"Sao cậu ấy lại như vậy đây là chỗ công cộng mà" lưu thi thi nói giống như đổ thêm dầu vào lửa vậy.
Phan Bội Kỳ không thể chịu được nữa ngay từ ngày đầu gặp Liệt cô đã thích anh rồi. Nên cô không thể để con hồ ly đó cướp anh.
Cô đứng lên ra chỗ Liệt kéo tay Trường Ninh xuống. Cả bàn vì không kịp đề phòng nên Trường Ninh bị té xuống đất làm Liệt giật mình.
"Cô làm gì vậy hả?" Anh cúi xuống kéo Trường Ninh lên ghế phủi cho cô. Động tác này chọc giận Phan Bội Kỳ hơn.
"Sao cậu lại như vậy chứ tất cả cũng là tại mày cái đồ tiện nhân cướp mất Liệt của tao. Còn các người nữa tôi là bạn của mấy người mà" cô ta gào lên.
"Bội kỳ có gì từ từ nói cậu sao vậy" ánh nguyệt.
"Cậu là người dịu dàng mà sao bây giờ y như mấy người đanh đá vậy" huyên huyên
"Tôi là bạn mấy người mà chỉ vì cô ta mới vào nên các người xem thường tôi chứ gì"
"Bội Kỳ xin lỗi cậu ấy đi người sai là cậu mà" Thảo Nhi
"Vivian mình thay mặt Bội Kỳ xin lỗi cậu mong cậu đừng giận" lưu thi thi cúi xuống xin lỗi.
"Thi thi cậu xin lỗi cô ta làm gì mình có làm sai đâu" đến mức này cô ta còn không chịu xin lỗi
7 người nhà họ Cố đang muốn tiến lên cho cô ta bài học nhưng nể tình cô ta là bạn học cho nên mới nhịn cô ta như vậy.
"Mình biết cậu không sai nhưng mà...." cô ta lại khóc nữa. Cô ta nói như vậy cứ như người sai là cô không bằng. Trường Ninh là người nhỏ nhen người ta không làm sai mà lại bắt người ta xin lỗi mình
"Thi thi cậu hiền quá nên mới bị cô ta ăn hiếp"
"Vậy theo như cô nói thì tôi sai. Nhưng cô có thể nói tôi sai ở đâu không?" Cô kéo Liệt ra đứng lên hỏi Phan Bội Kỳ.
"Cậu đừng ăn hiếp Bội kỳ mà. Cô ấy không có lỗi" nói xong cô ta kéo Phan Bội kỳ đi.
"Cậu chưa nói gì mà đi đâu vậy" Thảo Nhi hỏi.
"Ai có thể nói cho tôi chuyện gì đang xảy ra không?" Ánh nguyệt hỏi.
"Bọn này cũng muốn biết nè" huyên huyên
"Cô ta về sau không còn là bạn bọn này nữa dám làm tổn thương bảo bối. Chỉ lần này thôi, lần sau là cả nhà cô ta sẽ chết" Phi rất đau lòng anh không ngờ ở dưới mắt mình mà em gái anh lại bị thương.
Hạo bế cô lên về nhà hôm nay không cần học nữa. 6 người kia thấy vậy cũng đi theo.
"Phi đừng giận mà. Hãy tha thứ cho bội kỳ lần này" minh nguyệt
"Chỉ lần này thôi nếu không cô ta đừng trách bọn này độc ác" mih trả lời.
"Sao bội kỳ lại vậy chứ?" Hương hương.
"Tui cũng không muốn làm bạn với cô ta nữa đâu" huyên huyên nói xong cũng đi về với anh trai mình.
????????????????????????????????????????????????????
"Thi thi sao cậu lại kéo mình chứ. Mình phải cho con nhỏ đó biết tay"
"Kỳ kỳ cậu không thấy sao khồn ai bênh vưch cậu hết. Nếu cậu đánh cô ta thì họ sẽ không tha cho cậu đâu"
"Cậu nói cũng đúng nhưng mình tức lắm"
"Cậu đừng buồn mình sẽ luôn ở bên cậu"
"Mình chỉ còn cậu thôi."hai người đứng ôm nhau khóc.