• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phùng Viêm thấy Hoàng Quang Tiêu thì nhíu mày, cô cũng không thích cái tên này, mặt của Phùng Viêm thể hiện ra rất chán ghét hắn.

Hoàng Quang Tiêu coi như không nhìn thấy.

Mạc Tuấn dù sao đã nợ Phùng Bất một ân tình, hiện tại tình thế của Phùng Viêm và Phùng Bất có vẻ bất lợi.

"Hóa ra là Hoàng thiếu, Hoàng thiếu tới chỗ này là vinh hạnh của Phùng gia, chúng ta rất hoan nghênh Hoàng thiếu, không như ai đó cứ thích đeo bám vào Phùng gia không từ thủ đoạn."Phùng Lâu nịnh nọt Hoàng Quang Tuấn và cố tình châm ngòi cho Hoàng Quang Tuấn xử lý tên Mạc Tuấn, mà không cần Phùng gia phải ra tay một mũi tên trúng hai đích.

Phùng Bát thì im lặng, còn Phùng Bất thì tức hổn hển vì cái lão già Phùng Lâu không biết xấu hổ.



"Ta sẽ không gả cho ngươi, nếu gả ta chẳng thà gả cho Mạc Tuấn cũng không muốn gả cho tên bại hoại như ngươi, gia tộc đồng ý việc đính hôn, nhưng ta không đồng ý."Phùng Viêm cũng kháng cự không muốn chuyện này thành sự thật, vì biết rõ tên này vô cùng có tiếng là trêu hoa gheo nguyệt.

"Viêm nhi con cũng không thể nói vậy được, đây là quyết định của gia tộc không gả cũng phải gả việc này không do con quyết định được đâu."Phùng Bát lên tiếng nói, bởi vì Phùng Bát là nội khí cảnh trong top hai của gia tộc quyền lực cũng gần cao nhất với tộc trưởng.

Phùng Bất thì cũng bất lực vụ này dù sao ông cũng vừa tấn thăng quyền nói chuyện còn không được cao bằng Phùng Bát cùng Phùng Lâu.

Mạc Tuấn thấy thế liền tiến tới ôm eo của Phùng Viêm nói:"Này, các ngươi không nghe rõ sao Phùng Viêm chỉ nói gả cho tôi cũng không nói gả cho cái tên Hoàng cẩu gì đó mà."

Hoàng Quang Tuấn nghe xong thì sát khí lóe lên rồi biến mất, không ngờ ả tiện nhân này dám vụng trộm trước khi gã chiếm được Phùng Viêm, ánh mắt của gã hiện tại rất âm trầm.

Phùng Lâu thấy thế liền chụp cho Phùng Bất cái mũ quát:"Hừ, Phùng Bất ngươi dạy ra được cô cháu gái lợi hại đấy, thế mà dám chống lại lệnh của gia tộc."

Phùng Bát và Hoàng Quang Tiêu thì im lặng theo dõi cứ như không liên quan đến mình.

"Hừ, chống lại gia tộc, các ngươi cũng dám nói ra, sao lại không đem cháu gái của ngươi đi gả cho Hoàng thiếu đi, lại bắt cháu của ta đi gả các người tính toán hay lắm." Phùng Bất cũng lên tiếng nói.



Phùng Hùng là tộc trưởng Phùng gia nghe gia tộc mình đang cãi vã trong này gã cảm thấy điều không lành bèn đi tới.

"Các ngươi có chuyện gì mà ồn ào vậy, hiện tại không phải lúc các người nhao nhao, đây là đại hội của các gia tộc thành phố Z, còn chê không đủ mất mặt sao, tốt nhất các người kiềm chế lại một chút, hừ."Gia chủ Phùng Hùng liền tới nói làm cả ba người đều im lặng.

Hoàng Quang Tiêu cũng không phải người của Phùng gia liền mỉm cười lên tiếng:"Cháu chỉ tới thăm Viêm nhi thôi, gia chủ cũng không cần phải tức giận như thế."

Phùng Hùng nhìn sâu sắc tên Hoàng Quang Tiêu, lão ta nhìn là biết nhất định là tên này tới đây gây áp lực cho Phùng Bất và Phùng Viêm, hiện tại hắn ta cũng đang nghi ngờ có nội gián trong gia tộc nhưng không thể làm gì được, gia tộc bây giờ hiện rất loạn hắn cũng không muốn xung đột cùng với Hoàng gia nên cũng không thể làm lớn chuyện được.

"Hóa ra là Hoàng thiếu gia tới, nhưng ở đây là chỗ của Phùng gia, mong Hoàng thiếu gia biết chừng mực."Mặc dù kiêng dè Hoàng gia nhưng Phùng Hùng cũng phải thể hiện ra uy thế của Phùng gia không dễ khi dễ.

"Nhất định nhất định rồi Phùng gia chủ."Hoàng Quang Tiêu mặt ngoài mỉm cười trong lòng không cười nói.

"Nhưng có một chuyện là vị hôn thê của ta lại đòi gả cho người khác, tốt nhất mong Phùng gia chủ cho một cái câu trả lời."Hoàng Quang Tuấn nói xong mỉm cười rồi nhìn sang Mạc Tuấn, hắn định gây áp lực cho Phùng gia, muốn tôi không gây phiền phức, thì ít nhất người của ông phải biết điều nếu không các người sẽ phải trả một cái giá không nhỏ.

Phùng gia chủ nghe thế liền nhíu mày nhìn qua Mạc Tuấn cùng Phùng Viêm, chuyện này xem ra không dễ xử lí, loại người Hoàng Quang Tiêu cả cái thành phố Z đều biết danh tiếng của hắn, là do các tộc lão quyết sách dùng Phùng Viêm liên hôn với Hoàng Quang Tiêu.

"Chuyện này để sau đi hôm nay tới tham gia đại hội quan trọng hơn."Phùng Hùng đành dời việc này sau này mới xử lí."Được nghe theo Phùng gia chủ, chỉ cần cho Hoàng gia tôi một cái công đạo là tốt." Hắn ta mỉm cười nói giống như đã ăn chắc rồi.

Sau đó nghe thấy tiếng chuông reo lên trong đại sảnh, là lúc đại hội bắt đầu.

Phùng gia chủ thấy thế thì nói:"Vào tham gia đại hội trước đi."

Mạc Tuấn cũng không nói gì, dù sao chuyện này cũng là của Phùng gia, không liên quan tới hắn, nhưng xem ra cái tên Hoàng Quang Tiêu này nhất định sẽ ra tay với mình, hắn không ra tay thì tốt, nếu ra tay thì mình cũng sẽ giết hắn, người không phạm ta, ta không phạm người, người phạm ta, ắt phải diệt ngươi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK