binh sĩ tiểu đội 3 vang lên, nhưng chỉ huy một điểm cũng không thèm để tâm, ánh mắt lạnh lẽo đến cực điểm ra lệnh.

- Cho ta khai hỏa!!
- Phanh phanh phanh!!
- Ầm ầm ầm!!
Theo mệnh lệnh vừa ra, lập tức vô số hỏa tinh tựa như bão tuyết không ngừng bao trùm ập tới mạnh mẽ đâm vào sương mù, phía trước đại đội hơn bốn chiếc xe thiết giáp cũng từng đợt từng đợt đều đặn oanh tạc sương mù khiến cho trước mắt sương đen cũng chợt bị đạn pháo xung kích cho cuồn cuộn không ngớt.

- Khặc khặc, không nghĩ tới ngươi còn có chút năng lực a, sâu kiến.

Đột nhiên bên tai bộ đàm vang tới một cái vặn vẹo chói tai thanh âm khiến chỉ huy sắc mặt chợt trầm xuống, đầy nghiêm trọng quát:
- Ngươi là ai?
- Có biết hiện tại ngươi đang phải đối mặt với lực lượng vũ trang Amarica quốc, hiện tại lập tức đầu hàng còn có thể nhận lấy khoan hồng từ pháp luật.

Chỉ là theo chỉ huy uy nghiêm quát lớn, phía sau bộ đàm một điểm cũng không sợ hãi ngược lại tràn đầy hài hước cợt nhã nói:
- Đầu hàng? Hắc hắc, thấp kém sâu bọ cũng dám như thế kiêu ngạo phách lối.


- Cũng được để ta cho ngươi biết được "Thần sứ" uy nghiêm là không thể nhục khặc khặc.

- Chỉ huy, ngươi đã từng trải qua tuyệt vọng chưa.

Đột nhiên tiếng của tiểu đội trưởng đội 3 vang lên khiến chỉ huy sắc mặt cũng chợt biến hoàn toàn không hiểu chuyện gì đang diễn ra.

"Tuyệt vọng"? Cái gì "Tuyệt vọng" cơ?
- QUÁI VẬT!! QUÁI VẬT!! MAU CÔNG KÍCH HẮN!!
Lập tức một tiếng hét thảm truyền đến thu hút ở đây mọi người sự chú ý, chỉ thấy phía trước một cái tiểu đội thế mà đồng loạt chỉa súng vào bên cạnh một cái tiểu đội hét lớn sau liền không đợi mọi người kịp ngăn cản liền đồng loạt nổ súng.

- Phanh phanh!!
- PHỐC PHỐC!!
Lập tức mười cái binh sĩ liền không hiểu thấu tại dưới họng súng đồng đội uất ức ngã xuống.

Nhìn trước mặt một màn khiến nơi này đại đội chỉ huy hai mắt muốn nứt đầy phẫn nộ hét lớn.

- KHỐN KIẾP!! Tiểu đội 2 ngươi đang làm gì?
Chỉ là hắn chất vấn cũng không chiếm được trả lời, bởi lập tức ở phía sau tiểu đội hai một cái tiểu đội chợt giương lên họng súng đầy kinh hãi hét lớn nổ súng.

- Chết, quái vật, đám các ngươi đều phải chết!!
- AAAAAAA!!
- Không không các ngươi đang làm gì!!
- Phanh phanh phanh!!
Vừa mới còn nghiêm chỉnh không khí nháy mắt lâm vào hỗn loạn vô cùng, tất cả đã từng là thân thiết đồng đội, chiến hữu giờ đây đều đồng loạt hướng súng về phía lẫn nhau xạ kích.


- Các ngươi! !!
Chỉ huy sắc mặt trắng bệch nhìn trước mắt cảnh tượng hoàn toàn không thể tin được, mà lúc này đây đột nhiên cái kia khàn khàn chói tai thâm anh lại lần nữa vang lên khiến chỉ huy sắc mặt càng thêm nhợt nhạt.

- Hắc hắc, thế nào, màn trình diễn của ta không tệ chứ, đã cảm thấy tuyệt vọng hay chưa hắc hắc!!
- Ngươi! ngươi tuyệt đối sẽ phải trả giá cho hành động này, ngươi tuyệt đối sẽ không có kết cục tốt!!!
Chỉ huy hai mắt đỏ bừng tựa như đã có thể xuất ra máu tới, giọng nói tràn đầy nghẹn ngào mà hận uất cùng phẫn nộ.

Mà nghe ra trong chỉ huy lời nói nghèn ngào, thống khổ cảm xúc khiến bên kia bộ đàm giọng nói càng thêm vui vẻ cùng đắc ý.

- Hắc hắc, ta đã sớm trả giá a, trả giá cho thứ lực lượng này.

- Khặc khặc!!
- Thôi được rồi cũng không còn sớm nữa, để ta tặng ngươi món quá cuối.

Theo thanh âm vừa dứt, bộ đạm liền đột nhiên im bặc hoàn toàn, không lại phát ra mảy may cái khác âm thanh nữa chỉ để lại chỉ huy một bộ chết lặng tâm thái.

Món quà cuối?
- Cách!
Quen thuộc tiếng súng lục tháo chốt vang lên bên tai cùng bên phải huyệt thái dương truyền tới lạnh lẽo xúc giác khiến chỉ huy không khỏi cứng đờ, ánh mắt rung động liếc nhìn bên cạnh hắn đã từng là hắn cánh tay phải đắc lực thuộc hạ.

- Cả ngươi cũng vậy sao?
- !
- Không chỉ huy, ta vốn dĩ sớm đã là thế này rồi!
- Phanh!!.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK