Tần Cương đã nhanh tay nhanh chân lao tới, bịt miệng Ninh Tâm Ý rồi kéo cô ta đi.
Tôi suy nghĩ lại rồi đẩy cửa bước xuống xe.
Thén kìu cả nhà đã đọc truyện từ nhà dịch Cẩm Mộ Mạt Đào, bấm theo dõi mình để nhận được tbao triện mới nhe:333 (tui có phây búc á:> trùng avt, gõ đúng Cẩm Mộ Mạt Đào là ra nhe)
Tôi đã l ừa d ối anh ấy nhiều lần, lần này tôi thực sự không muốn lừa anh ấy nữa.
"Lục Thần, tôi thực sự không mang thai con của anh."
Lục Thần không nói gì, chỉ ngồi vào trong xe, lạnh lùng nói:
"Thắt dây an toàn vào."
Tôi biết anh ấy không tin điều đó nữa.
Tôi nuốt cay nuốt đắng.
Đây đích thị là quả báo của tôi.
Là quả báo cho thói nghiện nói dối của tôi.
29.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/tau-thoat/phan-2829.html.]
Chiếc xe quay trở lại nhà anh.
Khi đó kết hôn với Lục Thần, mối quan hệ của anh với người trong nhà chính là bất hòa không hợp.
Anh ấy là người đàn ông tin vào sự thật.
Sau khi rời khỏi nhà, từ lúc tốt nghiệp đến khi đi làm, tôi không hề tiêu tốn một đồng nào của gia đình.
Nhà mới, nhẫn cưới, mọi chi phí cho mái nhà nhỏ của chúng tôi sắm được đều dựa vào sự chăm chỉ của anh ấy.
Lúc đó chúng tôi không có nhiều tiền, căn nhà mới sống chung cũng rất nhỏ.
Nhưng không gian bên trong rất ấm cúng.
Không giống ở đây.
Một căn biệt thự rộng lớn vài trăm mét vuông.
Chỉ nói vài từ thôi cũng đã vang vọng.
Trong thời gian ly hôn, gia đình anh yêu cầu luật sự gửi tiền và nhà cho tôi.
Tôi muốn ngôi nhà nhỏ của chúng tôi.
Ở đó còn rất nhiều kỷ niệm, của tôi và anh ấy.