• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi diễn xong, Ôn Nhiễm để Lý Thiến đi về trước, sau đó cô và Lục Minh Triết lén lén lút lút, giống như kẻ trộm rời khỏi phim trường.

Lúc lên xe, Ôn Nhiễm cảm thấy hành động của mình đặc biệt ngốc, tiếp theo đã ngốc lại càng ngu ngốc nở nụ cười.

Lục Minh Triết cũng cảm thấy cô ngốc.

Nhưng càng không chịu nổi sự đáng yêu của cô.

Lục Minh Triết lái xe bảy quẹo tám rẽ để dẫn Ôn Nhiễm đi tới một nơi giống như là ngoại ô, Ôn Nhiễm không biết chỗ này, phần nhiều là chưa từng tới.

Nhưng Ôn Nhiễm càng hiếu kỳ chiếc xe của Lục Minh Triết.

"Lục tiên sinh, em nhớ anh không phải là người Cẩm Xuyên, tại sao anh lại có xe ở Cẩm Xuyên? Anh lái từ Sùng Châu tới?"

Lục Minh Triết cười nhìn cô, "Em thật ngốc đó, Sùng Châu cách Cẩm Xuyên xa như vậy."

"Vậy anh giải thích một chút cái xe này từ đâu ra?"

"Hạ Đình Trạch."

Ôn Nhiễm: ? ? ?

"Hạ tiền bối là người Cẩm Xuyên?" Ôn Nhiễm tỏ ý tại sao em không biết? Bách khoa Baidu không chính xác sao.

"Không phải. Gần đây Hạ Đình Trạch mua nhà ở Cẩm Xuyên, xe này là không lâu trước đây trợ lý cậu ấy lái tới." Lục Minh Triết nói đến chuyện này vẫn cảm thấy rất kỳ lạ, không giải thích được tại sao Hạ Đình Trạch lại mua nhà ở Cẩm Xuyên?

Ôn Nhiễm bắt được từ mấu chốt: Mua nhà ở Cẩm Xuyên.

Dương Thiệu là người Cẩm Xuyên mà! ! Thật! Nếu như bách khoa Baidu không sai mà nói.

Sau khi Ôn Nhiễm biết chân tướng, mất đi hứng thú với vấn đề này, cô nhìn bốn phía, "Lục tiên sinh, nơi này rất hoang vu đó, có gì để xem."

Lục Minh Triết không cho Ôn Nhiễm xuống xe, chỉ hạ cửa sổ xe phía bên cô, "Đợi thêm hai phút, xem pháo hoa."

Ôn Nhiễm: "Cẩm Xuyên không cho bắn pháo hoa sao?"

"Cho nên mới dẫn em tới vùng ngoại ô đó. Đợi chút nữa sẽ thấy, cũng không tổn hại đến người không cẩn thận như em." Giọng nói kia, hiển nhiên xem Ôn Nhiễm là trung tâm của sự rắc rối.

Ôn Nhiễm hừ anh.

Chưa được vài phút, ngược lại thật sự có bắn pháo hoa.

Nhìn khung cảnh kia vẫn cách bọn họ xa một chút. Lúc mới bắt đầu pháo hoa đứt quãng, cũng nhìn không đẹp, giống như là chất lượng pháo hoa không tốt lắm, □□ không đủ.

Sau đó dần dần đẹp hơn, về sau pháo hoa càng xem càng đẹp, Ôn Nhiễm thật sự hoài nghi đây không phải là pháo hoa cùng một nhà bắn.

Từng viên pháo hoa "Vụt" chạy lên bầu trời, sau đó nổ tung ra, nổ thành hoa, nổ thành những ngôi sao nhỏ, sau đó lại rơi xuống. Đi theo phía sau những đốm lửa nhỏ, còn có những vệt màu trắng xinh đẹp.

"Lục tiên sinh, pháo hoa thật là đẹp mắt." Sau đó vẫn lo lắng, "Có thể bắn pháo hoa thật sao?"

Lục Minh Triết an ủi cô, "Nơi bắn pháo hoa là ở ngoại ô, ở đây cũng không phải là Cẩm Xuyên rồi, không can thiệp được đâu."

Ôn Nhiễm liền tạm thời yên tâm.

Ôn Nhiễm vừa nhìn pháo hoa vừa thảo luận với Lục Minh Triết, cái này nhìn rất đẹp, cái này rất bình thường, cái này vừa đẹp lại có ý nghĩa hay. Lục Minh Triết nhìn cô nói, không trả lời cũng không phản bác.

Cuối cùng khi pháo hoa kết thúc còn xuất hiện một hàng chữ: Happy new year.

Ôn Nhiễm kết luận, "Nhất định không phải là một nhà bắn pháo hoa, pháo hoa trước đó thật khó coi, hơn nữa còn đứt quãng."

Lục Minh Triết không giải thích, "Xem pháo hoa xong rồi, kế tiếp em có muốn đi đâu không?"

"Có! Muốn đi quảng trường Tinh Quang! Mọi người đón năm mới hay tết đến đều trải qua ở nơi đó, cùng nhau đếm ngược ba hai một, rất thú vị." Cô chính là thích nhiều người lại náo nhiệt.

Lục Minh Triết lái xe đi, nhưng mà đột nhiên Ôn Nhiễm tò mò, "Lục tiên sinh, làm sao anh biết nơi đó có thể thấy pháo hoa vậy?"

Lục Minh Triết mới vừa mở miệng, còn chưa phát ra tiếng, Ôn Nhiễm liền nói tiếp, "Không cho phép lừa gạt em!"

"Không phải em nói pháo hoa không giống như do một nhà bắn sao?"

"È hèm."

"Pháo hoa phía sau là anh mua."

Ôn Nhiễm: "À?"

"Vốn muốn trực tiếp dẫn em đi bắn, nhưng mà khi Hạ Đình Trạch khảo sát địa hình phát hiện ở đó có một gia đình cũng muốn bắn pháo hoa, cậu ấy để cho gia đình kia bắn dùm, rồi để cho bọn họ cùng xem."

"Em thấy Hạ tiền bối vốn lén làm biếng." Ôn Nhiễm âm thầm gật đầu, Hạ Đình Trạch chính là lén làm biếng, nếu không có gia đình kia, anh ấy còn phải đợi đến khi Lục Minh Triết tới mới được.

"Anh cũng cảm thấy là cậu ấy lén làm biếng."

Lúc đến quảng trường Tinh Quang, đã có rất nhiều người. Lục Minh Triết đeo mắt kính và khẩu trang cho Ôn Nhiễm, che phủ cực kỳ kín đáo mới dẫn cô xuống xe.

Ôn Nhiễm không vui, đeo kính râm lên, nhìn cái gì cũng đều tối.

Sau khi Lục Minh Triết dừng xe xong, lại dẫn cô bảy quẹo tám rẽ đến một căn nhà nhiều tầng, bọn họ đứng ở trên sân thượng, vừa vặn có thể nhìn thấy cảnh tượng đón năm mới ở bên ngoài.

Lúc này Ôn Nhiễm lấy mắt kính và khẩu trang xuống, cảm thấy hô hấp cũng dễ dàng hơn không ít.

Lục Minh Triết liền dắt Ôn Nhiễm nhìn nhóm người đang đếm ngược. Ngược lại Ôn Nhiễm cũng cực kỳ vui mừng huơ tay múa chân cùng đếm số, không ngừng nghỉ.

Mới vừa đếm ngược xong, Ôn Nhiễm quay đầu muốn nói năm mới vui vẻ với Lục Minh Triết, lại thấy Lục Minh Triết khom lưng xuống trước mặt cô, cô vừa quay đầu liền hôn nhau.

Lục Minh Triết hôn cô, "Năm mới vui vẻ."

Ôn Nhiễm cười đến mặt mày cong cong, "Lục tiên sinh, năm mới vui vẻ."

"Về sau mỗi năm anh đều trải qua cùng em sao?"

"Về sau mỗi năm anh đều trải qua cùng em."

Sau khi đếm ngược xong, đám người trên quảng trường từ từ rời đi. Mọi người nên về nhà thì về nhà, nên đi chơi thì đi chơi. Lục Minh Triết thấy mọi người đã rời đi rất nhiều, cũng dắt Ôn Nhiễm xuống lầu.

Bọn họ nắm tay đi tới bãi đậu xe.

Đi nửa đường Ôn Nhiễm không cẩn thận bị một cô gái va vào, không ngừng nói thật xin lỗi, đối phương cũng nói thật xin lỗi. Chợt hai bên đều nở nụ cười, liền rời đi.

Chỉ là đoạn nhạc đệm nhỏ, nhưng mà cô bé kia cảm thấy nhìn bộ dạng của Ôn Nhiễm rất là quen mắt, giọng nói cũng đặc biệt quen thuộc, thật sự không thể tưởng tượng được, cô mở đèn flash chụp bóng lưng của Lục Minh Triết và Ôn Nhiễm, nghĩ thầm sau khi về nhà từ từ suy nghĩ.

Kết quả không cần chờ đến khi về đến nhà, cô liền nghĩ ra.

Chuyện này, đó không phải là nữ chính 《 Tiên ma ký 》hơn nửa năm nay đặc biệt nổi sao?

Cô gái cảm giác mình đào được đại bát quái, không kìm chế nổi sự hưng phấn cô liền trực tiếp đăng lên Microblogging.

@ Hôm nay củ cải lại không ăn được thỏ: Hôm nay đón năm mới có chuyện vui, ở quảng trường Tinh Quang tôi gặp @ Ôn Nhiễm đó! ! ! Hình minh hoạ! Tuy chỉ có bóng lưng, nhưng tôi bảo đảm nhất định là Ôn Nhiễm! Tôi cực kỳ thích xem 《 Tiên ma ký》, khẳng định không thể nhận lầm. 【 Hình ảnh 】

Cô gái này đăng bài khi mới vừa qua năm mới, rất nhiều người còn chưa ngủ.

Rất nhanh, Microblogging này liền lên top tìm kiếm.

Bình luận cũng đủ loại:

—— Có ai giống như tôi không, chỉ muốn biết người đàn ông bên cạnh là ai thôi? Lúc này mà ở chung một chỗ, chắc chắn anh ta và Ôn tổng của chúng ta đang hẹn hò.

—— Tôi cho lầu trên một like. Tôi vốn đang đứng về phía CP người thật của Ôn tổng và anh Lục, hiện tại chỉ có thể rưng rưng ôm lấy anh Lục của tôi, chúc phúc cho Ôn tổng của tôi.

—— Mà tôi lại cảm thấy bóng lưng của người đàn ông rất giống anh Lục đó, chẳng lẽ mọi người không cảm thấy là anh Lục và Ôn tổng đang hẹn hò sao?

—— Lầu trên đừng đùa vậy, anh Lục của chúng ta sinh ra đã cô đơn, anh ấy sẽ không bồi cô gái nhỏ đi đón năm mới đâu!

—— Anh Lục sinh ra đã cô đơn làm tôi cười chết mất.

—— Tôi cũng cảm thấy có chút giống anh Lục đó, ai, ôi. Nhưng mà cho dù không phải là anh Lục, chỉ cần Ôn tổng của chúng ta thích là được!

Dĩ nhiên cũng có người nói Ôn Nhiễm dựa vào Microblogging, nói Ôn Nhiễm muốn lăng xê.

Những chuyện này Ôn Nhiễm và Lục Minh Triết hoàn toàn không biết, bọn họ đang mắt to trừng mắt nhỏ ở khách sạn.

Ôn Nhiễm: Anh tới Cẩm Xuyên mà không có đặt khách sạn sao?

Lục Minh Triết mặt không đỏ tim không đập: Quên.

Ôn Nhiễm: ? ? ? Anh nói bậy!

Ôn Nhiễm: Vậy bây giờ anh đi đặt đi.

Lục Minh Triết: Gần đây không còn rồi.

Ôn Nhiễm: Đi xa một chút.

Lục Minh Triết: Không nỡ bỏ em.

Ôn Nhiễm: Vậy anh ở đâu? Truyện chỉ được đăng tải duy nhất tại diễn đàn #Lê_Quý_Đôn

Lục Minh Triết: Dĩ nhiên ở với em!

Lục Minh Triết vẫn vào phòng của Ôn Nhiễm. Bởi vì Ôn Nhiễm không nỡ để anh ngủ gầm cầu hoặc là trong xe. Được rồi, suy nghĩ riêng của cô chính là muốn ở chung một chỗ với Lục tiên sinh thôi ~

Đợi đến khi Lục Minh Triết thật sự đi vào, Ôn Nhiễm mới cảm thấy không được tự nhiên. Cô cảm giác trong không khí tràn ngập hơi thở của Lục tiên sinh.

Cô đẩy Lục Minh Triết vào phòng tắm, "Anh nhanh đi tắm, em đi xem kịch bản một chút."

Lục Minh Triết trêu chọc cô, "Một chút sao, xem kịch bản cái gì. Cùng nhau tắm rồi ngủ chứ."

Sau tay Ôn Nhiễm chính là một cái gối.

Lúc Lục Minh Triết đi tắm, thật ra Ôn Nhiễm cũng không có xem kịch bản. Trong đầu đều là hoạt sắc sinh hương. . . . . .

Lúc Lục Minh Triết đi ra, Ôn Nhiễm liền nói "Sắc tức là không, không tức là sắc" , làm anh cười không ngừng được.

Nghe anh cười, Ôn Nhiễm mở mắt trừng anh, xoay người tiến vào phòng tắm.

Tắm xong ra ngoài phát hiện Lục Minh Triết đã ngủ trên giường rồi.

Ôn Nhiễm: Người đàn ông này thật thối, trực tiếp ngủ coi như xong còn ngủ trên giường!

Ôn Nhiễm rối rắm một chút, vẫn lựa chọn giường. Ai muốn ngủ trên sofa chứ, ghế sofa hẹp như vậy! Hơn nữa đây là phòng của cô, người nên ngủ trên sofa cũng không phải là cô!

Ôn Nhiễm tức giận trợn mắt nhìn Lục Minh Triết mấy lần, xoay người lên giường, kéo chăn, tắt đèn, làm liền một mạch.

Tác giả có lời muốn nói: Nguyệt hắc phong cao, tôi lái một chiếc xe rách nát meo meo lặng lẽ mà đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK