Cố Nam Sơn chống hai tay bên hông cô rồi cúi đầu ngậm lấy bờ môi hơi hé mở vì hoảng sợ ấy, chào hỏi thân mật rồi dần cạy mở để khám phá bên trong, đầu lưỡi nhỏ của cô quấn quýt cùng anh, lưỡi của người đàn ông hút trọn lấy nước bọt đầy ngọt ngào trong miệng cô.
Hai người đều ngầm làm một hành động tự nhiên nhất và đã khao khát từ lâu, cô gái nhỏ vòng tay qua cổ anh, môi lưỡi quyện vào nhau, tiếng nước bọt càng thêm rõ ràng hơn trong đêm tối.
Thật là xấu hổ, cô và anh đang ở nhà họ Cố, nếu như ông nội phát hiện ra thì làm sao bây giờ...
Với chút lý trí còn sót lại trong đầu, Thanh Ca cố gắng đẩy anh ra nhưng người nào đó giống như một ngọn núi vững chãi vẫn kề sát gần cô, dù cô làm gì cũng không thể lay động được.
Cố Nam Sơn nhíu mày, bàn tay khô ráo ấm áp của anh nắm lấy cổ tay nhỏ bé của cô, sốt ruột với lấy dây buộc tóc cô đặt bên cạnh, hai cổ tay không có tội tình gì bị buộc lại, đẩy lên trên, cứ thế nó đã bị cố định lại.
Thanh Ca phát cáu vì động tác của Cố Nam Sơn, dựa vào đâu mà anh trói cô lại như này.
Qúa đáng ghét!
Cô vặn vẹo người, giọng nói tức giận, khuôn mặt đỏ bừng, không biết là đỏ vì anh hay là đỏ vì tức giận. Không những thế, cô còn cố dùng chân đá anh, "Cố Nam Sơn, chú buông em ra! Em không thích như vậy!"
Cô thực sự không thích bị đối xử như thế này, vì cô luôn cảm thấy như bị ngược đãi, lăng trì, dù sao, nói tóm lại là cảm giác tồi tệ.
Nhưng đối phương vẫn mắt điếc tai ngơ, anh vùi đầu vào cổ cô, chậm rãi ngửi hương thơm của cô, lúc sau, cánh môi mỏng như con bướm đậu vào cổ cô, điên cuồng mút lấy, đến khi nhìn thấy dấu vết đỏ mê người mới dừng lại.
"Chú nhỏ... Cầu xin chú... Em thực sự không thích như vậy mà."
Tiếng gọi chú nhỏ này, đã lâu rồi anh mới nghe cô gọi anh như vậy. Thanh âm khẽ khàng, âm cuối còn mang theo run rẩy rót vào tai người đàn ông, anh chỉ cảm thấy toàn thân tê dại.
Mẹ kiếp, Cố Nam Sơn cảm thấy mình quá biến thái! Không thể vội vàng như vậy được, phải lên kế hoạch từ từ!
Sau khi đã điều chỉnh được suy nghĩ của bản thân, anh vươn tay cởi bỏ dây buộc cho cô, người con gái đẩy anh ra, nhìn vệt đỏ in trên cổ tay.
Trong một khoảnh khắc, Thanh Ca đột nhiên cảm thấy dường như cô chưa bao giờ thực sự hiểu người đàn ông này, mới vừa rồi khát vọng trong mắt anh giống như biển lửa có thể thiêu rụi cô bất cứ lúc nào.
Cô kéo chăn từ bên cạnh đắp lên người, quay sang một bên, không để ý đến anh, chiếc gối mềm đã ướt đẫm nước mắt của cô, còn cô không biết tại sao mình lại khóc. Vì thất vọng? Cũng không thể nói như vậy, không phải chính cô cũng cuồng mê thân thể của anh sao? Kỳ thật, hai bọn họ giống nhau, đều mê luyến thân thể của đối phương đến mức gần như biến thái , chẳng qua là dục vọng điên cuồng này đã được che đậy bằng một tấm màn mà thôi.
Đôi mắt anh nhìn cô trốn vào trong chăn như một chú đà điểu, như thể... anh đã làm cô sợ.
Một lúc sau, căn phòng im ắng đến đáng sợ, thỉnh thoảng có làn gió nhẹ thổi qua, yên tĩnh đến mức cô còn cho rằng anh đã nhẹ nhàng rời đi rồi.
Chỉ là đột nhiên, tấm lưng mịn màng của cô bị người phía sau mút vào, đôi môi hơi lạnh áp lên hõm venus của cô rồi men lên phần eo của cô. Đầu lưỡi ẩm ướt của người đàn ông cẩn thận liếm eo cô, hết vòng này cho đến vòng khác.
Hõm venus
Bonus thông tin (Hõm đàn ông là Apollo). Hõm này có mối liên hệ với khả năng tình dục và ham muốn của phụ nữ. Phụ nữ có hõm Venus được cho là có khả năng tình dục cũng như khả năng đạt cực khoái dễ dàng hơn người bình thường, (nói đơn giản là dễ lên đỉnh ó)
Nụ hôn của anh mang đến khoái cảm bùng nổ, các bộ phận trên cơ thể cô đều bị anh làm cho ngứa ngáy khó chịu, đặc biệt là âm hộ nhạy cảm đã rục rịch chuẩn bị ứa ra mật dịch.
Thanh Ca tự cắn tay mình và buộc chính bản thân không được phát ra tiếng động, cô không muốn đầu hàng như thế này, nhưng chính bộ dạng này chứng minh cô đã thua sạch sành sanh rồi.
Nụ hôn đặt trên tấm lưng mịn màng của cô vẫn không đủ thỏa mãn anh, đôi môi mang theo nụ hôn nóng bỏng của anh chuyển đến bờ mông đẫy đà của cô. Nơi này của cô là một điểm vô cùng nhạy cảm, dưới động tác của anh, người con gái ngẩng đầu lên, nhắm mắt lại, hơi thở rối loạn, nếu không phải cô đang cắn ngón tay kiềm chế lại thì chắc chắn cô sẽ buông ra những tiếng ngâm nga yêu kiều.
Anh cắn vào bờ mông mềm mại của cô rồi xoa bóp nó bằng một tay, môi lưỡi vẫn tiếp tục mân mê vết cắn vừa nãy, anh biết hành động vừa nãy đã khiến dọa cô sợ rồi. Vì thế, anh muốn dùng cách này thể hiện lời xin lỗi với cô, vừa nãy là anh bốc đồng, anh lỗ mãng, thiếu chừng mực.
"Ưm... a a..." Cuối cùng người con gái vẫn không kìm được thét lên.
Cố Nam Sơn không chỉ cắn mông cô, bàn tay như có ma thuật len xuống bên dưới, tìm thấy cửa động bí ẩn. Đầu ngón tay anh ấn mạnh vào hạt đậu của cô, cho đến khi cô thở hổn hển mới buông tay ra.