• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

6.

Đợi Cố Duệ Vân khôi phục trí nhớ đã là nửa tháng sau.

Tòa cao ốc quân sự lại bận rộn, Cố Duệ Vân khi mất trí nhớ không thể làm việc nhưng cấp dưới vẫn luôn sắp xếp tài liệu cẩn thận, báo cáo công vụ gần đây. Thỉnh thoáng Cố Duệ Vân nhìn những dòng chữ đó có hơi choáng đầu, vài giây sau mới bình thường.

Lâm Diễn cũng theo Cố Duệ Vân trở lại cương vị vốn làm, mỗi ngày đều nấu cơm cho hắn, thậm chí còn phụ trách ăn uống của các sĩ quan khác. Chức vụ của Lâm Diễn rộng mở, số lần Cố Duệ Vân gặp cậu ban ngày càng lúc càng giảm đi. Để tránh những phiền toái không cần thiết, bọn họ không công khai quan hệ hiện tại, Lâm Diễn giây trước vừa đưa bữa ăn lên cho Cố Duệ Vân, giây sau đã xuống mang đồ ăn cho người khác, ngay cả thời gian ôm vội một cái cũng không có. Sao giờ dùng bữa, Lâm Diễn lại bận rộn làm bánh ngọt, điểm tâm ở phòng ăn phía sau.

Cố Duệ Vân hơi bực bội, mỗi lần Lâm Diễn rời đi hắn chỉ có thể lặng lẽ đứng trước cửa sổ, ngóng chờ bóng vợ bước ra rồi tiến về phía phòng ăn nhân viên đối diện.

Cảnh tượng này có phần quen thuộc với Cố Duệ Vân, đầu hắn chợt choáng váng, hồi lâu mới nguôi ngoa.

Nhìn bóng người Lâm Diễn khuất sau cửa phòng ăn, Cố Duệ Vân thầm nghĩ, nếu Lâm Diễn không thể ở lại nơi này thì hắn chủ động tới chỗ cậu là được mà.

Công việc của Lâm Diễn không hề giới hạn trong việc đưa đồ ăn cho sĩ quan, cậu còn phụ trách điểm tâm bánh ngọt, tranh thủ giờ trưa làm việc cùng những nhân viên khác. Hôm nay là ngày phát phúc lợi dịp lễ, Lâm Diễn làm không xuể nên đành tìm đồng nghiệp Alpha phòng bên đến hỗ trợ. Alpha vốn có ý với Lâm Diễn, trong lúc cậu bắt hoa vẫn luôn nhìn trộm cậu, Lâm Diễn không quá nhạy bén nên chẳng hề phát hiện.

Cố Duệ Vân lần mò cả đường mới tới được phía sau phòng bếp, thứ đầu tiên bắt gặp chính là cảnh tượng này.

Một Alpha xa lạ, ánh mắt không hề đơn thuần nhìn chằm chằm Lâm Diễn.

Còn là vị chanh, chua chết.

"Lâm Diễn." Cố Duệ Vân dựa vào cửa, tất cả nhân viên đồng loạt quay người lại.

Lâm Diễn ngẩng đầu lên, nhận ra là Cố Duệ Vân. Cậu tự hỏi tại sao đối phương lại đến nơi này, rồi Lâm Diễn phát hiện ánh mắt mọi người xung quanh đang không ngừng di chuyển giữa cậu và hắn. Vậy nên, Lâm Diễn lễ phép đáp lời, "Cố... thượng tướng, ngài cần giao phó gì sao?"

Cố Duệ Vân liếc mắt nhìn Alpha bên cạnh Lâm Diễn, đồng tử tràn ngập địch ý, sau đó rời mắt đi, nhíu mày với cậu, "Có việc tìm em."

Hai người cùng tiến vào phòng thay đồ của nhân viên, Lâm Diễn còn chưa kịp quay người Cố Duệ Vân sau lưng đã kéo sát cậu lại, cúi xuống cổ ngửi tới ngửi lui. Hơi thở nóng bỏng mang đến cảm giác nhột nhạo không nhỏ, Lâm Diễn bật cười, cậu rúc vào ngực Cố Duệ Vân, nhỏ giọng, "Làm gì vậy, có việc tìm em thật à?"

Cố Duệ Vân hôn lên gáy cậu, "Không có việc thì không được tìm vợ ta sao? Mấy ngày nay em bận bịu thật, chẳng rảnh rỗi chuyện trò cùng ta."

"À, ra là ngài không vui?" Lâm Diễn ngoan ngoãn để hắn ôm.

"Không vui. Em không ở cạnh ta, ta cũng không biết em bị người khác bàn tính mưu đồ xấu xa." Thanh âm Cố Duệ Vân khàn khàn, "Có phải Alpha đó từng dây dưa với em không? Vợ, em cách xa tên Alpha vị chanh đó một chút nhé."

Lâm Diễn nghiêng mặt sang cạnh bên, "Alpha vị chanh?"

Lời này quen quen.

Lâm Diễn lục lọi kí ức, Cố Duệ Vân từng nói lời này rồi. Cậu không ngửi được tin tức tố nhưng đám nhân viên khi nãy chỉ có một Alpha, còn nữa, cái lần cậu bị Cố Duệ Vân kêu đưa bánh ngọt lên cũng đang ở cùng Alpha này, sau đó Cố Duệ Vân mới bật ra một câu khó hiểu chẳng đầu chẳng cuối như vậy.

Lâm Diễn mở to mắt, "Ngài nhớ lại rồi?"

Cố Duệ Vân hơi cau mày, hôn mấy cái lên gáy cậu, "Không biết, trí nhớ ta rất mơ hồ. Hình như em và hắn ở chung một chỗ, hắn còn lau mồ hôi cho em, ta còn chưa được làm vậy. Hai người các em quá thân mật, cho nên ta vô tình làm đổ chén sắt bên ngoài rồi bực bội rời đi."

Tự thuật này trùng khớp với ký ức của cậu, Lâm Diễn chui khỏi ngực hắn, ánh cười tràn ra từ đáy mắt, "Ngài dần phục hồi trí nhớ rồi!"

Tâm tình Cố Duệ Vân có phần phức tạp, thầm nghĩ, đoạn trí nhớ này chẳng tốt chút nào, không bằng tự thủ tiêu trong đầu cho rồi.

Cố Duệ Vân tốn gần nửa tháng mới nhặt nhạnh xong hết các mảnh kí ức.

Hai đoạn trí nhớ trùng khớp lên nhau, giờ đây Cố Duệ Vân mới biết, hóa ra từ trước đến giờ hắn chỉ rung động với một mình Lâm Diễn.

Trước khi mất trí nhớ hắn từng đứng bên cửa sổ, chờ đợi đầu bếp nhỏ đưa đồ ăn cho hắn, mỗi lần đều cố ra vẻ lạnh lùng u ám, chỉ sợ để lộ nỗi lòng nóng bỏng không yên. Sau khi mất trí nhớ, hắn vẫn đứng bên cửa sổ nhìn đầu bếp nhỏ hắn quan tâm nhất, như một đốm sáng nhỏ long lanh nhất trong biển người. Những người khác đều ảm đạm không ánh sáng, duy chỉ có Lâm Diễn rực rỡ lung linh.

7.

Cuối năm, Cố Duệ Vân tham gia phỏng vấn, tiết lộ ngày cưới của bản thân. Truyền thông hỏi đối tượng của hắn là ai, Cố Duệ Vân chỉ nói một câu với ống kính, bí mật.

Chỉ tội trước hôn lễ một tuần, Cố Duệ Vân nghênh đón kỳ mẫn cảm cuối cùng trong năm.

Số lần tới kỳ mẫn cảm của Alpha hàng năm thường cố định nhưng di chứng do hỗn loạn đợt trước để lại vẫn chưa hoàn toàn tiêu tan, thành ra lịch mẫn cảm của Cố Duệ Vân rối mù.

Chẳng hề báo trước, trong lúc Lâm Diễn đang bận rộn ở phòng bếp chuẩn bị cơm tối, Cố Duệ Vân dựa vào cửa, lẳng lặng nhìn cậu, sau đó đợi cậu cắt gọt nguyên liệu nấu ăn đâu ra đấy bèn siết eo Lâm Diễn, ôm hôn kịch liệt.

Tuy mọi ngày hai người vẫn luôn quấn quýt thân mật nhưng cơm tối còn chưa nấu xong, hiển nhiên lần này không bình thường.

Lâm Diễn nghi ngờ, "Em đang nấu cơm mà, sẽ xong nhanh thôi."

Cố Duệ Vân hôn lên mặt cậu, "Ta không đói bụng."

Kỳ mẫn cảm ập tới, hắn chỉ khát tình.

...

Kỳ mẫn cảm kéo dài bốn ngày, Lâm Diễn bị Cố Duệ Vân chơi đùa chẳng ngủ ngon giấc, đến tận ngày cử hành hôn lễ tinh thần cậu vẫn uể oải, toàn bộ quá trình đều để Cố Duệ Vân dẫn dắt.

Đêm tân hôn, thần kinh căng thẳng của Lâm Diễn cuối cùng đã thả lỏng, yên tâm nhắm mắt ngủ.

u phục trên người cậu cũng quên cởi ra, Cố Duệ Vân khẽ cười, hôn ngón tay cậu, rồi rón rén thay đồ ngủ ngủ cho Lâm Diễn. Đang cởi dở quần áo, Cố Duệ Vân chợt nghe Lâm Diễn nhỏ giọng lẩm bẩm gì đó trong mơ.

Ghé tai qua nghe, Lâm Diễn nói.

"Lần sau không nên kết hôn cùng Cố Duệ Vân, mệt quá đi."

Cố Duệ Vân bóp bóp mặt cậu, "Nguyện ước không có hiệu lực, đời sau cũng phải ở cùng với ta."

Hắn chui vào chăn ôm lấy Lâm Diễn, "Đời sau nữa cũng ở cùng ta."

__________

SuA: ầu nâu, mình vừa kiểm tra lại, có 3 phiên ngoại thôi cả nhà ạ, mình nhầm:(

Btw, dấu 3 chấm phía trên không phải chấm hết chấm hết chấm hết đâu. Chương sau sẽ chịch.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK