-vợ à e sao v
Nó ngồi yên vị trên ghế sopha, mặt thì ko chút biểu cảm, sát khí ngút trời. Còn a thì lm bộ dạng cún con hỏi nó.
-tại sao con Thảo Như lại là giám đốc kinh doanh
-sao ta ukm vì... a cx ko bt nx đó là ông già tuyển dụng mà
-thôi đc r e cx ko quan tâm mấy. E muốn tuyển dụng một thư kí a sắp xếp cho e
-ok vợ yêu
Ns xong a bật ngay điện thoại gọi cho trợ lí của mình. Xong xuôi mọi chuyện thì a quay qua nó ổn như ns
-e thay đồ chúng ta đến trại mồ côi
Nó nghe v chạy thật nhanh vào phòng thay đồ chỉ vỏn vẹn 10p đã ra phòng khách. A đứng đó cx phải bất ngờ vs khả năng thay đồ nhanh như chớp của nó. Mặc dù là con gái nhưng thay đồ còn nhanh hơn cả con trai.
-đi được rồi
Ns xong a vs nó ra xe thẳng tiến đến trại mồ côi. Khi đến nơi nó há hóc miệng nhìn a
-e kêu a chở e đến trại mồ côi mà sao a chạy đến đây mà hãy giờ a đi đúng mà sao chỗ này kì quá
-a đã kêu người đến sửa chữa lại r
-chồng e tốt nhất
Nói xong cả hai bước xuống xe vào trại. Bên trong bây giờ đã đc sửa sang rộng rại thoáng mát hơn. Có thư viện có chỗ chơi chỗ ngủ, còn lắp cả máy lạnh
-Diệp Thanh đâu r dì Lan_nó lên tiếng hỏi
-nó đi ra ngoài r... mới nhắc nó đã về r kìa
_______________
Lâu rồi mik vẫn quên nhà họ Nhiên chương sau sẽ có sự góp mặt của họ