• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiêu Nham hầu như cả đêm không ngủ, đến hơn năm giờ sáng mãi mới ngủ được, mắt vừa khép lại chưa được một giờ đã bị tiếng đập cửa dồn dập bên ngoài làm cho thức giấc

-Tiêu Nham, mau dậy đi con!

Nghe thấy tiếng mẹ gọi to, Tiêu Nham cố gắng mở ra đôi mắt sưng húp, uể oải đi nhanh ra mở cửa.

Khi cửa phòng mở ra, bên ngoài không chỉ có mẹ, còn có mấy người lạ mặt chưa từng gặp qua. Trên tay mỗi người đều cầm một đống đồ.

-Mẹ, mấy người đang làm cái quái gì vậy?

Mẹ Trình không để ý tới vẻ mặt nghi hoặc của Tiêu Nham, vung tay lên, những người đó liền nối đuôi nhau ùa vào…

-Oa… A…

Tiêu Nham hét lên như heo bị chọc tiết.

Có người lột quần áo cậu xuống, sau đó mặc vào bộ áo cưới, sau khi mặc xong áo cưới, một nhóm khác lại tiến lên, ở hai bên má Tiêu Nham múa loạn xạ, trang điểm cho cậu.

Đại khái khoảng hai tiếng sau, Tiêu Nham cũng đã được chuẩn bị xong xuôi.

Lúc này, mẹ Trình sau khi dẫn đám người lạ xông vào động tay động chân với cậu rổi không biết đi đâu mất tiêu, bây giờ lại xuất hiện trong phòng cậu.

-Tiêu Nham, con thật xinh đẹp nha! Y chang mẹ lúc gả cho ba con vậy, không ngờ con trai mẹ mặc áo cưới lại xinh đẹp đến vậy.

Mẹ Trình vừa lòng đánh giá Tiêu Nham. Tiêu Nham bị cố tình ép trang điểm, hệt như hóa thân của nữ thần Venus.

Tiêu Nham vốn trắng trẻo, lại mặc vào bộ áo cưới trắng toát như tuyết, giống như là tiên nữ trên trời giáng trần, thanh tao thoát tục, hơn nữa qua bàn tay của bậc thầy trang điểm nổi tiếng, Tiêu Nham được trang điểm vô cùng thanh nhã, giống như hổ mọc thêm cánh càng đặc biệt quyến rũ.

Bị bọn người đó làm cho choáng váng, vừa nhìn thấy mẹ Tiêu Nham liền muốn hỏi rõ.

-Mẹ, rốt cuộc mẹ đang làm cái gì vậy? Muốn dạy dỗ con cũng không cần phải “dạy” kiểu này đâu!

Tiêu Nham buồn bực nhìn mình một thân áo cưới, tuy muốn cậu kết hôn nhưng cũng không nhất thiết phải mặc “áo cưới” chứ!

-Mẹ đâu có muốn dạy dỗ gì con đâu, đợi chút nữa chú rể sẽ tới đón con.

Cái này mới chính là đòn chí mạng làm cho Tiêu Nham choáng váng…

Chú… Chú rể!?

-Mẹ, mẹ rốt cuộc đang làm trò quỷ gì vậy? Mẹ mau nói rõ ràng cho con.

Tiêu Nham cuối cùng giống như núi lửa phun trào hét lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK