• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cethena suy tính tất cả nhưng lại bỏ qua sự chấp nhất của La Avie, từ lúc nhận được tin tức của Liễu Yên Nhiên thì La Avie vội vã đuổi theo nhưng bị cơn bão đột ngột xuất hiện làm trì hoãn, rốt cuộc cơn mưa cùng dừng lại, nhưng nước mưa theo đó đã cuốn trôi toàn bộ mùi của Liễu Yên Nhiên.
La Avie gian nan nhận dạng dấu vết dẫn đến chỗ Liễu Yên Nhiên, khi bà rốt cuộc tìm được người thì Liễu Yên Nhiên đang bị một cơn sốt tra tấn, La Avie hoảng sợ nhìn đứa nhỏ mà bà vô cùng yêu thương kia, toàn thân máu thịt bê bếch, La Avie vội vã tìm dược liệu cho Liễu Yên Nhiên, sau khi kiểm tra toàn bộ cơ thể cho nàng thì La Avie cũng khó nén kinh ngạc về sinh mệnh lực của Liễu Yên Nhiên, mấy vết thương này nếu rơi vào trên người của á thú khác thì đã mất mạng từ lâu.
Trong cơn mê mang, Liễu Yên Nhiên cảm nhận một sự ấm áp quen thuộc, nàng hoang mang mở hé mắt thì nhìn thấy gương mặt vô cùng quen thuộc của La Avie, Liễu Yên Nhiên bật khóc nức nở trước người mà nàng xem như ruột thịt này.
La Avie dịu dàng vuốt ve máu tóc dàu đen nhánh kia, nhỏ giọng trấn an con thú nhỏ đang bị hoảng sợ này.
"Nhiên, con phải rời khỏi nơi đây, đừng bao giờ quay lại, đi tìm một nơi có thể dung chứa con" La Avie căn dặn tỉ mỉ, bà không tin nàng là gian tế của rừng rậm Ô Lan Thát, nhưng nơi đây không thể dung chứa một dị loại như Liễu Yên Nhiên, bóng ma của những con hung thú kia quá lớn, nó khiến mọi người đâm ra sợ hãi với những thứ không xác định.
Liễu Yên Nhiên bật khóc lớn hơn, từ lúc tỉnh lại nàng hoang mang, sợ hãi, cô đơn, La Avie là người luôn quan tâm giúp đỡ nàng, hiện tại ngay cả bà cũng không thể che chở cho nàng nữa rồi, nàng phải đi đâu đây.
La Avie lấy ra chiếc vòng tay màu trắng ngà, bà thận trọng đeo lên tay của Liễu Yên Nhiên.
"Nhiên, trong này có một số ích tinh tệ, nó sẽ giúp con trong một thời gian không lo đói rét, trong đây còn có thông tin, tài liệu của thế giới này cũng như kiến thức cả đời của ta, Nhiên, ta chỉ có thể giúp con đến đây, hy vọng con có thể hạnh phúc" La Avie ôm chặt Liễu Yên Nhiên lần cuối, có lẽ đây thật sự là sự chia ly cuối cùng của hai người.

Liễu Yên Nhiên cảm nhận được tình cảm tha thiết đến từ La Avie, nàng lặng lẽ không nói chuyện, lặng lẽ cảm thụ phần tình cảm ấm áp mà nàng có thể không cảm nhận đến nữa.
La Avie cũng không ngờ họ có thể gặp nhau lần nữa nhưng là khi bà trút hơn thở cuối cùng, lần nữa gặp lại Liễu Yên Nhiên đã trở thành kẻ mà người người khiếp sợ, tất cả điều quy phục dưới chân nàng, La Avie lại càng không ngờ, ân tình hôm nay lại là thứ có thể bảo vệ thành Macca trước sự càn quét của Liễu Yên Nhiên.
La Avie không thể ở lại lâu hơn nếu không Lu Mos sẽ nghi ngờ, bà tin chắc tin tức Liễu Yên Nhiên còn sống không thể cho người khác biết.
"Thảo dược này có thể giúp con, Nhiên, nó có thể hạ sốt trong nữa tiếng, con phải ra khỏi đây, men theo con suối sẽ đi ra được khu rừng, đi tiếp thêm 1 ngày đường sẽ tới thành Oris, hãy ở đó nghĩ ngơi rồi suy tính, Yên Nhiên bảo trọng" La Avie nhìn tiểu á thú lần cuối, sau đó dứt khoác chạy ra ngoài.
Liễu Yên Nhiên ánh mắt không tha nhìn bóng dáng La Avie khuất sau những cây to trong khu rừng. Nàng nuốt hết số thảo dược mà La Avie để lại, nằm đợi thuốc phát huy tác dụng, qua hơn chừng hai mươi phút Liễu Yên Nhiên sờ trán mình đã không nóng bỏng như vừa rồi, cơ thể cũng có khí lực hơn.
Liễu Yên Nhiên uống thêm một ích nước suối của không gian, linh khí trong nước suối tẩm bổ thân thể bị hành hạ tàn tạ kia khiến nó dần dần hồi phục, miệng vết thương dày đặc trên thân thể nhanh chóng khép lại chỉ đề lại những vết sẹo uốn lượn kì lạ, làn da chỉ khôi phục lại màu sắc trắng bệch, khiến cho những vết sẹo càng hiện rõ ràng.
Lần mò theo hướng La Avie nói, quả nhiên tìm được một con suối, nước suối mát lạnh khiến Liễu Yên Nhiên vui mừng vội vã cởi bỏ một thân quần áo dính đầy máu kia, sau khi tắm rửa sạch sẽ thì nàng đem bộ quần áo dính bẩn kia đem vào nước suối chà sát một phen, tuy không thể hoàn toàn tẩy sạch ố bẩn trên quần áo nhưng cũng khiến nó có thể mặc được một chút.

Oris thành, một tòa thành thị nổi danh không kém Macca thành, chẳng qua là khác biệt về cách thức, nếu Macca thành nổi tiếng vì nơi đó do một á thú nhân chống đỡ hung thú thành công thì Oris thành được biết đến như một nơi ăn chơi xa hoa bậc nhất, nơi đó có đủ mọi thú vui tiểu khiển từ bần hàn đến cao sang.
Dân cư nơi đó hỗn tạp vô cùng, vì rất nhiều dân nhập cư từ các nơi điều đổ xô về để mua vui, nhưng chính vì thế, vấn đề an ninh nơi này cũng không cao, phải biết là nếu không phải cư dân của thành, muốn vào được một tòa thành trì thì phải trải qua kiểm tra của lính canh, nhưng Oris thành thì không tục lệ này.
Liễu Yên Nhiên đứng trước tòa thành xinh đẹp với nhiều ánh đèn rực rỡ muôn màu kia , đó là một tòa thành phi thường xinh đẹp. Người đi đường không chú ý đến một á thú nhân mặc quần áo rách nát là nàng, thực tế tại nơi đây không thiếu những người mặc y phục như nàng, họ chỉ xem như là một mẫu thời trang mới mà thôi.
Liễu Yên Nhiên sờ sờ cái bụng đã đói meo đến dính cả vào xương của mình, độc của tang thi được nước suối áp chế khiến nàng có thể sinh hoạt như một người dân bình thường. Liễu Yên Nhiên đi vào tiệm ăn thoạt nhìn khá đơn giản, chỉ có mấy cái bàn đá được đặt tại lề đường.
"Ơ....em gái nhỏ muốn ăn gì cứ gọi nhé" Chủ quán là một á thú mập mạp, thần hình béo đến cả người khi đi điều lắc lư qua lại.
"Ở đây....có món gì ạ" Liễu Yên Nhiên ngập ngừng hỏi, kí ức về sự tra tấn đến từ mấy á thú kia khiến nàng có chứng sợ hãi đối với á thú nhân.

"A yo....có Kê Du Đản chưng Mạc Nha, thịt Bạc Nhã Thú nướng với trái Ô Đằng là hai món độc của quán ta nha, thế nào có muốn niếm thử không" Bà chủ đon đả mời chào, tiểu á thú này sao lại bị thương thành như vậy, những vết sẹo kia nhất định sẽ khiến cho tiểu á thú này khó kiếm được một thú nhân ưng ý.
Liễu Yên Nhiên gật nhẹ đầu, điểm hai món ăn do chủ quán giới thiệu, sau khi thanh toán thì đi đến một tiệm y phục gần đó mua một bộ quần áo lành lặn cùng một tấm áo choàng đen.
Hiện tại, Liễu Yên Nhiên cũng không biết nên làm cái gì bây giờ, nàng vô thức đi dạo trên đường cái nhìn dòng người qua lại mà cảm thấy mê man, đột nhiên một xung lực đụng trúng người nàng làm Liễu Yên Nhiên phải lùi ra mấy bước. Nàng ngẩng đầu nhìn thứ đang ở trong lòng nàng, một con Tuần Hành Thú, bộ lông trắng như tuyết, mềm mại vô cùng khiến Liễu Yên Nhiên nhịn không được vuốt ve mấy cái.
"A.....BoLa ngươi lại không ngoan" Một tiếng kiêu nũng nịu vang lên, một á thú mặc một chiếc đầm voan trắng tiến về phía Liễu Yên Nhiên, đó là một á thú vô cùng xinh đẹp, mái tóc vàng rực như ánh mặt trời, cùng đôi mắt xanh lam dịu dàng.
"Ngươi có thể trả BoLa cho ta không" á thú nhân kia nhìn Liễu Yên Nhiên hơi sững sờ một chút rồi dịu dàng lên tiếng.
Liễu Yên Nhiên bị đường nhìn của á thú nhân làm cho hơi không được tự nhiên, nàng đưa cục lông xù cho á thú nhân rồi kéo kéo mũ trùm đầu của mình để tránh đường nhìn của á thú nhân.
"Marica, nếu tìm được BoLa rồi thì chúng ta cũng nên đi thôi" Một thú nhân cường tráng đi bên cạnh nhìn bộ dáng của Liễu Yên Nhiên thì hơi nhíu mày, á thú nhân này rốt cuộc vì sao lại mang bộ dáng xấu xí như vậy, nhìn bộ dáng khép nép lo sợ của Liễu Yên Nhiên thì thú nhân mày càng nhăn chặt, bộ dáng này nhìn sau cũng thấy là có tật giật mình, không lẽ chính á thú nhân này trộm đi BoLa của Marica sau đó không cẩn thận bị bọn họ bắt được nên giờ lo sợ.
Lại nhìn quần áo không tính là tốt trên người Liễu Yên Nhiên, hắn càng cảm thấy mình suy nghĩ đúng, Oris thành nổi danh về vấn đề an ninh, rất nhiều á thú không chịu học tập để trở thành đổ thạch sư đàng hoàng mà lại đến nơi đây để hành nghề phi pháp nhằm muốn không làm mà hưởng.

Marica tò mò chăm chú nhìn chằm chằm dung mạo khuất sau tấm áo choàng, còn không kiêng nể mà đưa tay vén lên, Liễu Yên Nhiên không kịp tránh bị Marica vén ra một khoảng trống bại lộ một phần da thịt.
"A....Darcy anh nhìn nè, mắt á thú này là màu đen hiếm gặp nhe" Sau khi nhìn thấy rõ màu mắt của Liễu Yên Nhiên thì thốt lên kinh ngạc.
Darcy cũng là thú nhân đi bên cạnh Marica cũng ngạc nhiên vì màu mắt của Liễu Yên Nhiên, nhưng vẻ bề ngoài tràn đầy vết sẹo kia hoàn toàn gây cho người đối diện hảo cảm không tốt.
"Được rồi, Marica đi thôi" Darcy nhẹ giọng nói, Marica luôn thiện lương lại thích nhất nhặt mấy động vật nhỏ về dưỡng, cùng giúp đỡ người nghèo, hắn lo lắng Marica nhìn thấy một thân vết sẹo của á thú kia mà hỏi tiếp, sau đó sẽ đồng cảm mà cưu mang á thú này.
"Ngươi tên gì, sao lại bị đánh đến như vậy" Hiển nhiên điều Darcy lo lắng cũng đã xảy ra, Marica nhanh chóng hỏi thăm thân thế của á thú kia.
Liễu Yên Nhiên nhìn nụ cười thân thiết kia giống y như nụ cười đầu tiên nàng thấy La Avie thì không phòng bị nói ra tên mình: "Liễu Yên Nhiên"
"A....ngươi là cô nhi đi, thật đáng thương" Marica được sự đáp lại của Liễu Yên Nhiên thì nhanh chóng lôi kéo làm quen, Liễu Yên Nhiên bị sự nhiệt tình của á thú nhân tóc vàng này làm cho mông mông lung lung, cuối cùng đáp ứng đi theo làm tì nữ cho cô gái kia.
Marica là con của một quý tộc cai trị thành Kirus, một tòa thành hẻo lánh nằm sát rìa biên giới của Đông Duy đại lục, á thú nhân bình thường sẽ không hay đi xa nhà như vậy nhưng năm nay là năm tuyển sinh của học viện đổ thạch sư nổi tiếng Mã Đề La, tất cả á thú nhân đến tuổi điều háo hức đi dự tuyển, Marica cũng konng ngoại lệ, đi cùng cô là Darcy, thủ hộ giả do a cha Marica định ra cho cô, một Huyền Giai Chiến Sĩ cấp 8, so với thủ đô cũng như những thành trì lớn thì cấp độ của Darcy xem như không đáng kể nhưg đối với một tòa thành xa xôi như Kirus thì lại là cao thủ đứng đầu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK