• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Giản Tiểu Tây theo anh hơn nửa tháng, đã sớm từ thiếu nữ nhỏ không hiểu gì hết lúc trước trở nên nhạy cảm.

Giờ phút này hai tay Long Thần nắn bóp, cố ý nắm chặt kéo xuống, cô không mặc nội y hai núm vú dựng thẳng lên cách lớp tơ lụa từ lâu.

Mà hoa huy*t phía dưới cũng hơi ẩm ướt.

Nhưng kích dục nhất không phải những thứ này mà là giọng nói của tổng giám đốc.

Anh cúi đầu bên tai cô, nhẹ nhàng gặm nhắm vành tai nhỏ nhắn của cô, giống như trêu đùa một con mèo nhỏ, giọng nói trầm thấp, gợi cảm, hơi

thở thổi vào tai khiến thân thể Giản Tiểu Tây lập tức mềm nhũn.

“Tổng giám đốc, không được… bên ngoài có người…” Giản Tiểu dùng một tia lý trí cuối cùng còn sót lại khuyên anh, cũng khuyên chính mình.

Nhưng mà, vô dụng.

Long Thần đẩy váy cô lên, nay sau đó côn th*t “Phạch phạch” một tiếng chen lấn đi vào.

“A!” Giản Tiểu Tây không nhịn được hét lên.

Sau đó nhớ ra đây là nơi nào lại vội vàng cắn chặt bờ môi.

Phía sau, một tay Long Thần đỡ eo cô, một tay không ngừng ra sức xoa vú cô, mạnh mẽ đút vào.

“Mẹ nó, em tên yêu tinh nhỏ này! Mặc thành dáng vẻ lẳng lơ này là muốn cho ai xem? Hả?”

Giản Tiểu Tây lắc đầu, nhỏ giọng giải thích: “Không có…”

Hu hu hu ~ Rõ ràng là quần áo rất bình thường mà, đẹp như thế! Hơn nữa mấu chốt là quần áo tổng giám đốc chọn mà!

“Không có cái gì! Vú lộ ra ngoài như thế là muốn nói với người khác em có bao nhiêu muốn người khác tới bóp sao? Giống như thế này…”

Long Thần nói xong, đột nhiên dùng sức bóp mạnh một nửa lộ ra ngoài của cô mấy cái, một nửa vú trắng như tuyết ẩn giấu trong quần áo.

“Không phải, là thiết kế bộ đồ…”

Giản Tiểu Tây còn chưa nói xong, Long Thần bỗng dưng ra sức ra vào, vừa hung ác lại mạnh mẽ, không lưu tình chút nào.

“Nói láo! Em cũng chảy nước!” Long Thần vạch trần cô.

Mặt Giản Tiểu Tây đỏ bừng, bị động tác lớn của anh làm cho không nói nên lời.

Hoàn toàn chính xác, huyệt nhỏ của cô đã ướt át từ lâu, từ lúc anh tùy ý nhào nặn bầu vú cô thô bạo mấy lần đã chảy nước ra không ngừng.

Mà bây giờ, sao khi côn th*t thô to của Long Thần cắm vào lại run rẩy vẩy ra càng nhiều mật dịch hơn nữa.

Quần chữ T của cô còn chưa cởi, vẫn mặc trên người cô như cũ, theo sự ra vào của bị đưa vào huyệt nhỏ không ngừng, lại bị mang ra.

Â/m đ/ế và cúc huyệt đều bị ma sát vừa đau vừa ngứa, mỗi khi Long Thần tiến vào cô liền cảm quần chữ T lập tức bị đè chặt, cảm giác gồ ghề khiến cô vừa thoải mái dễ chịu, lại ngứa ngáy…

“Bạch bạch! Bạch bạch bạch!” Long Thần dường như muốn mạng cô, ôm cô dốc sức đút vào, đồng thời tay anh dời khỏi nhũ hoa cô, di chuyển nắm lấy tóc cô, dùng chút sức khiến cô ngẩng đầu lên.

“Ngẩng đầu, nhìn tấm gương!” Long Thần ra lệnh!

Cặp mắt Giản Tiểu Tây vốn khép hờ mở ra, nhìn về phía trước theo anh.

Nhìn lướt qua phía dưới, trong nháy mắt huyệt nhỏ của cô liền thắt chặt một cái.

Trời ạ!!!

Hình ảnh trước mắt thực sự quá sắc tình, vượt qua mức độ tiếp nhận của cô!

Xuyên thấu qua cái gương toàn thân sáng rực rộng lớn, nhìn thấy mặt cô đỏ bừng, sợi tóc lộn xộn, rõ ràng có mặc quần áo lại còn gợi cảm hơn cả không mặc.

Váy màu đen ôm sát người, bên trên lộ ra hơn nửa bầu vú tuyết trắng, mà phía dưới đã bị đẩy tới thắt lưng, chỉ còn lại một cái quần chữ T mảnh mai xoay ngang dựng đứng, hai đầu dây mảnh lỏng lẻo, tràn ngập cám dỗ.

Mà phía sau, tổng giám đốc lại đầy đủ quần áo, chỉ cởi quần tây và đồ lót, cứ như thế ôm lấy eo cô, không ngừng tiến vào cô một cái lại một cái.

Đèn trần chiếu sáng xuống, soi sáng rõ ràng nơi hai người kết hợp, đồng thời chiếu vào trong gương.

Nhìn thấy phía dưới bụng cô âm mao rậm rạp đen nhánh, một cây côn th*t màu đỏ tím thô to đang vừa đi vừa về rút ra đâm vào, ra vào không ngừng trong huyệt nhỏ của cô theo tiết tấu.

Như là một con quái thú lớn, muốn nuốt sống cô vào bụng.

Giản Tiểu Tây bị hình ảnh cực hạn thế này kích thích run rẩy không ngừng, mật huyệt co chặt từng đợt, lại đổ ra một lượng d*m thủy lớn.

Long Thần bị cô kẹp chặt vừa kích thích vừa đau, vội vàng trầm giọng trách móc: “Đừng kẹp chặt như vậy, thả lỏng chút~”

Dứt lời, lại tàn nhẫn nhéo mông cô một cái.

“A a ~” Giản Tiểu Tây không nhịn được nhỏ giọng rên rỉ, lại cố kỵ bên ngoài có người không dám quá lớn tiếng.

Một lát sau, Long Thần vừa xoay người cô lại, nâng một chân cô lên túm trên tay, đâm thẳng vào, đột nhiên ngoài cửa truyền đến giọng nói ngọt ngào của nhân viên: “Long tiên sinh, tiểu thư, hai vị cần hỗ trợ không?”

“A!” Giản Tiểu Tây bị dọa khẽ hô một tiếng.

Long Thần nhanh tay nhanh mắt, nhanh chóng đưa tay bịt kín miệng cô.

“Không cần, cô ra ngoài chờ đi, đồ cô ấy bị kẹt dây xích, năm phút sau chúng ta tới phía trước tính tiền.” Long Thần thản nhiên nói.

Giản Tiểu Tây bị anh bịt miệng lại, ánh mắt nhìn anh tràn ngập sùng bái.

Tổng giám đốc thật sự quá lợi hại, rõ ràng côn th*t dưới thân còn đang di chuyển không ngừng nhưng nghe giọng nói của anh, ngoại trừ hơi u ám khàn khàn, hoàn toàn không có gì khác bình thường.

Quả nhiên, nhân viên ngoài cửa nghe thấy lời này vô cùng vui vẻ, vội vàng cười nói: “Vâng, Long tiên sinh, vậy không làm phiền hai vị.”

Nói xong liền nghe thấy tiếng cô ta đi về phía trước.

“Ư ư~” Giản Tiểu Tây không nhịn được kêu lên khe khẽ, ra hiệu tổng giám đốc có thể thả tay ra.

Nào biết rằng, dường như ghét bỏ cô quá ồn, Long Thần trực tiếp bịt miệng cô lại đút hai ngón tay vào.

“Ngậm lấy! Không muốn bị phát hiện thì đừng lên tiếng!”

“Ưm~” Miệng bị lấp kín, Giản Tiểu Tây đành phải gật đầu, ra hiệu mình biết rồi.

Ngay sau đó, cô cảm thấy huyệt nhỏ căng ra, phía dưới tổng giám đốc lại tăng tốc động tác.

Anh nâng cái eo gầy gò, đâm vào cô không ngừng.

Mộ tay bắt chước động tác giao hợp ra vào bên trong miệng Giản Tiểu Tây, một tay khác nâng chân cô lên mà sức lực di chuyển không giảm đi chút nào.

“Ưm ừm ~ ư ~” Một bên Giản Tiểu Tây lè lưỡi liếm láp ngón tay anh, một bên rên khẽ.

Khoái cảm ở hạ thân càng ngày càng lớn, chân của cô cũng càng ngày càng mềm.

Từ góc độ của cô có thể nhìn thấy rõ ràng vật lớn thô to dữ tợn của anh, cứ như thế nhắm chuẩn vào huyệt nhỏ cô, tiến công không ngừng.

“A a ~ Ưm ưm ~” Không cần nhìn Giản Tiểu Tây cũng biết chảy bao nhiêu nước.

Quần chữ T đã sớm bị làm cho ướt đẫm, tiến vào theo côn th*t anh, một lần rồi một lần, như là một sợi dây thô ráp, không ngừng cọ xát vách trong huyệt nhỏ của cô…

Hạ thân va vào nhau, chân sau mỏi nhừ, ngón tay càn quấy trong miệng, còn có bên ngoài lúc nào cũng có thể có người tới, đều khiến thần kinh Giản Tiểu căng thẳng tới cực điểm, cô rên rỉ một hồi, cuối cùng không nhịn được, huyệt nhỏ co quắp một trận, lập tức cao trào như thế.

“A!” Cùng lúc đó, Long Thần cũng đè chân cô xuống, nhanh chóng ra vào bắn ra.

Long Thần buông chân cô xuống, huyệt nhỏ của Giản Tiểu Tây vừa nãy bị làm quá tàn nhẫn, lúc này vẫn không thể nhanh chóng khép lại, phía dưới rụt lại một hồi, bên trong huyệt nhỏ lập tức phun ra một mảng lớn d*m thủy và tinh d*ch đậm đặc, tất cả nhỏ giọt lác đác trên mặt đất.

Đến khi cuối cùng cũng tỉnh táo lại, Giản Tiểu Tây cuống quít cởi bỏ “kẻ cầm đầu” trên người hôm nay, lúc này mới phát hiện vạt áo đã bị dịch thể của hai người làm ướt, cô không khỏi nức nở hỏi Long Thần: “Xử lý thế nào đây, tổng giám đốc? Làm ướt rồi.”

Đều do cô, biết sớm thì gọi nhân viên vào cởi dây kéo giúp cô.

Lần này tốt rồi, bộ đồ mới tinh của người ta liền bị cô biến thành dáng vẻ thế này.

Trải qua một trận tình ái kịch liệt, tâm tình Long Thần rất tốt, cả người sảng khoái tinh thần, anh nhíu mày, thản nhiên nói: “Mua là được rồi.”

“Mua…luôn?” Giản Tiểu Tây thấp thỏm nhìn anh, nhỏ giọng nói: “Cái này… tổng giám đốc, bộ đồ này rất đắt!”

Long Thần “Xùy” cười một tiếng, tất nhiên anh biết quần áo nhãn hiệu này rất đắt, nếu không cũng không đưa cô tới đây.

Nói đùa, người phụ nữ của Long Thần anh tự nhiên phải mặc quần áo tốt nhất, nếu không gặp người khác thế nào?

Nhưng mà lúc này cũng lười giải thích với cô, lại liếc mắt nhìn hai bộ khác treo một bên, mặc dù muốn nhìn dáng vẻ cô mặc vào một chút nhưng không kịp rồi.

Thế là ra hiệu cô xử lý bản thân, lấy cả ba bộ đồ ra ngoài, mang theo cô đi ra phòng trước, nói với nhân viên lúc trước: “Lấy cả ba bộ này, ngoài ra chọn cho cô ấy một bộ bảo thủ hơn chút.”

“Vâng, Long tiên sinh, ngài đợi chút.” Nhân viên thực sự mừng rỡ, vội vàng nhận lấy quần áo đặt lên bàn, lại đi chọn đồ theo yêu cầu cho Giản Tiểu Tây.

“Tổng giám đốc, mua hết sao?” Đến lúc này Giản Tiểu Tây mới lấy lại tinh thần, mở hai mắt thật lớn hỏi Long Thần.

“Ừm.” Long Thần thản nhiên lên tiếng, cũng không nhìn cô. Trong đầu lại nghĩ đến hỉnh ảnh đẹp đẽ cô mặc váy đen vừa rồi.

Con thỏ nhỏ này mặc kiểu dáng bó sát người thật là đẹp mắt, vừa thanh thuần lại gợi cảm, mang theo một loại ma lực khiến người ta muốn phá hủy.

Đương nhiên, kiểu như thế này cô chỉ cần cho một mình anh nhìn thấy là được rồi, ở trước mặt người ngoài sao, hừ hừ, vẫn nên bọc kín đi!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK