Mục lục
Theo Đuổi Vợ Câm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



“Bốp”

Ông Nam quăng một cái tát vào mặt Nhật

Dương với lực đạo không hề nhẹ khiến má trái

của anh nhanh chóng hẳn lên năm vết ngón tay

đỏ ửng.

“Anh làm cái gì vậy?”

Bà Thanh Mai lao tới cản cánh tay tiếp tục

vung lên của ông Nam, đôi mắt đẹp mê hồn

dâng đầy nước mắt khi nhìn gương mặt của con trai:

“Em đừng cản anh. Hôm nay, anh phải đánh

chết thằng nghịch tử này”

Nói rồi, ông Nam đẩy bà Thanh Mai ra, muốn

xông đến đánh Nhật Dương. Nhưng thân thể ông

bỗng khựng lại khi nghe bà nói:

“Được, vậy thì anh đánh chết em luôn đi, coi

như hai mẹ con em không còn tồn tại trên cõi đời

này nữa.”

Bà Thanh Mai nức nở rơi nước mắt, đứng

chắn trước mặt Nhật Dương, bộ dạng thà chết

chứ không chịu để ai làm tổn thương anh.

“Em..

Ông Nam giận dữ chỉ tay vào mặt bà, vẻ mặt

biến ảo hết đỏ rồi trắng. Một lúc sau, ông lấy lại

được bình tĩnh, trầm giọng nói:

“Em vừa nghe nó nói rồi đấy. Nó dám đứng

trước mặt anh mạnh miệng tuyên bố nó yêu Khả

Hân và muốn kết hôn với con bé đó, trong khi nó

thừa biết Khả Hân chính là….”

Chị dâu sao? Hừ, Đình Phong đã ly hôn với

cô ấy từ lâu, hiện tại Khả Hân là người phụ nữ tự


do. Tại sao con không có quyền theo đuổi cô ấy

chứ?”

Nhật Dương không để ý đến cơn giận dữ

của ba mình, kiến quyết nêu lên quan điểm cá

nhân.

Anh yêu Khả Hân, điều này không phải bàn

cãi gì nữa. Mặc dù chuyện anh tiến tới với Khả

Hân có thể bị người đời lên án nhưng anh quyết

định bất chấp hết.

Một lần nhu nhược đã đủ rồi, anh không

muốn cả đời này sống trong tiếc nuối nữa. Nghĩ

đến chuyện Khả Hân bị Đình Phong giam cầm

mấy tháng nay, ánh mắt Nhật Dương lóe lên một

tia căm phẫn.

Từng có lần anh âm thầm sai người đột nhập

vào căn nhà vùng ngoại ô đó để giải cứu Khả

Hân, nhưng không ngờ bị Đình Phong biết được

nên tăng cường canh gác.

Kể từ đó anh biết rằng, muốn cướp được

Khả lân khỏi tay Đình Phong thì anh phải trở

nên mạnh mẽ hơn. Do vậy, thời gian sau đó, anh

điên cuồng xây dựng thế lực riêng của bản thân

ở tập đoàn Kings.

Mục tiêu của anh chính là đoạt hết mọi

quyền lực của Đình Phong sau đó hất cằng hắn

ra khỏi tập đoàn. Để xem khi không còn gì trong

tay, hắn lấy gì mà đấu với anh.

“Nhật Dương, mày điên rồi, mày có biết Khả

Hân đang mang thai lần thứ hai với anh mày

không?”

Ông Nam tức phát điên, mặc cho bà Thanh

Mai ngăn cản, ông vẫn lao tới túm lấy cổ áo của anh.

Ông chưa bao giờ nghĩ rằng, hai đứa con trai

của ông lại đồng thời yêu một người phụ nữ.

Chuyện Đình Phong ngấm ngầm qua lại với

Khả Hân ngay cả khi sắp đính hôn với Hoàng Ly

ông có thể mắt nhắm mắt mở bỏ qua vì dù sao

ông biết Đình Phong thực sự yêu Khả Hân nên

rất khó bắt anh từ bỏ cô.

Mối quan hệ phức tạp giữa Hoàng Ly, Đình

Phong, Khả Hân còn chưa giải quyết ổn thỏa khi

cả hai cô gái đều có thai thì nay Nhật Dương lại

thông báo với ông rằng, anh muốn theo đuổi Khả Hân.

Thực là làm ông tức chết mà.

Lời nói phũ phàng của ông Nam khiến trong

lòng Nhật Dương dâng lên một trận đau nhói.

Anh tính toán tỉ mỉ mọi điều nhưng lại bỏ quên

một vấn đề quan trọng, đó là việc Khả Hân mang thai.

Đứa bé xuất hiện trong thời điểm này làm tất

cả các kế hoạch của anh đều bị đảo lộn. Nhưng

nếu vì thế mà bắt anh từ bỏ Khả Hân thì anh

không làm được.

Nghĩ vậy, Nhật Dương âm thầm quyết định

rồi ngẩng cao đầu nói với ba mẹ mình:

“Cái thai trong bụng Khả Hân là của con.”

Tin tức Khả Hân đã lén lút trốn khỏi bệnh

viện nhanh chóng lọt vào tai Hoàng Ly khiến tâm

trạng của cô hết sức vui vẻ.

Cuối cùng cái đinh trong mắt cô cũng đã


biến mất. Nếu Khả Hân có thể đi thật xa hoặc

vĩnh viễn biến mất, cô sẽ còn cảm thấy hạnh

phúc hơn so với bây giờ nhiều.

Tuy nhiên, tâm trạng phấn khởi của Hoàng

Ly không duy trì được bao lâu khi cô nhận được.

một tin nhắn từ điện thoại.

Nhìn nội dung trên đó, vẻ mặt Hoàng Ly biến

đổi trong nháy mắt. Đó là cảm xúc ghê tởm,

chán ghét và xen lẫn cả chút bất an.

Siết chặt chiếc điện thoại trong tay, Hoàng

su Ly hít một hơi thật sâu để lấy lại bình tĩnh, sau đó

nhấn nút gọi.

Tín hiệu rất nhanh được kết nối. Giọng nói

của kẻ ở đầu dây bên kia khiến thân thể Hoàng

Ly run lên, khó khăn lắm cô mới thốt lên một câu:

“Chúng ta gặp nhau ở đâu?”

“Chỗ cũ.”

Hắn chỉ nói hai chữ đơn giản, kèm theo đó là

một tràng cười làm Hoàng Ly suýt chút nữa đánh

rơi chiếc điện thoại.

Ngay khi cô định nói gì thêm thì hắn đã ngắt kết nối.

“Khốn kiếp.”

Hoàng Ly tức giận đến nỗi phun ra một câu

chửi thể. Tuy ni

không thể từ chối lời yêu cầu của kẻ đó, bởi vì

hắn đang nắm giữ tất cả những bí mật của cô,

bao gồm cả…

Nghĩ đến đây, ánh mắt Hoàng Ly lóe lên một

tia căm hận. Cô âm thầm hạ quyết tâm phải sớm

xử lý mối họa này, nếu không, chờ đợi cô chính

là vực thằm.

Ba mươi phút sau.

Hoàng Ly xuất hiện ở trước cửa một căn

phòng vip thuộc khách sạn năm sao sang trọng.

Để che dấu hành tung, cô đã cẩn thận đeo kính

và khẩu trang để không bị ai phát hiện.

Sau khi điều chỉnh lại tâm trạng, Hoàng Ly vươn tay gõ cửa.

“Cốc, cốc, cốc.”

Vào đi, cửa không khóa.”

Hoàng Ly mím môi đẩy cửa vào. Hiện ra

trước mắt cô chính là một căn phòng với cách

bài trí cầu kỳ hoa mỹ. Tuy nhiên, lúc này nó hoàn

toàn trống rỗng chứ không hể có một bóng

người.

Cảm thấy có chút nghi hoặc, Hoàng Ly

chậm rãi bước vào phòng. Ngay lúc cô chuẩn bị

lên tiếng gọi thì bỗng nhiên có ai đó từ phía sau

giọng nói khàn khàn của một người đàn ông.

trung tuổi vang lên, kèm theo đó là hơi thở ấm

nóng phả vào sau gáy làm ánh mắt Hoàng Ly tối

lại, nhưng cô nhanh chóng tỏ vẻ giận dỗi nũng

nịu nói:

“Làm người ta sợ muốn chết, ghét thật:

“Chụt”

Người đàn ông ghé đầu hôn lên má Hoàng

Ly, xoay người cô lại, bàn tay bóp nhẹ một bên

vú của cô, sau đó cười một cách dâm đãng.

“Cục cưng của anh cũng biết sợ cơ à, hay

để anh “bồi thường” cho nhé.”


Dứt lời, hẳn vuốt ve những đường cong trên

cơ thể của Hoàng Ly, bàn tay định luồn vào bên

trong cổ áo.

“Đừng, anh quên là em đang mang thai à.”

Hoàng Ly vội ngăn cản bàn tay của hắn,

đồng thời ném ra một ánh mắt trách cứ, chẳng

qua, biểu hiện của cô quá mức lằng lơ dẫn đến

gã đàn ông càng được đà lấn tới.

Chịu đựng sự ghê tởm trong lòng khi bị hắn

đụng chạm, Hoàng Ly nhoẻn miệng cười duyên,

khéo léo đẩy hắn ngồi xuống chiếc ghế sofa gần đó.

Lúc này, gã đàn ông cũng không tiếp tục giở

trò với cô nữa mà tự động rót một ly rượu vang

và uống cạn.

Vốn dĩ động tác này được thực hiện với vẻ

phóng khoáng tự nhiên, nhưng trong mắt Hoàng

Ly, nó lại hết sức kệch cỡm và thô bỉ. Tất cả cũng

Chỉ W vẻ bề ngoài của hắn.

Hắn có thân hình gầy gò, gương mặt tóp teo

và đôi mắt trũng sâu, chỉ cần nhìn qua là biết do

túng dục quá độ tạo thành.

Thực chất, tuổi tác của hắn cũng không quá

lớn, chỉ khoảng 44-45 tuổi, nhưng do nguyên

nhân kia khiến hắn chẳng khác nào lão già đã

ngoài ngũ tuần.

Chưa kể đến vẻ háo sắc luôn hiện hữu trong

đôi mắt càng làm người đối diện có cảm giác khó chịu.

Nếu so sánh với lần đầu hắn xuất hiện trước

mặt cô thì quả là khác biệt một trời một vực.

Nhớ đến gương mặt trước kia của gã đàn

ông, Hoàng Ly có chút tiếc nuối. Cô tiến lại gần

ngồi xuống bên cạnh gã, chu môi nói:

“Không phải anh hẹn người ta đến đây bàn

công chuyện sao? Nói đi.”

“Chẳng có việc gì quan trọng cả, anh nhớ em thôi.”

Hắn quàng tay qua vai Hoàng Ly, ghé sát

VÀO tai cô nói thêm mấy câu khiến khuôn mặt

Xinh đẹp của cô trở nên đỏ bừng.

Hoàng Ly ỡm ờ vỗ nhẹ vào ngực hắn, biểu

hiện giống như vừa ngại ngùng, vừa vui vẻ làm

hắn yêu thích vô cùng.

Nếu có người quen bắt gặp cảnh tượng thân

mật của hai con người này, nhất định sẽ sững sờ

đến không thốt lên lời.

Bởi vì gã đàn ông đang ngồi đó chẳng phải

ai khác mà chính là Hoàng Minh Khang, chú ruột

của Hoàng Đình Phong.






Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK