• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

231

Sau đó xác định xong quan hệ, tiếp theo đương nhiên là chuyển sang sống chung một phòng. Họa Đoan nhìn căn phòng đột nhiên có thêm rất nhiều đồ vật không thuộc về mình, nghĩ nghĩ rồi quyết định hôm nay sẽ dọn dẹp lại toàn bộ nhà cửa! Biến căn nhà này thành nơi sống chung ấm áp của hai người >///<

Thế là cầm điện thoại lên, gọi một cú điện thoại.

“Chú Bảo, hôm nay cháu muốn làm tổng vệ sinh, chú qua giúp cháu đi!”

“…”

“A? Chú tới nấu cơm á? Không cần phiền phức thế đâu, cứ tùy tiện là được rồi.”

“…”

“A, nấu gà xào hạt dẻ ấy ạ? Dạ dạ, nấu nhiều một chút, cháu còn có bạn.”

“…”

“Dạ, chú Bảo, chú cứ tới là biết ấy mà.”

232

Tiếp theo phải giới thiệu một nhân vật mới, chính là chú Bảo. Chú Bảo hơn bốn mươi tuổi, đi làm thuê từ năm hai mươi tuổi, sau này được giới thiệu đến làm bảo mẫu cho Phó gia. Đúng thế, đàn ông cũng làm bảo mẫu được mà.

Dù sao bởi thế nên có thể nói rằng chú Bảo là người nhìn Họa Đoan lớn lên. Sau này cha mẹ Họa Đoan ly hôn, chú Bảo cũng không nỡ mặc kệ Họa Đoan, thường xuyên chăm sóc cậu, Họa Đoan cũng có ỷ lại vào chú Bảo. Chú Bảo cũng có một người bầu hạn, nhưng Họa Đoan chưa từng gặp, cũng không thấy họ tổ chức hôn lễ.

233

Chú Bảo tới rất nhanh, còn mua không ít thức ăn ngon. Chỉ cần nghĩ đến việc những thứ này một lát nữa sẽ biến thành mỹ vị dưới tay chú Bảo, Họa Đoan suýt thì chảy nước miếng.

234

“Chú Bảo, chú thật tốt, chú ngồi đi, cháu đi rót trà Thiết Quan Âm cho chú!”

Họa Đoan vui sướng đem cốc trà cậu mất nửa tiếng để pha ra. Chú Bảo thích nhất là trà Thiết Quan Âm >///<

235

“Cậu chủ nhỏ, sao tự nhiên lại làm tổng vệ sinh?”

Họa Đoan nghe thấy câu hỏi của chú Bảo, đột nhiên sững sờ, mặt hơi nóng lên ~

“A… Chuyện này, chú Bảo, cháu không biết nói với chú như thế nào…” Hình như người xưa đều khó chấp nhận chuyện đồng tính luyến ái thì phải?

“Cậu chủ nhỏ, có gì thì cứ nói ra, chú Bảo luôn đứng ở phe cậu.” Chắc không phải cậu chủ nhỏ bị ai bắt nạt đấy chứ…

236

Họa Đoan nhăn nhó một lúc, cuối cùng bèn nói rõ chuyện mình quen Lăng Da mười một năm trước ra, rồi nói đến quan hệ hiện tại. Nói xong bèn cúi đầu, không dám nhìn sắc mặt chú Bảo.

Chú Bảo đương nhiên là có chút khiếp sợ, uống xong nửa chén trà Thiết Quan Âm mới nói: “Đồng tính luyến ái rất gian nan.”

Họa Đoan gật gật đầu: “Cháu biết.”

Thật ra trong đầu vẫn còn chút do dự. Hai người đàn ông sống với nhau sẽ có nhiều thói xấu giống nhau, ai biết tương lai sẽ thành cái dạng gì? Lỡ…

“Nhưng mà dù có thế nào…” Chú Bảo thở nhẹ một cái, nói: “Chú Bảo cũng luôn ở phe cậu.”

“Dạ!” Họa Đoan nặng nề gật đầu, nước mắt ầng ậc, cầm tay chú Bảo, nói: “Thế thì giờ chúng ta bắt đầu quét dọn thôi!”

Chú Bảo = =

237

Họa Đoan không hiểu lắm về việc quét dọn lúc thì bị đập phải chân, khi thì bị bụi xộc thẳng vào mặt khiến hắt xì liên tục, nhưng những chuyện đó không ảnh hưởng gì đến khí thế sửa sang lại cái ổ nhỏ của hai người. Nhìn căn nhà đang phát sáng lấp lánh kia, Họa Đoan cảm thấy cực kỳ có thành tựu! Còn chú Bảo cũng mỉm cười nhìn Họa Đoan, thầm nghĩ ~ cậu chủ thật sự rất thích người đó!

238

Sau đó Họa Đoan lại pha trà cho chú Bảo rồi chú Bảo đi nấu cơm tối. Lúc chú Bảo đang chặt thịt, Họa Đoan đột nhiên nhớ ra là phải bảo Lăng Dạ hôm nay không cần mua thức ăn, thế là đứng một bên bấm điện thoại bàn.

“Này này, Lăng Dạ à, hôm nay lúc về anh không cần mua thức ăn đâu nhé.”

“…”

“Chú Bảo ấy, hôm nay chú ấy đến nấu cơm cho chúng mình! Có món gà xào hạt dẻ với bánh thịt chưng trứng mặn đấy!”

“…”

“Là cái chú Bảo lần trước em nói với anh đấy! Anh nghe này, chú ấy đang chặt bánh thịt trong bếp đấy!”

“…”

“Ừ, nên lúc anh tan việc thì nhớ về ngay nhé!”

“…”

“Không sao đâu, chú Bảo biết hết rồi!”

“…”

“Ừ, thế treo máy nhé!”

239

Họa Đoan cúp máy mà không biết người ở đầu dây bên kia đau đầu cả buổi ~ chú Bảo cũng coi như là một nửa bề trên rồi!

Thế nên… gặp bề trên?!

Lăng Dạ ì ạch đứng dậy, bắt đầu đi tới đi lui trong phòng làm việc ~

A!! Phải đi gặp bề trên rồi!! Có cần mua lẵng hoa quả không?! A!! Âu phục thế này không thích hợp!! A!!! Không biết chú Bảo thích uống rượu đế hay là rượu vang đỏ nữa!! A!! Nhỡ bề trên không đồng ý thì sao?! A không đúng, ban nãy nhóc con có bảo chú Bảo biết rồi, nhưng mà!! Nhỡ đó chỉ là biết chứ không đồng ý thì sao?! Nhóc bảo mình về nhanh thì có phải giờ đi về là quan trọng nhất không?! A!! Lẽ nào nhóc đang phải quỳ, còn tiếng cạch cạch kia là tiếng đồ vật bị làm sao vì chú Bảo đang tức không?!! A!! Thế phải làm sao bây giờ!?

Thế là Lăng Dạ vội vàng bấm nút nút gọi riêng thư ký, hét lên: “Hủy hết lịch tiếp theo cho tôi! Tôi phải về nhà!”

Thư ký đứng ngoài sợ đến ngẩn người, nhìn Lăng Dạ lao khỏi phòng như một cơn gió ~

“Nhà giám đốc… cháy hả?”

240

Vừa tới dưới nhà, Lăng Dạ lại dừng lại. Không được, không thể đi về với hai bàn tay trống không được, phải mua chút gì đó…

Thế là lại đến cửa hàng bán hoa quả gần đó mua một đống hoa quả với một bó hoa tươi.

Không tệ lắm…

Lăng Dạ nhìn đống đồ trong tay, nhỏ giọng động viên bản thân ~

“Cố lên nào!”

241

2…

Thật sự rất 2…

Mình thật sự rất 2…

Mẹ nó chứ sao mình lại 2 như vậy!!

Tóm lại, Lăng Dạ vì nhìn thấy Họa Đoan đang ăn vụng đồ ăn đã làm xong trên bàn cùng với chú Bảo đang nhìn cậu bất đắc dĩ và yêu thương mà trong lòng OS.

242

“Lăng Dạ, anh về rồi à?” Họa Đoan liếm môi, vừa ăn tôm bỏ vò xào cải bông với dầu hào vừa hỏi.

Lăng Dạ đành = = bỏ hoa quả xuống, sau đó =v= nói với chú Bảo: “Cháu chào chú Bảo, đây là chút lòng thành ạ.”

“Ha ha, Lăng tiên sinh khách khí quá, Tư Nguyên bảo phải nửa tiếng nữa cậu mới tan sở mà!”

Lăng Dạ sờ gáy, xấu hổ: “Nghe nói chú Bảo đến nên cháu về sớm.”

Chú Bảo cười ha ha, lau lau tay nói: “Thế cậu ngồi nghỉ đi, đồ ăn sắp xong rồi.” Sau đó xoay người đi vào bếp.

Lăng Dạ giờ mới có thời gian nhìn Họa Đoan, thấy cậu đang che miệng cười trộm.

243

“Cười gì mà cười!” = 皿 =

“Tiểu yêu tinh gặp bề trên nên xấu hổ kìa!” >///<

“Còn không phải tại em không nói rõ ràng à?” = 皿 =

“Em bảo rồi, chú Bảo biết rồi mà!” =3=

Lăng Dạ nghĩ, chết tiệt, hình như mình thật sự nghĩ nhiều quá…

244

“Em thật sự đã nói chuyện của chúng ta với chú Bảo rồi à?”

“Ừ.” Gật gật đầu, nhét một con tôm vào miệng.

“Thế… chú Bảo đồng ý à?”

“Ừa, chú Bảo nói ủng hộ em!” Lại nhét một bông cải vào.

Aaa ~ ngon quá >///<

Lăng Dạ thấy cậu ăn rất thỏa mãn, kiên quyết đi ăn vụng theo.

Aaa ~ ngon thật >///<

245

Thế là chú Bảo nấu xong đã thấy mất cả nửa đĩa tôm bỏ vỏ xào cải bông với dầu hào và hai kẻ đang 2 sau khi được ăn ngon = =

“Ăn cơm thôi!”

246

Bữa cơm này thật sự rất ngon. Tôm bỏ vỏ xào cải bông với dầu hào, bánh thịt chưng trứng mặn, gà xào hạt dẻ, canh cải thìa, đầu cá trắm hấp, cuối cùng là một nồi canh phổi heo nấu với hạch ngọt và hạch đắng, quả thật là thiên đường nơi trần thế.

Vỗ bụng, bỗng Lăng Dạ nghĩ ra một chuyện. Nhóc con lớn lên với chú Bảo, có lẽ cậu nấu ăn ngon thật.

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Tôi vừa viết chương này vừa chảy dãi ròng ròng đấy, toàn bộ đều là món tôi thích ăn, nên giờ tôi rất sung sướng nói với mọi người cách làm. Tôm bỏ vỏ xào cải bông với dầu hào, tôi sợ nhiều dầu mỡ quá sẽ bị nóng nên toàn luộc qua cải bông với tôm cho chín khoảng 80%, rồi để chảo nóng, đổ ít dầu, khi nào dầu đều thì đổ nguyên liệu vào. Để tránh bị dính chảo thì nên cho vào chút tỏi hoặc gừng sợi rồi hãy đổ dầu, sau đó cho dầu hào, rồi đổ cải bông với tôm vào, xào đến chín thì cho ra đĩa. Bánh thịt chưng trứng mặn còn đơn giản hơn, cắt thịt xong xuổi thì dùng dao băm nhỏ, đến khi nào nó nát rồi thì cho vào trộn đều với trứng mặn và bánh thịt, không cần thêm gia vị gì nữa vì bản thân trứng mặn đã mặn ra. Tiếp theo bỏ cơm vào nấu chung, sau khi chín sẽ cực kỳ con. Đầu cá trắm hấp cũng rất đơn giản, cũng rất ngon. Sau khi rửa sạch thì bỏ gừng sợi vào, hấp cho chín. Lúc vừa chín là ngon nhất, sau đó cho tỏi dập nát và dầu vừng vào xì dầu, đổ lên đầu cá chín, nếu thích của thể cho thêm hành thái nhỏ cũng được. Canh cải thìa thì là luộc cải thìa lên rồi vớt ra, cũng cho thêm chút xì dầu, cũng là món ngon đó. Còn phổi heo nấu với hạch ngọt và hạch đắng là món tốn thời gian nhất, nếu nêm vừa vị thì sẽ rất ngon. Lần trước em tôi tự nấu nhưng nêm không vừa, khiến món này không đủ ngon, a a a, nước miếng tôi dồn lại quá nhiều rồi, hôm nào phải tự đi nấu thôi =w=

PS: Gà xào hạt dẻ là cắt nhỏ thịt gà với hạt dẻ ra rồi nấu chung một nồi, cách làm tôi không rõ lắm nên không nói đến, quay đầu hỏi mẹ tôi một chút =v= rồi toàn nấu theo thói quen của mình. Tôi thì thích vị ngọt thịt, thanh đạm và phải đủ ngọt thịt, cho nên không chắc sẽ hợp khẩu vị mọi người. Tốt nhất là mọi người baidu một cái xem đầu bếp người ta nấu thế nào rồi làm theo, miễn bị tôi lừa gạt =w=

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK