Pantheon cắt cử nữ pháp sư Soraka chỉ huy trung đoàn pháp sư gồm một ngàn hai trăm người đi theo trợ giúp em gái. Pháp sư Amumu - Egyptian quá hùng mạnh với những ma thuật nguyền rủa. Chỉ có vị nữ pháp sư tài ba của Choson này mới có thể kiềm chế lữ đoàn thiện chiến của hắn lại được.
Phía bên này mặt trận, quân đội của hai nước Phoenician và Sumerian đã tổ chức các cuộc phản kích mạnh mẽ nhằm vào đại quân xâm lược Egyptian đang chiếm đóng vùng thung lũng Sahara. Với sự xuất hiện của các sư đoàn voi chiến hùng mạnh Phoenician, đại quân của tướng Gnar liên tục bại lui. Cuối cùng hắn đành phải buông bỏ khu vực quan trọng này, rút chạy về cứ điểm vùng biên giới Kheta cố thủ.
Quân Sumerian chiếm lại được vùng biên giới lãnh thổ. Mũi kiếm trực chỉ về hướng Kheta. Quốc vương Menes - Egyptian lo lắng không yên liền kêu gọi đồng minh là đế chế Babyliona xuất đại quân trợ chiến. Đáp lại lời thỉnh cầu, quốc vương Semiramis liền điều thêm mười vạn đại quân đến tiếp viện cho quân đội của đại tướng quân Chiến Tướng đang đóng tại vùng bình nguyên Adab.
Có thêm nguồn binh lực bổ sung. Chiến tướng liền chia quân làm hai đường ồ ạt tiến đánh địa phận vùng Eridu. Quốc vương Hehe phải rút quân về phòng thủ thành bang Kish. Thế trận xoay chuyển liên tục, chia làm hai trận doanh. Phoenician đối đầu cùng Egyptian và Sumerian đọ sức cùng Babyliona. Chiến sự căng thẳng diễn ra trên các mặt trận.
Đúng vào lúc này tin tức thành bang Uruk thất thủ lại truyền về. Tướng Nasus - Egyptian sau khi dẹp yên quân phản loạn Assyrian liền bất ngờ huy động mười sáu vạn quân tiến đánh về phía vùng vịnh Ba Tư. Tướng quân Ronal Tễu đã điều đi một số binh lực về phía chiến trường Sahara. Lực lượng còn lại quá mỏng không chống đỡ nổi sự tấn công mạnh mẽ của quân xâm lược. Bảy vạn quân phòng thủ thành bang Uruk nhanh chóng tan vỡ. Họ phải rút chạy về địa phận vùng đồi núi Marad, lập trận doanh cố thủ. Đồng thời gửi tin cấp báo cho quốc vương. Đại quân của Nasus liền ồ ạt tiến sâu vào trong cảnh nội Sumerian. Chúng đốt phá cướp bóc khắp nơi. Sumerian chìm trong khói lửa.
Tướng quân No1 mang theo năm ngàn quân mã bản bộ chầm chậm tiến về vùng bình nguyên Erudi. Khu vực rộng lớn này hầu hết đã bị những đội quân nhỏ của Babyliona chiếm đóng. Chúng tổ chức thành những cứ điểm phòng thủ kiên cố. Đại tướng quân Vanlove Cháo Gà và Chim Sẻ Đi Nắng hiện mang theo chủ lực tiến về phía thành bang Adab. Nhiệm vụ của No1 là phải thu phục lại các vùng đất màu mỡ này. Đồng thời xóa bỏ nỗi lo bị quấy nhiễu của bách tính Sumerian.
Mặc dù đa số dân chúng đã chạy nạn về phía trong cảnh nội. Nhưng một số người bản địa vẫn không có rời đi. Họ lưu luyến mảnh đất cha ông nên cố bám trụ lại. Khi quân xâm lược tiến đến họ không có sự lựa chọn, đành chạy nạn vào các vùng rừng rậm hoang vu trốn tránh. Mà No1 thì lại rất thông thuộc địa hình vùng này. Chính vì vậy tướng Vanlove trao cho hắn chức tướng quân thống lãnh, cùng phó tướng Anh Huy đi thực hiện nhiệm vụ khó khăn lần này.
Nhận được tin tức quân đội tướng No1 đang tiến đến. Nhãn Tử liền điểm năm ngàn quân thiện chiến tiến ra nghênh địch. Trận chiến tại Girsu khi trước hắn bị song thương tướng Vanlove đả bại một cách nhục nhã. Chiến Tướng vô cùng tức giận giáng hắn liền hai cấp và phạt một năm bổng lộc. Có thể nói hắn hận Vanlove Cháo Gà đến tận xương tủy. Nhưng trong lòng hắn cũng vô cùng sợ hãi đối với tài dụng binh của đối thủ. Trước giờ trong quân hắn luôn được tôn xưng chỉ đứng sau Chiến Tướng. Vậy mà bị đối thủ dùng binh lực ít hơn rất nhiều đánh cho tan tác. Đúng là mất hết mặt mũi.
Nhưng hắn thua là thua bởi danh tướng Vanlove. Đại tướng tài ba nhất của Sumerian. Điều đó không có nghĩa là những kẻ khác có thể đánh bại hắn. Nhất là khi kẻ đến chỉ là một tên nhãi nhép mới về dưới trướng Vanlove không lâu. Hôm nay hắn quyết chứng minh cho tướng sĩ dưới trướng biết mình cũng là một tướng lĩnh tài ba. Đánh một trận thật hoành tráng để lấy lại danh tiếng đã mất. Đối thủ chỉ có năm ngàn quân nên Nhãn Tử cũng chỉ mang năm ngàn quân ra đối địch. Còn lại tám ngàn quân hắn để lại phòng thủ doanh trại. Nhãn Tử quả thật cũng là kẻ có đảm lượng hơn người.
Nghệ Sĩ No1 rút ra đôi Thiết Bút Phán Quan giắt bên hông ngựa. Thiên Mã Đại Uyển bồn chồn gõ hai móng trước xuống nền đất lộp cộp. Phía xa năm ngàn kỵ binh của Nhãn Tử nhanh chóng tiến đến. Đội hình tiến lui ngay ngắn trật tự theo trận hình Ngư Lân. Chàng quay lại hạ lệnh quân sĩ bày Hổ Thao trận. Đối phương bản lĩnh cũng không phải tầm thường. Trận Ngư Lân chia quân làm ba mũi gồm có Ba Xà, Ngư Lân, Phương Viên. Đứng đầu đều là những viên chiến tướng dũng mãnh. Quân Nhãn Tử áp sát đến cách một tầm tên thì đội hình nghiêm trận dừng lại. Phía sau một tên mãnh tướng thúc ngựa tiến ra hét lớn.
- Ta là mãnh tướng Tiểu Hùng dưới trướng tướng quân Nhãn Tử. Tướng địch là kẻ nào mau ra nhận lấy cái chết.
- Một tên chuột nhắt mà cũng dám diễu võ dương oai! Anh Huy tướng Assyrian đến đây. Tướng địch để mạng lại!
Nói dứt lời phó tướng Anh Huy giục ngựa xách thương lao khỏi trận tiền. Tướng sĩ hai bên đồng thanh reo hò trợ oai. Trống trận nổi vang lên bốn phía. Tiểu Hùng cao lớn vạm vỡ cưỡi một con hắc mã to lớn. Vũ khí hắn sử dụng là cặp Song Chùy rất nặng. Mỗi chiêu đánh ra đều mang sức mạnh ngàn cân. Có khí thế khai sơn phá thạch.
Trái ngược với hắn, Anh Huy mày ngài mắt kiếm. Khuôn mặt trông trẻ trung thư sinh, nhìn có vẻ không mạnh mẽ lắm. Nhưng khi thật sự giao chiến rồi Tiểu Hùng mới âm thầm kêu khổ không ngớt. Nhìn từ ngoài vào hắn có vẻ chiếm thế thượng phong. Chiêu thức của hắn đơn giản, bá đạo nhưng lại tiêu tốn rất nhiều thể lực. Trong khi thương pháp Anh Huy sử dụng biến hóa khôn lường. Chiêu chiêu đều vô cùng tinh diệu, tránh nặng tìm nhẹ. Mỗi khi lực tay của Tiểu Hùng vừa cạn, lập tức lại bị phản đòn một chiêu hiểm hóc. Đã mấy lần Tiểu Hùng suýt thì bị đánh bay vũ khí.
Nhãn Tử võ công xuất chúng nhìn ra thuộc hạ yếu thế, liền đưa mắt ra đằng sau ra hiệu. Một tên bộ tướng liền thúc ngựa xách đao lao ra trợ chiến.
- Tướng địch chớ càn rỡ Mãnh tướng Mỹ Tịch tới đây!
- Lại thêm một tên chuột nhắt! Các ngươi lên hết một lượt đi, tránh cho ta đánh không đã tay.
Anh Huy mắt hổ trợn tròn múa tít trường thương giao chiến cùng hai tướng. Tiểu Hùng cùng Mỹ Tịch trổ hết bản lãnh vây đánh chàng như đèn cù quay. Ba tướng quần đấu vô cùng dữ dội. Thương tới, đao đi, trùy bổ, hoa lửa văng tung tóe làm bụi mù cả một vùng chiến địa. Anh Huy đánh cùng hai tướng mà càng đánh càng hăng. Trường thương lên xuống như giao long xuất hải. Chỉ một chút sơ sẩy, Tiểu Hùng liền bị chàng đâm trúng một thương vào đùi trái rớt ngay xuống ngựa.