Lâm Uyển bị giằng co đến nửa đêm, bắt chước đủ các tư thế, vốn tưởng chỉ là luyện tập một chút trước khi thực chiến, thế nhưng người này giống như càng chơi càng vui, khiến cho Lâm Uyển không thể không nghĩ, người này sẽ không phải là bị nghiện trêu đùa cô đấy chứ?
Sau cùng cô cũng chả còn hơi sức đâu mà di chuyển, chỉ nằm im như một con rối bị giật dây, mặc kệ cho hắn thao túng.
cô rốt cục cũng hiểu được cái gì gọi là đồ chơi, như cô bây giờ đây, một trăm phần trăm đã trở thành đồ chơi của Tằng Tuấn.Cứ nghĩ tới việc ngày mai phải đối mặt với người này là Lâm Uyển lại cảm thấy không chịu được.
Tuy nhiên không như dự đoán, hôm sau cô vẫn rất bình tĩnh.Sáng dậy sớm, ăn cơm, dắt chó đi dạo, sau đó tắm rửa, chuẩn bị lên giường.
Tằng Tuấn thì lại giống như đang diễn kịch câm, hắn nói rất ít, phần lớn thời gian đều rất trầm mặc, hơn nữa cũng không thường đi lại, không biết có phải là vì đi đứng không tiện mà trở thành một người trầm cảm hay không.
Nhưng lúc ở trên giường thì hắn lại hoàn toàn biến thành một người khác.
Tựa hồ như ở trên giường không cần dùng nhiều đến đôi chân, khiến cho hắn trở nên rất có sức sống, không từ bất cứ thủ đoạn nào để sử dụng những phương thức rất biến thái.
Cũng may là Lâm Uyển đã cảm thấy khá quen với việc này, khi đối mặt với những hành động đa dạng của hắn, cô thật ra lại cảm thấy rất bình tĩnh.Đại khái chắc là nghĩ cho lần đầu tiên của cô, nên hắn vẫn luôn duy trì cách thức phổ biến nhất.
Loại tư thế kinh điển nam trên nữ dưới này có thể làm thỏa mãn nhu cầu giả chết của Lâm Uyển.Hơn nữa thông qua buổi huấn luyện tối hôm qua, hai người sớm đã quen thuộc với những động tác cơ bản, công tác chuẩn bị cũng rất tốt.
Lâm Uyển biết lần đầu tiên sẽ rất đau, cho nên cô thật sự muốn làm cho nhanh để kết thúc.
Hai người tiến vào trạng thái tốt nhất, một người nhắm mắt chờ, một người vận sức tiến công.Chính là Lâm Uyển đã nhắm mắt một lúc lâu, nhưng vẫn không thấy cảm giác đau đớn như đã dự đoán kia.
cô chờ đợi, nhưng hắn lại lùi ra, xem xét một chút......
Ngày hôm qua có băng vệ sinh làm lá chắn, hôm nay lại không có, ngón tay của hắn đang thử chui vào thăm dò.Lâm Uyển toàn thân trở nên căng thẳng, theo phản xạ khép chặt hai chân lại......
Động tác tay của hắn có chút cẩu thả, giống như chưa nắm được mấu chốt.
hắn tách hai chân của cô ra, nâng đầu gối lên, từ trên cao nhìn xuống.Tiếp theo cũng không có hành động gì, dường như đang cảm thấy có chút mới lạ.
Lâm Uyển có mấy lần bị hắn làm đau, nhưng trong lúc đó, một cảm giác xa lạ bỗng lan tràn ra khắp cơ thể.Đó chính là phản ứng sinh lý tự nhiên, Lâm Uyển có phần không chịu nổi loại cường bạo này, không thể không mở to mắt ra mà nhìn hắn.
Song khi chống lại ánh mắt của hắn, tim của cô lại đập rất nhanh, cô không muốn nhìn nữa, mặc kệ hắn đang nhìn cô chăm chú như thế nào, cô cũng không thèm quan tâm!!
cô nhắm chặt mắt lại, cố gắng không để ý tới Tằng Tuấn, xét một cách công bằng thì tên Tằng Tuấn kia có một khuôn mặt cực kỳ tuấn tú và nam tính, rất dễ khiến cho người ta phạm tội.Bởi vì phàm là những người đẹp trai tài giỏi như hắn thì cũng đâu cần phải tốn công đi cường bạo ai, những người đàn ông có khuôn mặt như vậy chẳng lẽ còn sợ không có người phụ nữ nào theo ư?
Lâm Uyển tận lực đem khuôn mặt và ánh mắt của Tằng Tuấn biến mất khỏi suy nghĩ của mình, phải nhớ rằng dù cho hắn có mê người cỡ nào thì cuối cùng cũng vẫn là kẻ xấu đã cưỡng ép mình!
Cảm giác da thịt dán vào nhau, cộng thêm tiếng hít thở của hắn, làm gợi lên rất nhiều cảm giác hỗn độn, cơ thể của Lâm Uyển cũng đang từ từ cảm nhận được.rõ ràng trong bữa cơm tối cô đã uống canh, nhưng lúc này lại cảm thấy miệng rất khát, rất muốn ôm chặt thứ gì đó vào ngực, nhưng toàn thân lại trống rỗng......
cô biết cơ thể của mình đã sinh ra chút phản ứng, hơn nữa lại càng ngày càng mãnh liệt......
Rốt cục hắn cũng không nhẫn nại được nữa, trong nháy mắt liền đi vào, Lâm Uyển cảm thấy cơ thể của mình như vừa bị xé rách.
Tuy rằng hắn đã vì cô mà giúp đỡ rất nhiều chuyện, nhưng những đau khổ hắn mang đến thì cũng không hề ít, Lâm Uyển đau đến mức uốn cong người lên, cô cắn chặt răng, cố gắng khống chế không cho bản thân phát ra một thanh âm nào.
cô thật sự không thích nghe cái tiếng kêu rên rỉ như làm nũng đó, nhưng cho đến cuối cùng, cô vẫn không nhịn được mà khẽ kêu lên......
Nước không ngừng tuôn ra, thân thể đã hoàn toàn bị trói buộc, bao vây bởi phản ứng sinh lý.cô bất lực không ngừng đong đưa theo động tác của hắn.
Lâm Uyển cũng không biết phải mất bao lâu mới vượt qua được lần đầu tiên khó khăn này, chỉ biết cuối cùng cô cảm thấy chỗ đó của mình trở nên tê dại, kéo theo một cảm giác xa lạ lan tỏa khắp tứ chi, thật sự không có cách nào để hình dung......
Sau khi kết thúc, cô hoàn toàn mất hết sức lực, cả người giống như vừa bị máy kéo nghiền qua, mệt mỏi há miệng thở dốc.hắn lại nhân cơ hội đưa lưỡi vào, cướp đoạt hết không khí của cô, sau một nụ hôn sâu và triền miên, Lâm Uyển cảm thấy như sắp hôn mê rồi.
Tay của hắn lại một lần nữa đặt lên mông cô, dùng sức nâng lên.
cô cứ nghĩ là hắn đang muốn làm lần hai, nhưng thật may là hắn chỉ ma sát bên ngoài, tuy vậy nhưng cũng làm cho cô có chút không kìm chế được bản thân....
Sau khi cọ sát một lúc, cô lại đạt cao trào một lần nữa.Sau đó, hắn chỉ nằm yên vuốt ve cô một lúc rồi lại làm động tác muốn bế cô đi tắm.
Lúc này tuy Lâm Uyển đang xụi lơ giống một con cá chết nhưng phản xạ lại rất nhanh nhạy, cô vội vàng ngồi dậy rồi quấn chăn xung quanh người, vừa giãy khỏi tay hắn vừa nói:“Để tôi tự tắm.”.Mặc kệ hắn có đồng ý hay không, cô liền kéo theo cả chăn vọt vào phòng tắm, còn cẩn thận khóa cửa lại.
Bị người ta đè ra làm coi như xong, bây giờ còn muốn cô trơ mắt nhìn hắn tắm rửa cho mình, không phải là muốn bức chết cô sao!!!!
cô hồi hộp đứng trong phòng tắm chờ một lúc, thấy hắn không tới, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Lần đầu tiên đau hơn rất nhiều so với tưởng tượng, cô cũng không có kinh nghiệm, chỉ biết là mình đã bị chảy máu, hơi động đậy một chút là đã cảm thấy đau.
không chần chừ thêm nữa, cô đứng dưới vòi hoa sen bắt đầu tắm rửa.
Tia nước ấm áp dội xuống cơ thể khiến cô hơi run rẩy, vòi hoa sen này thật sự chảy mạnh giống như một thác nước, bọt nước văng tung tóe khắp nơi, cô cố ý mở nước thật lớn, muốn dội sạch hết những suy nghĩ trong đầu lúc này.
Lúc cô sạch sẽ đi ra ngoài thì Tằng Tuấn cũng đã tắm rửa xong, đang ngồi trên giường chờ cô.
Thấy hắn nằm nửa người trên giường, cô có chút do dự, dù sao thì chuyện quan trọng nhất cũng đã làm xong, cô cũng không cần phải ở đây nữa có đúng không?
cô bình tĩnh hỏi hắn:“Tôi có thể đi chưa?”
Kết quả Tằng Tuấn cũng không nói gì, chỉ ngoắc tay ý bảo cô đi tới.
Lâm Uyển nhìn nhìn, thật sự rất muốn cầm thứ gì đó để phang vào đầu hắn…
cô không có gì để mà đau khổ, nhưng vẫn cảm thấy không cam lòng, lúc cô nhìn thấy dòng máu đỏ chảy ra từ giữa hai chân mình, đã không kìm chế được mà rơi nước mắt.
Xã hội ngày nay rất phát triển, cô cũng không nên suy nghĩ quá nhiều về vấn đề trinh tiết như vậy, nhưng trước đây cô vẫn luôn cố gắng giữ mình trong sạch, năm đó Vương Kiến đã khuyến khích cô thử, nhưng cô không đồng ý.
Mấy năm nay cô thủ thân như ngọc, dù cho có không tìm được bạch mã hoàng tử, thì cô cũng muốn giữ lại cái quý giá nhất cho đêm tân hôn của mình.
Nhưng hiện tại...... tất cả đã hết rồi......
cô không thể không bước tới rồi ngoan ngoãn nằm xuống, nhưng mà hiện tại cô thật sự không muốn nhìn thấy mặt hắn, kể cả là tiếng hít thở của hắn thì cô cũng không muốn nghe.cô cố gắng nhắm mắt lại, cố tình quay lưng về phía hắn.
Tuy nhiên không được bao lâu, Tằng Tuấn rất nhanh từ phía sau ôm chặt lấy cô.
Đó hoàn toàn giống như một cái ôm để đi ngủ, hơn nữa dường như hắn còn muốn chúc ngủ ngon, nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên gáy cô.